Vũ Vương

Chương 861: Nghìn Cân Treo Sợi Tóc (2)




Đối với những Chân Linh pháp thân kia của Mộ Hàn, Thanh Hỏa cũng không có hạ nặng tay, sau khi bắt lấy bọn hắn, chỉ là dùng lực lượng Linh Hồn đem nó phong khốn .
Như thế là Mộ Hàn không ngờ đấy.
Vốn Mộ Hàn còn tưởng rằng, Thanh Hỏa phát hiện bắt được cũng không phải là bản thể của mình, sẽ đem chúng đánh chết.
Đương nhiên, nếu như Thanh Hỏa thật sự làm như vậy, Mộ Hàn cũng không lo lắng, năm đại chân linh pháp thân là Mộ Hàn từ lực lượng cực hạn ngưng luyện mà thành. Chỉ cần Mộ Hàn bất tử sẽ tìm đến lực lượng đủ mức, hắn có thể bằng vào thể chất Ngũ Hành Chân Linh pháp thể, một lần nữa cô đọng ra Chân Linh pháp thân.
Chỉ có điều nếu như đồng thời tổn thất năm đại pháp thân, đối với linh hồn của Mộ Hàn cũng sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ.
- Cuối cùng sắp đến rồi!
Bỗng dưng, trong lòng Mộ Hàn nổi lên vẻ vui mừng.
Lúc này, một tòa sơn mạch cao vạn trượng tiến nhập giữa tầm mắt của Mộ Hàn, dốc đứng hiểm trở, giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, xuyên thẳng Vân Tiêu, bất quá đỉnh núi lại bị sương mù lượn lờ trong núi che đậy không ít, cho người một loại cảm giác Phiêu Miểu bất định, phảng phất ngọn núi kia tùy thời có thể theo mây mù cùng nhau bị gió lớn cuốn đi.
Chỗ chân núi, thì là các loại kiến trúc, rậm rạp chằng chịt nối thành một mảnh, đỉnh núi một mình đứng lặng ở bên trong khu kiến trúc, thật là hạc giữa bầy gà, cực kỳ bắt mắt.
Nó là Linh Tiêu Sơn, là cấm địa của cổ thành.
Cho tới vị trí bây giờ, hư không ám mông mông đã trở nên trong vắt không ít. Mộ Hàn đem loại thân pháp Lôi Quang Độn Ảnh Quyết này phát huy vô cùng tinh tế, thân hình không ngừng, ở trong phố lớn ngõ nhỏ của thành cổ hăng hái lập loè, Linh Tiêu Sơn kia cũng tùy theo càng ngày càng rõ ràng khắc sâu vào tầm mắt Mộ Hàn.
- Còn có không sai biệt lắm trăm dặm, Chân Linh pháp thân cũng chỉ còn lại có một cỗ cuối cùng, hi vọng hắn có thể chống đỡ nhiều một hồi. 
Trong nội tâm Mộ Hàn thầm than thở.
Nhưng mà, cơ hồ là cái ý niệm này ở trong đầu vừa hiện lên, sắc mặt Mộ Hàn lập tức khẽ biến, một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc vì sợ mà tâm rung động từ đáy lòng diễn sinh ra.
Cái loại linh hồn cùng tâm thần ở giữa liên hệ chặt chẽ này lại để cho hắn có thể nhẹ nhõm cảm ứng được động tĩnh bên Chân Linh pháp thân kia, ngay tại vừa rồi, cỗ Mộc Linh pháp thân cuối cùng kia cũng bị Thanh Hỏa bắt.
Liên tục ra tay năm lần, bắt được đều là pháp thân, mà không phải là chân thân, Thanh Hỏa nhất định rất nhanh có thể đoán được mục đích của mình. Tuy cùng Thanh Hỏa cách nhau cực xa, nhưng Mộ Hàn cũng không dám cam đoan, mình có thể so với Thanh Hỏa trước một bước đến Linh Tiêu Sơn, dù sao tu vi của Thanh Hoa kia thật sự quá mạnh mẽ!
Bất quá chuyện cho tới bây giờ, Mộ Hàn chỉ có thể vào, không thể lui.
Tiến lên, còn có một đường sinh, nếu dừng lại hoặc là cải biến phương hướng, Mộ Hàn đoán chừng mình rất nhanh sẽ rơi vào trong lòng bàn tay Thanh Hỏa.
Năm đại pháp thân đều bị bắt, cho dù Mộ Hàn đồng thời thi triển Thái Hư Động Thần Quyết, Tu Di thượng pháp che giấu khí tức cùng thân hình, cũng có khả năng bị hắn tìm ra. Về phần giống như bây giờ sắm vai người U Ảnh ở trong thành cổ tránh né, càng không thể đi, chỉ cần tâm thần của Thanh Hỏa bao trùm cả tòa thành trì, tinh tế điều tra, Mộ Hàn sẽ lập tức hiện ra nguyên hình, năng lực cảm ứng của Hư Kiếp cường giả tuyệt không phải Dương Hồ cảnh có khả năng bằng được.
Vèo!
Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn lập tức làm ra quyết định, đúng là thả tất cả cố kỵ trong đáy lòng, cũng không ở ngã tư đường phía dưới tả hữu xuyên thẳng qua, mà là bay lên trời, thân ảnh giống như một đạo lưu tinh vắt ngang phía chân trời, trực tiếp hướng Linh Tiêu Sơn xa xa bắn mạnh tới.
Những nơi đi qua, dẫn tới phần đông người U Ảnh Dương Hồ cảnh tuần tra bốn phía thỉnh thoảng ngẩng đầu trông xem thế nào.
Thân ảnh Mộ Hàn không có chút rời đi nào, quỹ tích tựa như một đường thẳng tắp, dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng lao tới Linh Tiêu Sơn.
Hô!
Nháy mắt qua đi, trên không toàn bộ Thái Tố Cổ Thành như nhấc lên tiêu phong, một cổ tâm thần vô cùng khủng bố từ đầu phía bắc thành cổ gào thét mà đến, lập tức mang tất cả không gian trong Hồn Ngục Kim Cương Tráo, cũng đem khu vực của Mộ Hàn hoàn toàn bao phủ.
- Thanh Hỏa!
Trong lòng Mộ Hàn nghiêm nghị, cổ lực lượng tâm thần này đã vượt qua Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, hẳn là Thanh Hỏa ở trong phạm vi toàn bộ thành cổ điều tra hành tung của hắn.
Bất quá, tuy bị tâm thần cường đại kia của Thanh Hỏa bao trùm, thân ảnh của Mộ Hàn lại như cũ không có chút trì trệ nào. Lúc này, Mộ Hàn cũng không dám dừng lại, lại càng không dám giấu kín thân hình, nhất là thứ hai, kia chẳng khác nào là rõ ràng nói cho Thanh Hỏa, chính mình ở vị trí này.
Đương nhiên, cho dù không dùng Tu Di thượng pháp ẩn nấp thân thể, Mộ Hàn cũng rất nhanh sẽ bạo lộ.
- Nguyên lai ngươi ở nơi này, để cho bổn tọa dễ tìm!
Mộ Hàn lại bay về trước hơn ngàn mét, một tiếng cười quái dị liền như chuông lớn đại lữ trực tiếp ở bên tai tiếng vang.
- Tiểu gia hỏa, ngươi muốn tiến về Linh Tiêu Sơn sao? Con đường này sợ là đi không thông, không bằng đến U Ảnh Thần Điện của bổn tọa ngồi xuống, hảo hảo nói chuyện một chút?
Mộ Hàn nhẹ hấp khẩu khí, trong nội tâm cực kỳ tỉnh táo, ngược lại cười nói: 
- Không thử làm sao biết đường này không thông? 
Lúc nói chuyện, Mộ Hàn cũng đem tinh thần của mình phóng xuất ra, trong thời gian ngắn, liền đem trọn tòa Thái Tố Cổ Thành đều bao trùm ở bên trong.
Đã bị Thanh Hỏa phát hiện, Mộ Hàn tự nhiên không cần cất giấu lực lượng tinh thần.
Phóng khai tâm thần, Mộ Hàn liền chẳng khác gì là nhiều ra vô số ánh mắt.
Tuy dùng tâm thần hiện tại của Mộ Hàn, rất khó bắt đến thân ảnh của Thanh Hỏa, nhưng trong nháy mắt qua đi, Mộ Hàn cũng ở phía bắc thành cổ cảm ứng được một cổ động tĩnh cực lớn, hư không bên kia tựa hồ đang không ngừng bị lợi kiếm vỡ ra, dùng một loại tốc độ cực kỳ kinh người phóng tới vùng phía nam thành cổ.
Mộ Hàn biết rõ, cái kia hẳn là Thanh Hỏa đang hăng hái xuôi nam, trên mặt hắn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng thì không khỏi lắp bắp kinh hãi, tốc độ của Thanh Hỏa cực nhanh, vẫn là vượt ra khỏi dự tính của hắn.
- Đã như vầy, bổn tọa sẽ tới nói cho ngươi biết, đường này vì sao không thông!
Gần như là thanh âm của Thanh Hỏa rơi xuống, lập tức Mộ Hàn liền phát hiện cổ tâm thần trải rộng cả thành kia của Thanh Hỏa, toàn bộ hướng bên này hội tụ mà đến, trong khoảnh khắc công phu, lực lượng tinh thần kinh khủng kia ngưng tụ thành một cự chưởng vô cùng to lớn, chụp vào Mộ Hàn. Thủ chưởng kia chiếm cứ phương viên vài dặm không gian, từ trên không trung ngàn mét hung hăng đè xuống, khí tức linh hồn như đại dương mênh mông điên cuồng trút xuống, tựa như ngọn núi khổng lồ khuynh đảo, vòm trời sụp xuống.
Giờ khắc này, Mộ Hàn đột nhiên nghĩ đến Tôn hầu tử bên trong tác phẩm nổi tiếng kiếp trước, chỉ tiếc Thanh Hỏa kia lại không phải Như Lai Phật Tổ! Nếu như Thanh Hỏa vận dụng chính là chiêu số khác gì, Mộ Hàn còn có thể lo lắng, thế nhưng mà loại thủ đoạn dùng lực lượng tinh thần thi triển ra này, Mộ Hàn còn chưa từng có sợ qua.
Hô!
Thân hình Mộ Hàn bỗng dưng kịch liệt bành trướng, trong nháy mắt, đã hóa thành cự nhân cao tới trăm mét, trên thân thể vô cùng to lớn này đúng là quấn quanh lấy vô số Lôi Quang điện xà, hàng tỉ đạo tử mang sáng lạn lại như thực chất từ trong cơ thể Mộ Hàn bạo tán ra, khí tức cuồng bạo mà bá liệt tầng tầng lớp lớp hướng bốn phía xoay tròn mà đi. Giờ khắc này, Mộ Hàn phảng phất không còn là Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ, mà là Lôi Thần từ Cửu Thiên hàng lâm.
- Lôi Thần phụ thể!
Không có võ đạo tu sĩ Bảo Tiên Thiên Vực ở bên cạnh, thân phận Linh Hư tộc nhân lại đã bị Thanh Hỏa biết được, Mộ Hàn không tiếp tục cố kỵ, lần đầu chính thức đem Vũ Đạo Công Pháp này không hề giữ lại thi triển ra, hơn nữa, tình cảnh lúc này, đã không có khả năng lại để cho Mộ Hàn có giữ lại chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.