Xin Chào - Ta Đây Là Nữ Phụ

Chương 72: Đàm Linh





Trụ sở của Trích Tinh không quá lớn, là một phòng làm việc nằm ở vị trí đắc địa của trung tâm thành phố.
Khi Trần Tuyết báo danh được nhân viên lễ tân dẫn vào một phòng chờ.
Vì Đàm Linh đang có cuộc họp nên cô và Linh An ngồi đợi ở phòng trà.
"Chị chị có hồi hộp không, em nghe chị Trang nói vì nhã hiệu này mà Liễu Ngọc, Trịnh Nhã, Vân Thiên tranh nhau đến tôi sống cô chết đấy."
Những cái tên Linh An nói cô cũng biết một chút, Liễu Ngọc là ảnh hậu hô mưa gọi gió, cũng là nhất tỷ của Hy Quang.
Chuyện cô đến đây chị Trang bảo cô giữ bí mật nếu được chọn thì đợi ký hợp đồng chính thức hãy nói, không thì im lặng ra về.
Nếu để Liễu Ngọc biết một người mới muốn cùng cô ta tranh đoạt thì chỉ sợ cô không sống nỗi ở giới giải trí này, tính ra dù chưa gặp mặt nhưng lần trước Tượng Tương nghe đâu cô ta cũng vì vai diễn Bùi Thị Xuân mà chuẩn bị nữa năm, đúng là oan gia mà.
Trịnh Nhã là siêu mẫu dưới trướng Tinh Diệu, Vân Thiên cũng là diễn viên mà Tinh Diệu đang bồi dưỡng gần đây thay thế cho Trương Mẫn Chi vừa mới rớt đài.
Nhắc đến Trương Mẫn Chi cô không biết nên thương hay nên trách, bởi ở đời không nên sống giả tạo quá kẻo bị lật xe thì có mà dập mặt.
Có giả thì giả vừa vừa đủ thôi, như cô đây này lâu lâu cũng phải giả nai tí, nhưng mà cô thề chỉ tí thôi nha.
Ba ông lớn trong giới giải trí hiện giờ là Hy Quang, Tinh Diệu, Niệm Phong giống như ba cái chân kiềng, là đối tác ngoài sáng nhưng lại là đối thủ trong tối.

Mà Niệm Phong trong trận chiến này như có như không, xem giới giải trí giống như một cuộc vui.
Đúng là chồng cô có khác, làm cho người ta sức đầu mẻ trán còn mình thì vẫn ung dung.
Thật ra cô nào sợ một Liễu Ngọc sao, chỉ là con người nên khiên tốn một chút, xưa nay thứ cô muốn điều dựa vào bản lĩnh của mình mà có được, chỗ dựa chỉ là để người khác không dám tìm cô gây khó dễ mà thôi.
Lần này tuy Alan giới thiệu cho cô cũng xem như đi đường tắt, nhưng cô cũng sẽ dùng bản lĩnh của mình để dành lấy giống như lúc cô dành Tượng Tướng vậy.
"Em căng thẳng gì chứ, là chị làm mẫu hay em làm mẫu hả."
Linh An thật sự cảm thấy khâm phục thái độ bình tĩnh của bà chủ nhà mình.
Đúng là nữ thần có khác.
Nhìn gương mặt đang u mê nhìn mình bất đắt dĩ thở dài.
"Linh An có phải chị Trang tuyển nhần rồi không, em đây là trợ lý sao, cái ánh mắt ngây dại đó là sao hả."
Linh An cũng đâu có muốn, chỉ là sau khi nhìn thấy tạp chí cô càng ngày càng phát hiện mình u mê cái body và nhan sắc của bà chủ nhà mình thì phải làm sao.
Thân là một fan cứng lại làm trợ lý thân cận, lâu lâu nó bị đơ đơ vì một ánh mắ một nụ cười của idol cũng là lẽ đương nhiên.
Linh An xấu khổ, đang định giải thích thì tiếng cửa phòng được đẩy ra.
Trần Tuyết đưa mắt nhìn người bước vào, bộ tây trang màu trắng toát lên khí chất sang trọng đầy thời thượng.
Mái tóc buộc thấp tùy ý mang theo chút lười nhát.
Đôi môi đỏ mọng cùng cặp mắt sắt xảo, cô thoáng ngây người.
"Em là Niệm Tuyết sao chị là Đàm Linh rất vui được gặp mặt."
"Chào chị rất vui được gặp chị."
Hai người lịch sự chào hỏi nhau sau đó Đàm Linh dẫn cô lên lầu ba, ở đó có một sàn catwalk đã được dựng sẵn.

Đàm Linh không nhanh không chậm giới thiệu qua.
"Em cũng biết rồi đó lần này là ra mắt thương hiệu đối với chị mà nói là bước ngoặc quan trọng nhất trong đời.
Cho dù Alan có đề cử em đi nữa thì em vẫn phải như những người khác, nếu em catwalk không đủ làm hài lòng chị, vậy chị chỉ có thể xin lỗi không thể hợp tác cùng em."
"Em hiểu chúng ta cứ làm theo quy định thôi."
Nhìn thấy cô gái tự tin thoải mái trước mặt Đàm Linh cũng có chút mong chờ.
Xét về diện mạo cô gái này thuộc hàng đẹp nhất nhì showbiz, xét về thân hình cân đối hoàn mỹ chân dài vừa đủ eo thon ngực đầy.
Tất cả yếu tố ngoại hình của cô ấy điều đạt được yêu cầu của cô.
Nhưng cái cô cần còn quan trọng hơn cả ngoại hình.
Trần Tuyết hít một hơi sâu điều chỉnh lại tâm trạng rồi bước lên sàn, đã bao lâu rồi cô không có đi trên sàn runway.
Đôi chân thon dài sống lưng thẳng tấp, Trần Tuyết dẫm lên giày cao gót mà bước đi.
Biểu cảm trên gương mặt cũng trở nên lạnh lùng, không còn sự xinh đẹp quyến rũ động lòng người nữa.
Mà toàn thân cô như toát ra một khí chất vương giả cao ngạo, tựa như một nữ vị thần trên đỉnh Olympus.
Đàm Linh kinh ngạc xen lẫn phấn khích, đây chính là thứ mà cô luôn tìm kiếm.

Sau Khi Trần Tuyết đi hết một vòng sàn runway thì nhận được cái gật đầu của Đàm Linh, cô biết nghĩa là cô thông qua rồi, cô thở phào nhẹ nhỗm.
Hai người nghiêm túc thảo luận về những yêu cầu của Trích Tinh đối với người đại diện.
"Đáng lẽ ra 3 tháng nữa chúng ta sẽ cho ra mắt thương hiệu, nhưng chị vừa nhận được thư mời của tuần lễ thời trang Châu Á vào tháng 8.
Cho nên chúng ta sẽ có thêm 2 tháng nữa để chuẩn bị.
Bây giờ chị lấy số đo của em, sẽ làm lớn hơn một số tới chừng đó tới ngày sẽ thử lại lần nữa.
Em có vấn đề gì không?"
"Nếu là tháng 8 có lẽ khi đó bộ phim em đóng vẫn chưa đóng máy.
Nhưng chị yên tâm em sẽ sắp xếp tốt."
Sau khi thống nhất ý kiến hai bên tiếng hành ký hợp đồng.
Trần Tuyết không chỉ đảm nhận vị trí vedette cho show diễn trong tuần lễ thời trang của Trích Tinh, mà cô còn trở thành người đại diện cho Trích Tinh trong vòng 1 năm tới..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.