Xà Quân

Chương 50:




“Nếu không còn chuyện gì nữa thì tới lượt ta nói.” Vị nữ nhân rất đẹp rất hiền thục kia mở miệng: “Lại nói tiếp thật sự là trùng hợp a. Kiếp trước ta cũng có quen Tuấn Hồng, ngươi có biết điều đó không?”
“Không nghĩ tới thật sự là ngươi.” Xà Quân than nhỏ, “Khi đó khi đó ngươi đã là yêu quái?”
“Đúng vậy, ta khi đó đã có tới tám trăm năm đạo hạnh, vậy mà ngươi còn dám đến đây?”
“Ta không thể nhìn  bằng hữu của ta lại một lần nữa bị ngươi làm hủy.” Xà Quân nói, “Hắn kiếp trước là bởi vì ngươi mà chết. Hiện tại lại biến thành nữ nhân lừa gạt đùa giỡn hắn?”
“Hắn kiếp trước quả thật là rất xui xẻo, khi còn trẻ bởi vì một con rắn mà...... Có câu nói rằng mất mạng là chuyện nhỏ, mất trinh mới là chuyện lớn, đều là sai từ ngươi! Ngươi nói xem, ngươi ở bên cạnh hắn ngây ngươi lâu như thế có bản lĩnh giúp hắn làm gì chưa?” Ngón tay chỉ vào Xà Quân.
“Không cần vũ nhục kỹ thuật chuyên nghiệp của ta. Ta tự có phương pháp giúp hắn, ta ít nhất cũng không làm hắn đại não suy tàn.”
Hồ tinh lại nói: “Người giúp hắn kiếp trước thăng quan tiến chức lên như diều gặp gió là ta, đáng tiếc bị người đố kỵ hãm hại, hắn lại coi ta như huynh đệ, dù chết cũng không chịu bán đứng ta. Cho nên tư tiền tưởng hậu (suy nghĩ thông suốt), ta quyết định biến thành nữ nhân ở bên cạnh hắn, như thế có gì không được?”
“Ngươi cho dù muốn làm đồng tính cũng không ai ngăn cản ngươi. Chính là ta thấy hắn dương khí ngày càng suy yếu, điều đó nói lên cái gì ngươi so với ta càng rõ ràng hơn.”
“Bởi vì ta muốn đem hắn biến thành yêu quái, trở thành đồng loại với ta.” Hồ tinh thừa nhận suy nghĩ của Xà Quân, ngữ khí ôn hòa trở lại: “Tuy rằng ta là hồ ly tinh, nhưng ta cũng không muốn để bị ngươi mắng là hồ ly tinh, chẳng lẽ ngươi với hắn nguyên lai đã yêu nhau sao?”
“Không có chuyện đó.” Xà Quân quả quyết phủ định.
“Tốt lắm.” Hồ tinh nở nụ cười, biến mất ở trước mắt Xà Quân. Hiện thân một lần nữa, tay nàng đã thọc vào trong bụng của Xà, dễ dàng như đâm vào một khối đậu hủ. Nàng cười đến sáng lạn: “Con rắn nhỏ, ngươi từ bao giờ trở nên ngu ngốc như thế? Biết rõ không thể đánh lại ta lại còn vác xác tới đây. Hắn hiện tại chính là nghe lời ta so với ngươi còn nhiều hơn gấp mấy chục lần, không tin ngươi có thể trở về thử nghiệm khiến cho hắn tự nguyện rời khỏi ta thử đi. Thật sự là rảnh rỗi xen vào chuyện của người khác mà, xem như đây là chút trừng phạt của ta giành cho ngươi đi!” Nói xong đem bàn tay dính đầy máu rút ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.