Vũ Vương

Chương 668: Ngọc Hồ Tâm Mộc




Cơ hồ là trong nháy mắt Lâm Ngọc Bạch nói dứt lời, một cỗ lực hút hào hùng tuôn ra từ giữa đám rễ Ngọc Hồ Tâm Mộc, bao bọc Huyền Thanh Linh Mộc quả là chắc chắn kín mít.
- Ngươi muốn trở thành pháp sư? Mơ mộng hão huyền!
Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, Lâm Ngọc Bạch muốn dùng Ngọc Hồ Tâm Mộc kia để nuốt chửng Huyền Thanh Linh Mộc, có thể nói là cũng trùng với ý nguyện của hắn.
Tuân theo tâm niệm, Tiên Quang Duệ Kim, Mặc Tâm Thần Thủy, Diệu Long Chân Hỏa và Vô Gian Hậu Thổ bốn loại lực lượng trình độ cao nhất bắt đầu khởi động kịch liệt ở bên trong Tâm Cung . Sau một khắc, Huyền Thanh Linh Mộc bao trùm bên ngoài thân Mộ Hàn lập tức giống như đã bị kích thích lớn lao nên bành trướng mãnh liệt lên gấp đôi.
- Vút!
Tức thì, thân cây lẫn cành lá của Huyền Thanh Linh Mộc kia điên cuồng đong đưa, đúng là đã khuấy động kình lực hút khởi nguồn từ Ngọc Hồ Tâm Mộc làm nó rơi vào tình trạng hỗn loạn không chịu nổi, nên không phát huy được một chút tác dụng nào.
- Cái gì?
Nụ cười trên mặt Lâm Ngọc Bạch tức thời mất đi, trong mắt hiện lên một vẻ kì quái. Lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất của Mộ Hàn lại không hề có dấu hiệu mà tăng vọt, đích thật là ngoài dự liệu của hắn.
Nhưng mà, Lâm Ngọc Bạch cũng không hề quá mức lưu ý.
Ý nghĩ có hơi chấn động, càng ngày liền có càng nhiều khí tức xanh ngắt tuôn ra mãnh liệt từ trong cơ thể Lâm Ngọc Bạch. Chúng ngưng tụ thành một gốc cây Ngọc Hồ Tâm Mộc đầy đủ , thân cây phảng phất dùng một khối Thanh Ngọc thật lớn để tạo hình mà thành, đúng là sáng bóng long lanh rực rỡ. Nếu như đám rễ biến mất mà chỉ nhìn thân cây thì thật là giống như bình ngọc.
- Phịch phịch!
Thân hình Ngọc Hồ Tâm Mộc kia đang run rẩy dữ dội, âm thanh giống như tiếng quả tim đập bỗng dưng chấn động lan ra, tức thì một cỗ kình lực hút càng mạnh mẽ hơn lại lần nữa bao phủ Huyền Thanh Linh Mộc vào bên trong.
Lần này đây, Huyền Thanh Linh Mộc kia càng run rẩy, dường như muốn rời khỏi thể xác.
Tâm niệm Mộ Hàn xoay như chong chóng, bốn loại lực lượng trình độ cao nhất như Tiên Quang Duệ Kim lại suy yếu lần nữa , mà Huyền Thanh Linh Mộc chính lại tăng vọt một lần nữa, lúc này mới bắt đầu vững chắc trở lại.
- Hay thật, nếu như không phải ta có được năm chủng loại ng Ngũ Hành trình độ cao nhất, mà chỉ là ung hợp xong 'Huyền Thanh Linh Mộc' như cũ, nói không chừng thật đúng là sẽ để hắn thực hiện được ý đồ nuốt chửng.
Mộ Hàn âm thầm hít vào một hơi mà cảm thấy có chút may mắn. Mặc dù Thái Huyền Thiên Vực chỉ là một Hạ Thiên Vực Thế Giới, các loại tài nguyên tu luyện đều tương đối thiếu thốn, hoàn toàn không thể so sánh cùng Xích Thành Thiên Vực này. Nhưng mà lúc hắn ở tại Thái Huyền Thiên Vực đã hấp thu dung hợp năm chủng lực lượng trình độ cao nhất, lại đã gây dựng căn cơ vững chắc cho hắn.
- Cái gì vậy?
Khi thấy Huyền Thanh Linh Mộc kia lại vẫn còn tăng lên lần nữa, liền khiến cho Lâm Ngọc Bạch vừa là ngạc nhiên vừa là hoan hỉ. Trong đôi mắt bùng nổ ra hai luồng tia sáng lóng lánh. , quả là ngời sáng như hai vì sao.
- Hỗn đản này không ngờ có lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất lại cường đại như thế. Vẫn còn vượt qua được 'Ngọc Hồ Tâm Mộc' của ta. Xem ra dùng phương pháp bình thường sẽ rất khó nuốt chửng, cũng nên hoàn toàn điều động 'Mộc Linh pháp thể' mới được. Nhưng mà lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất của hắn càng mạnh càng tốt.
Chỉ chốc lát sau đó, sự ngạc nhiên trong lòng Lâm Ngọc Bạch đã biến mất, chỉ còn lại có nỗi mừng như điên. Khi nuốt chửng được lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất càng mạnh, liền ý nghĩa Ngọc Hồ Tâm Mộc tăng lên được càng nhiều hơn. Đợi đến sau này, có Mộc Linh pháp thể phối hợp thì hy vọng luyện chế ra Thánh Phẩm Đạo Khí lại càng lớn.
Lâm Ngọc Bạch muốn luyện chế được Thánh Phẩm Đạo Khí, mục đích của hắn tịnh không chỉ có là trở thành pháp sư duy nhất ở Chân Vũ Thánh Sơn . Hắn càng muốn hơn vẫn là mượn thứ đó để tiến vào Côn Lôn Tiên Phủ. Đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn bình thường, coi như đột phá đến cảnh giới Dương Hồ thì cũng không nhất định có thể tiến vào Côn Lôn Tiên Phủ. Nhưng nếu có được năng lực luyện chế Thánh Phẩm Đạo Khí , cho dù tu vi vẫn còn dừng lại tại cảnh giới Linh Trì thì tỷ lệ được Côn Lôn Tiên Phủ nhìn trúng cũng phi thường lớn.
Trong lúc nhất thời, Lâm Ngọc Bạch phảng phất đã thấy Côn Lôn Tiên Phủ đang vẫy tay gọi chính mình, gương mặt trắng nõn không nhịn được mà đỏ hồng lên như say rượu. Nhưng mà, xúc động rất nhiều thì Lâm Ngọc Bạch cũng không hề quên, nếu chính mình muốn thực hiện được nguyện vọng tốt đẹp kia thì điều kiện tiên quyết chính là phải nuốt chửng được lực lượng trình độ cao nhất của Mộ Hàn.
- Vút!
Lập tức ngay sau đó, một đạo hư ảnh xanh ngắt lóe ra từ trong cơ thể Lâm Ngọc Bạch, nhập vào trong hình thể lớn to lớn mà đặc biệt của Ngọc Hồ Tâm Mộc .
- Mộc Linh pháp thể?
Bên trong thân thể Huyền Thanh Linh Mộc kia, Mộ Hàn không khỏi thấy trước mắt sáng ngời. Hắn lấy Ngũ Hành tuần hoàn để không ngừng làm cho lực lượng của Huyền Thanh Linh Mộc tăng lên mạnh mẽ, chính là vì muốn dụ Mộc Linh pháp thể của Lâm Ngọc Bạch ra ngoài.
Nếu có thể cùng nuốt chửng Ngọc Hồ Tâm Mộc và Mộc Linh pháp thể của hắn, Mộ Hàn có mười phần nắm chắc sẽ ngưng tụ ra khối Chân Linh pháp thân thứ ba của bản thân.
Còn nếu chỉ vẻn vẹn có Ngọc Hồ Tâm Mộc thì có vẻ còn hơi ít. Khi đó lực lượng của nó mà so sánh với Phần Thiên Kiếp Hỏa, U Minh Hồn Thủy thì có lẽ hơi có vẻ yếu hơn một chút.
- Phịch phịch! Phịch phịch . . .
Nhưng vừa đúng lúc đó, loại loại âm thanh tim đập quả là vang lên lần nữa, hơn nữa trở nên dị thường dồn dập, thoáng cái đã như bão tố. Cùng lúc đó, thân cây Ngọc Hồ Tâm Mộc kia của Lâm Ngọc Bạch cũng giống như đã hóa thành một quả tim lớn mà bắt đầu rung động kịch liệt.
Mỗi một lần rung động, cũng có cỗ lực hút cuồn cuộn sinh ra từ bên trong thân cây. Lực đó thông qua bộ rễ của Ngọc Hồ Tâm Mộc mà bao phủ lên trên Huyền Thanh Linh Mộc của Mộ Hàn.
Trong chớp mắt, thân cây kia liền chấn động hơn mười lần, mà cỗ lực hút kia cũng lấy trở nên tầng tầng lớp lớp, trùng trùng điệp điệp, khủng bố tới cực điểm. So sánh với trước đây thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! . . .
Cơ hồ cùng thời khắc đó, hai viên Anh Đan của Mộ Hàn cũng rung lên kịch liệt thành tiếng. Đồng dạng có kình lực hút vô cùng mạnh mẽ điên cuồng gào thét tuôn ra từ bên trong thân thể Thiên Anh. Chúng lại trào ra khỏi Tâm Cung, thông qua các cành của Huyền Thanh Linh Mộc để tản ra, rồi tác động mãnh liệt lên vô số đám rễ của Ngọc Hồ Tâm Mộc.
Chỉ một thoáng, hai cỗ kình lực hút dồi dào đối chọi nhau gay gắt, đúng là thế lực ngang nhau.
- Loại lực lượng trình độ cao nhất của hắn rốt cuộc là có lai lịch gì? Ta đã vận dụng 'Mộc Linh pháp thể', mà hắn lại vẫn có thể kháng cự được với sự nuốt chửng của 'Ngọc Hồ Tâm Mộc' ta?
Trong tích tắc này, sắc mặt Lâm Ngọc Bạch khẽ biến, trong đôi mắt rốt cục xuất ra một vẻ hơi cảnh giác
- Nhưng mà tu vi của ta đã đạt tới Linh Trì Thất Trọng Thiên, hơn nữa cực kì tiếp cận cảnh giới Dương Hồ. Còn hắn vừa mới đột phá đến Linh Trì Nhị Trọng Thiên, tuyệt đối không có khả năng gắng sức được lâu như ta vậy. Trong một thời gian dài, hắn thất bại không nghi ngờ.
Trong lúc suy nghĩ đó, Lâm Ngọc Bạch đã bình tĩnh lại. Còn kình lực hút sinh ra bên trong Ngọc Hồ Tâm Mộc cũng là càng ngày càng khổng lồ, giống như những cơn sóng ngập trời đang liên tiếp cuồn cuộn ra, hết đạo nọ tiếp đến đạo kia. Ngoại trừ phải phân ra một bộ phận tâm thần để duy trì Thụ Ảnh Tù Lung, cơ hồ hắn tập trung toàn bộ chú ý vào trên người Mộ Hàn.
Lực lượng Mộc thuộc tính trình độ cao nhất của Mộ Hàn, tình thế của hắn buộc phải có được.
Về phần sau khi nuốt chửng lực lượng trình độ cao nhất của Mộ Hàn , Khai Dương Phong Chủ Dịch Chân Nhân liệu sẽ ra tay can thiệp hay không , hắn cũng không hề để ý quan tâm đến nữa. Thiên Tuyền Phong Chủ Tần Tụng là người cực kỳ giỏi lấp liếm. Nếu như Dịch Chân Nhân muốn gây bất lợi đối với hắn, Tần Tụng tuyệt sẽ không ngồi yên không để ý đến. Đối với điểm này, Lâm Ngọc Bạch cũng có đủ tự tin.
- Phịch phịch! Phịch phịch . . .
Tiếng thân cây chấn động vang lên liên tiếp, Mộ Hàn và Lâm Ngọc Bạch, Huyền Thanh Linh Mộc và Ngọc Hồ Tâm Mộc cứ tiến hành đánh giằng co liên tục.
Thời gian trôi đi như nước chảy. . .
Để chống lại đối phương nuốt chửng, lực lượng trong cơ thể Mộ Hàn và Lâm Ngọc Bạch đều trôi đi kịch liệt. Lâm Ngọc Bạch thần sắc bình tĩnh, chẳng những không cảm thấy lo lắng, khóe môi ngược lại còn lộ ra một nụ cười lạnh. So sánh tốc độ tiêu hao lực lượng đôi bên chênh nhau không lớn, mà hắn có được lực lượng càng cường đại hơn. Nhất định là hắn sẽ là người cười đến cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.