Vương Gia Quá Khí Phách, Vương Phi Muốn Vùng Lên

Chương 5: Ai là ân nhân




Mộc Ngư nhớ tới lời dặn dò lúc lâm chung của phu nhân, do dự hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: “Tiểu thư, nơi chúng ta đang ở là đáy vực núi Thiên Huyền của Yêu cung tại Tử Minh đại lục, mà ngài, là trưởng nữ của Cung chủ Yêu cung Yêu Vấn Thiên, Yêu Vũ Mị. Mẫu thân của người là chính thê của Cung chủ, lúc người ba tuổi thì mẫu thân người đã qua đời. Ngày hôm qua Cung chủ bế quan, buổi chiều Tiết di nương liền mang tiểu thư tới đỉnh núi Thiên Huyền, bà ta thừa dịp Cung chủ bế quan, bí mật giết chúng ta. Tiểu thư không có Huyền khí hộ thể, một chốc đã không chịu nổi nên hôn mê, nô tỳ có chút Huyền lực, kiên trì chịu đựng hơn người được một chút, nhưng thấy chủ tớ chúng ta sẽ chết trong tay bọn họ, nô tỳ bất đắc dĩ chỉ có thể ôm người nhảy xuống vực, nhưng mà, nô tỳ không hiểu rõ, vì sao chúng ta nhảy xuống vực sâu mà vẫn có thể bình yên vô sự, chuyện này… rất kì quái.”
“Kì quái sao? Ta không cảm thấy có gì kì quái, ngươi nhìn phía sau mình một chút đi” Ngay từ lúc mới tỉnh, Yêu Ngưng đã thấy phía sau lưng nàng có ba món đồ, bây giờ nghe Mộc Ngư nói như thế, rõ ràng là có người cứu họ nhưng không để lại danh tính đã bỏ đi.
“Sau lưng?” Lực chú ý của mõ vừa mới đặt hết lên người Yêu Vũ Mị, tất nhiên không chú ý tới sau lưng, lúc này nàng xoay người nhìn, lập tức há to miệng, cuống quít lấy ba món đồ lật đông lật tây, không tưởng tượng nổi nhìn về phía Yêu Ngưng: “Tiểu thư, tấm này có lẽ chính là bản đồ xuất cốc, ngọc trong bình là thuốc tốt có thể chữa nội thương cho chúng ta, và miếng kim bài kim quang, còn lại chính là tiền tệ trên đại lục chúng ta, thẻ vàng, một tấm kim bài, tương đương với một vạn tiền vàng, một tấm ngân phiếu có thể đổi một trăm ngân lương, tiểu thư à, chúng ta đúng là vận cứt chó!”
Yêu Ngưng vừa nghe xong, cũng cảm thấy kinh ngạc, nhận lấy ba món đồ từ tay Mộc Ngư, tỉ mỉ quan sát, phát hiện không hề có dấu hiệu nào, có chút mất mát nhìn Mộc Ngư: “Phía trên này cũng không có bất kì dấu vết nào, chúng ta không thể biết được ai là ân nhân cứu mạng?”
Mõ tiếc nuối gật đầu: “Đối phương để lại thuốc quý, thẻ vàng quý cho chúng ta, tại sao không lưu lại tên họ, sau này làm sao chúng ta có thể báo đáp ơn cứu mạng đây?”
“Được rồi, nếu đối phương thành tâm không muốn cho chúng ta biết bọn họ là ai, thì dù chúng ta suy nghĩ nát óc sợ là cũng nghĩ không là nguyên nhân gì. Việc cấp bách bây giờ vẫn là nghĩ xem làm cách nào thoát ra khỏi sơn cốc này đây? Đúng rồi, ngươi vừa mới nói đến Huyền khí, Huyền lực, là cái gì?”
“Tiểu thư, xem ra ngài thật sự hoàn toàn quên hết, ở đại lục của chúng ta, hầu như mỗi người đều có giá trị linh lực, trị số linh lực có thể nói là bẩm sinh, linh lực cũng chia thành nhiều cấp bậc, cho dù là nô tỳ, bây giờ cũng phải có năm phần linh lực. Mỗi năm, trước khi các hài tử tròn năm tuổi,Yêu cung chúng ta sẽ tiến hành khảo nghiệm linh lực, cấp bậc càng cao, chứng tỏ phú quý mai này càng cao. Hiện tại, cấp bậc cao nhất của hài tử là bảy phần linh lực. Tiểu thư hiện giờ bị di nương khi dễ đến mức không ai ra tay ngăn cản, cũng bởi kì khảo nghiệm linh lực được tiến hành khi tiểu thư bốn tuổi, vốn là Cung chủ đối với người rất tốt, nhưng từ năm người bốn tuổi Đá linh lực tiên đoán sau này không có linh lực, Cung chủ liền bỏ mặc người. Yêu cung chúng ta ở Tử Minh đại lục lúc đó là một trong hai thế lực mạnh nhất, người là trưởng nữ mà không có chút linh lực nào, Cung chủ cảm thấy thất vọng là điều có thể hiểu được”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.