Xà Quân

Chương 44:




Thiện ác cuối cùng rồi cũng sẽ có báo ứng, thiên địa cũng sẽ luân hồi.
“Không tin ngẩng đầu lên mà nhìn, trời xanh sẽ chẳng bỏ qua cho ai!” Hiên Viên Hàn Tuyết ngửa mặt lên trời thở dài, rồi lại cuối đầu xuống hướng người dưới chân nói: “Cuối cùng cũng để cho ta tìm được ngươi  a.”
Người nọ cực giống A Quân bị trói gô giống như con sâu nằm ngã bên chân của Hiên Viên, sợ đến mức run rẩy cả người.
“Em...... Em không biết cô ấy là lão bà của anh, đại ca a......”
“Vậy ngươi có biết nàng là lão bà của nhà nào không?”
“Biết...... Không, không biết.”
“Hỗn đản!” Hiên Viên tát cho người nọ một bạt tai.
“Lão Đại, không nên nổi giận, việc này để cho chúng tôi làm là được rồi. Ngài tự mình ra tay đánh hắn, không hợp với thân phận a......” Vũ Văn Vân Lưu đi qua nâng hắn dậy, “Kia chị dâu chị ấy...... ngài định xử lý như thế nào?”
“Lão bà của ta......” Hiên Viên chậm rãi đứng lên, “Không thể nhẫn tâm trách cô ấy, cô ấy làm sai, là do ta để cho cô ấy tự do quá đáng......” Hắn thâm tình ngâm xướng, “Ta không trách cô ấy, cô ấy nên có quyền lựa chọn tự do của mình, ta đây chỉ có thể để cô ấy được tự do.” Nước mắt không khỏi chảy xuống, tức thì quay đầu nổi giận quát trên người trên mặt đất: “Đều tại ngươi! Đều là ngươi dụ dỗ nàng! Nữ nhân tốt như nàng như thế nào lại bị tên hỗn đản nhữ ngươi mê hoặc đến hồng hạnh xuất tường (ngoại tình)! Các anh em lại đây, đem nó đánh cho cả con mẹ nó cũng không nhận ra được! Ai......” Cúi đầu gạt lệ. (=”=)
“Lão Đại, Anh thật sự buông tay với chị dâu sao......” Vũ Văn quan tâm hỏi.
“Không buông được cũng phải buông!Nam nhân đại trượng phu nói được sẽ làm được, nếu ta nói để cô ấy tự do, trừ phi cô ấy còn yêu ta, nếu không ta tình nguyện làm GAY làm thái giám cả đời này sẽ không bao giờ đi quấy rầy cô ấy!” Hiên Viên thái độ kiên quyết.
“Hảo, không hổ là lão đại của em, vô luận như thế nào em đều đi theo bên cạnh lão Đại, lão Đại nói muốn làm GAY em liền sẽ làm cùng!” Vũ Văn thanh âm chậm rãi đè thấp, “Bất quá...... Cũng không thể đi làm thái giám a......”
“Ta biết cậu trung thành, bất quá, huynh đệ chỉ nên cùng nhau tranh đấu giành thiên hạ không thích hợp để làm ấm giường......” Hiên Viên nhịn không được nở nụ cười, vỗ vỗ bả vai Vũ Văn, “Hoàng đế hiện tại không có nữa, muốn làm thái giám cũng không có được. Cám ơn sự an ủi của cậu, ta không có việc gì đâu.”
“Hiên Viên lão Đại, bên ngoài có vị tự xưng đại sư đến từ XX tự nói muốn gặp ngươi.” Tức thời một thuộc hạ dưới quyền chạy lên bẩm báo.
“Hòa thượng sao? Nói hắn chờ ta một chút, ta sẽ tới ngay.” Hiên Viên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.