Vừa Thành Tiên Thần Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 49: Đại Thừa Long Lâu Mong Muốn Con Trai 2





Ngoài điện truyền đến âm thanh của Khương Uyên:- Chuyện tối nay, không được truyền ra ngoài, người nào nếu dám nói, chặt đầu.
Nữ tử lãnh cung ở trong điện ngồi tê liệt dưới đất, nàng nở nụ cười, cười đến thống khổ:- Hài hước, ta thật sự là hài hước! Khương Uyên dưới ánh trăng hiển thị rõ long uy, nàng trong bóng tối như là Lệ Quỷ, si ngốc nhìn hắn, giống như ngăn cách hai đời!.
Trở lại trong Long Khởi quan, Khương Trường Sinh không có quấy rầy Hoa Kiếm Tâm, lặng lẽ vào nhà.
Hắn đổi về đạo bào của mình, tối nay thu hoạch rất lớn.
Một là xác định vị Thông Thiên cao thủ kia không phải đối thủ của mình.
Hai là xác định nguyên nhân thực sự mình bị đánh tráo, Đại Thừa long lâu.
Theo lời Thanh Hư đạo trưởng đến xem, hắn và Khương Uyên hẳn là đã thông đồng, Khương Trường Sinh tuy bị đánh tráo, nhưng ở trong Long Khởi quan, không người nào dám trắng trợn giết hắn, rõ ràng Khương Uyên vẫn muốn bảo hộ hắn.

Đương nhiên, tuy Khương Uyên có lòng bảo hộ, cũng có ý mượn cơ hội chèn ép Dương gia, lòng của Đế Vương thật khó dò.
Có lẽ Đại Thừa long lâu cũng là mục tiêu mà Khương Uyên mong muốn chèn ép, cho nên mới nói cho Khương Trường Sinh, muốn mượn đao giết người.
Khương Trường Sinh cũng không có phẫn nộ, ngược lại mục tiêu của hắn là tu luyện thành tiên, nếu như Đại Thừa long lâu muốn giết mình, không sớm thì muộn sẽ phái người đến đây, còn có thể đổi để sinh tồn ban thưởng.
Lần này ra tay không có phát động sinh tồn ban thưởng, nói rõ đánh nhau cũng không phải kiếp nạn, nhất định phải là mình phải bị động tiếp nhận.
- Quyết định hoàng vị? Hừ hừ, nếu không phải Khương Uyên ngươi tình nguyện, ta đây càng phải đoạt.
Khương Trường Sinh nhếch miệng lên, thân tình ở kiếp này rất ít ỏi, dù sao hắn có trí nhớ kiếp trước, ở kiếp này mặc dù muốn ổn định tu tiên, nhưng hắn cũng không muốn vượt qua tháng ngày ủy khúc cầu toàn.
Ta chỉ sợ thiên hạ lớn như vậy sẽ có người mạnh hơn, cũng không phải sợ tất cả mọi người.
Lần này không dùng Huyễn Thần đồng cũng muốn cảnh cáo cho Khương Uyên một cái, khi nào dùng Huyễn Thần đồng, hắn đã kế hoạch tốt.
Tâm tình Khương Trường Sinh vui vẻ, chủ yếu là xác định trong kinh thành không có ai có thể uy hiếp được mình.
Ngày thứ hai, Hoa Kiếm Tâm phát hiện tâm tình Khương Trường Sinh tựa hồ rất không tệ, không ngờ lại tự mình chỉ bảo nàng luyện công.
Khương Trường Sinh tốt xấu gì cũng là Tu Tiên giả, công pháp tu tiên so với võ học công pháp của nàng thì cao thâm rất nhiều, hai ba lần chỉ bảo đủ để cho nàng được ích lợi không nhỏ, nội công đều có chỗ tương đồng, chẳng qua là hệ thống tu tiên khác biệt.
Chuyện đem qua trong hoàng cung cũng không có truyền ra, Long Khởi quan vẫn náo nhiệt như cũ, khách hành hương không ngừng.
Mạnh Thu Sương mấy lần tìm đến Khương Trường Sinh, một vài quyền quý thân phận quá cao, nàng không dễ nhã nhặn từ chối, Khương Trường Sinh suy nghĩ một chút, để Bạch Long tiến đến tiếp kiến.

Bạch Long mỗi tháng cũng có thể lấy được một viên Tăng Linh đan, dù sao cũng là nó thí nghiệm ra đan dược, Khương Trường Sinh không có để nó lỗ, linh trí của nó cũng đang vững bước tăng lên, bây giờ đã có thể nghe hiểu đơn giản một vài lời của nhân tộc, tình cờ sẽ còn đùa Hoa Kiếm Tâm, nhìn dáng vẻ khẩn trương của Hoa Kiếm Tâm, nó thường khoan khoái lay động đầu rắn.
Mạnh Thu Sương nhìn Bạch Long, cảm thấy hoang đường, nhưng Bạch Long nâng lên đầu rắn, gật đầu với nàng, thế giới quan của nàng kém chút nát.
- Nó! Mạnh Thu Sương biết được Bạch Long hiểu nhân tính, nhưng gật đầu cũng quá bất hợp lý đi.
Khương Trường Sinh cười gật đầu, Mạnh Thu Sương chỉ có thể kềm chế chấn kinh trong lòng, mang theo Bạch Long rời khỏi.
Sau khi Mạnh Thu Sương rời khỏi, Hoa Kiếm Tâm từ trong nhà đi ra, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:- Đạo trưởng, con rắn này của ngài không sớm thì muộn sẽ thành tinh.
Bạch Long đáng yêu ở trong mắt Khương Trường Sinh, ở trong mắt nàng lại là tồn tại khủng bố, càng tinh càng đáng sợ.
Khương Trường Sinh cười nói:- Vậy thật thật tốt, sau đó còn có thể trò chuyện cùng chúng ta.
Hoa Kiếm Tâm không rét mà run.
Hoa Kiếm Tâm nói sang chuyện khác, hỏi:- Đạo trưởng, ngài cả ngày tu luyện, thanh tâm quả dục, cũng không thấy người, võ công ngài rõ ràng cao thâm mạt trắc, lại rất trẻ trung, ngài đến cùng đang theo đuổi cái gì?Nàng trước kia từng nghe nói cố sự truyền kỳ của Trường Sinh đạo sĩ mười bốn tuổi đánh giết Quỷ Mục Tà Vương, sau này đã nghe qua Mạnh Thu Sương xưng Khương Trường Sinh là sư đệ, nói rõ tuổi Khương Trường Sinh không lớn lắm, tuổi nhỏ như thế, lại vô dục vô cầu, thật sự khó có thể lý giải được.

Cho dù là thần tiên hư vô mờ mịt cũng cần phải có truy cầu của mình chứ.
Khương Trường Sinh cười nói:- Truy cầu à, vậy không ngờ chính là tìm hiểu đạo pháp, sống được càng lâu.
Hoa Kiếm Tâm thấy hắn tâm tình không tệ, không khỏi cả gan hỏi:- Đó là mục tiêu thời gian dài, mục tiêu gần của ngài thì sao?Khương Trường Sinh nhìn về phía trời xanh phương xa, chầm chậm nói:- Mục tiêu gần đây? Thật là có một, ta muốn một đứa con trai.
Hoa Kiếm Tâm sửng sốt, cho rằng mình nghe lầm, nàng nhìn chằm chằm gương mặt tuấn mỹ của Khương Trường Sinh, mang tai cũng bắt đầu đỏ lên, nhịp tim theo đó tăng tốc.
Lực chú ý của Khương Trường Sinh bị ngoài thành hấp dẫn, Long Khởi quan ở vào rìa Kinh Thành, một bên là nội thành, một bên là tường thành, ra ngoài chính là rừng núi hoang vắng liên miên chập trùng.
Ngoài thành đang có một nhánh binh đang chanh chóng chạy tới.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.