Xà Dẫn

Chương 17: Chết Rồi






Edit: medaomatcuatieuthu.
Lâm Dung nói ra câu nói đó trong vô thức, chủ nhân bàn tay động cũng không dám động, lòng bàn tay cứ như vậy kề sát ở trên gương mặt bóng loáng của Lâm Dung, chỉ lo Lâm Dung không thoải mái dù chỉ một chút.
Y duỗi ra một tay khác muốn đẩy ra tóc rối che ở trên trán Lâm Dung, nhưng ngay một khắc trước khi đụng tới mái tóc mạnh mẽ nhịn lại được.

Chờ cảm giác choáng váng trôi qua, đầu óc Lâm Dung tỉnh táo trở lại, phát hiện đang ngồi cùng một chỗ với người ôm mình đến chòi nghỉ mát, tay hắn còn ám muội mà cầm lấy tay của người ta kề sát lên mặt chính mình, khoảng cách hai người rất gần, thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương phả vào trên mặt hắn, thổi đến mức lỗ tai hắn cũng có chút ngứa.
Lúc này hắn mới nhìn rõ người cứu hắn trước mắt chính là nhân viên soái ca lúc trước.
Lâm Dung lập tức thả tay xuống, tạo ra khoảng cách giữa hai người, ho nhẹ một tiếng áy náy nói: "Xin lỗi! tôi mới vừa rồi cảm thấy hơi nóng, nhiệt độ của anh tương đối thấp, cho nên rất thoải mái! " Làm sao cảm giác càng bôi càng đen, Lâm Dung thẳng thắn bỏ qua cái đề tài này, "Nói chung cám ơn anh, vô cùng cảm ơn.
"
Soái ca vê vê đầu ngón tay, có chút lưu luyến xúc cảm đụng chạm vừa rồi, mang theo tiếc nuối thu tay về thả ở sau lưng, quan tâm hỏi: "Em khá hơn chút nào không? Có còn nơi nào không thoải mái hay không?"
"Tôi không sao, "Lâm Dung suy nghĩ một chút rồi nói, "Đúng rồi, anh tên là gì, số nhân viên* bao nhiêu? Tôi sẽ báo cáo cùng lãnh đạo khu thắng cảnh các anh, tôi vẫn là lần đầu tiên gặp được người khu thắng cảnh có trách nhiệm giống như anh.
"
工号 Số công việc (nhân viên): Mã số công việc là mã số thống nhất của nhân viên để tiện cho việc quản lý lâu dài, cũng giống như mã số chứng minh nhân dân, nó sẽ là mã số khi bạn vào công ty cho đến khi nghỉ hưu.
(Baidu).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.