Vũ Vương

Chương 649: Sinh Tức Mộc Dương Đao




- Đệ tử Khai Dương Phong La Thành đã lên Thiên Tuyền Phong, liên tiếp phát ra chiến thư cho mười sáu tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên và Linh Trì Lục Trọng Thiên. Toàn bộ giao hẹn luận bàn trong ngày mai tại Võ Phong Thai .
Tin tức truyền ra làm cả Chân Vũ Thánh Sơn đều hơi bị rung động.
- La Thành sư đệ thật sự là có đại khí phách, không ngờ lại muốn trong cùng một ngày liền đấu với mười sáu đệ tử Thiên Tuyền Phong!
Trên Khai Dương Phong, Tiêu Cố vừa mới nhận được tin tức không khỏi bắt đầu thán phục.
Với tu vi Linh Trì Nhất Trọng Thiên, liên tục khiêu chiến mười mấy tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên và Linh Trì Lục Trọng Thiên, loại chuyện điên cuồng như vậy ở trong lịch sử Chân Vũ Thánh Sơn không thể nói chưa từng có, nhưng tuyệt đối là cực kì ít ỏi đến đáng thương. Hơn nữa suốt mấy trăm năm tuyệt đối không hề xuất hiện.
Thu Hàn Mặc đã tỉnh hồn lại từ trong rung động mãnh liệt , nàng chậm rãi nói:
- Nếu mà hắn thành công , Khai Dương Phong chúng ta cũng sẽ uy danh đại chấn. Nếu mà thất bại . . .
- Hắn không có khả năng thất bại.
Ân Vận đột nhiên cười mà nói ngắt lời.
- Đối với hắn ngươi có tự tin như vậy?
Tiêu Cố và Thu Hàn Mặc quay đầu nhìn về phía Ân Vận, cũng đều có hơi kinh ngạc.
- Nếu như các ngươi mà nhìn thấy hắn và Mặc Vũ Khanh luận bàn, thì cũng sẽ tin tưởng mười phần đối với hắn .
Ân Vận cười dài đáp. Xế chiều hôm nay nàng có việc đi Thiên Xu Phong, vừa lúc thấy được hình ảnh luận bàn giữa Mộ Hàn và Mặc Vũ Khanh. Chỉ là không hề xuất hiện thân chào hỏi cùng Mộ Hàn mà thôi.
- Tiêu sư huynh, theo ta thấy, huynh hẳn là nên suy nghĩ cho La Thành sư đệ gia nhập danh sách lần 'Võ Các Đạo Hội' này .
- Nếu như hắn có thể thắng, lần 'Võ Các Đạo Hội' này nhất định không thể thiếu hắn !
Tiêu Cố khoát tay cười to.
- Hắn nhất định sẽ thắng. . .
. . .
. . .
- La Thành. . . Rốt cuộc muốn làm cái gì?
Tại Diêu Quang Phong. Trên gương mặt của Tu Diệu Châu hiện ra đầy vẻ kinh ngạc. Nhằm vào đám mười sáu người như Qua Thiện và Lữ Vân Phi để phát ra thư khiêu chiến thì cũng thôi, lại vẫn còn ấn định toàn bộ thời gian luận bàn vào ngày mai? Hắn thật đúng là cho là chính mình chiến thắng được Mặc Vũ Khanh, là có thể không thèmđể ý tới tất cả tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên và Linh Trì Lục Trọng Thiên sao? Coi như thực lực của hắn có cường thịnh hơn đi chăng nữa, cũng vẻn vẹn có một người. Làm sao có thể liên tục địch nổi mười sáu cao thủ Thiên Tuyền Phong.
Yến Thu Mi do dự nói:
- Theo ta quan sát, La Thành sư đệ cũng không phải một người lỗ mãng. Hắn dám làm như thế, thiết nghĩ là có chỗ để dựa vào.
- Tu sư muội, muội cứ nhìn những việc mà hắn làm sau khi tiến vào Chân Vũ Thánh Sơn liền sẽ biết.
- Hắn lần đầu tiếp nhận nhiệm vụ sửa chữa hàng chục Đạo Khí cao phẩm thì không ai cảm giác hắn có thể làm được. Nhưng hắn chỉ dùng hai ngày, liền hoàn thành tốt đẹp tất cả nhiệm vụ ; Khi hắn tiếp nhận nhiệm vụ nhất định phải đi 'Vong Linh Ma Cốc' kia của Khai Dương Phong Chủ thì cũng đồng dạng không ai cảm giác được hắn có thể hoàn thành. Nhưng cuối cùng hắn chẳng những bình yên vô sự mang về U Minh Hồn Thủy', lại càng làm cho tu vi của bản thân đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên.
- Nếu không có nắm chắc. Hôm nay hắn tuyệt sẽ không làm những hành động điên cuồng như vậy .
Nói xong lời cuối cùng, khóe môi Yến Thu Mi đã là không nhịn được mà hiện lên một nụ cười khẽ, hiển nhiên là đối với La Thành có đầy đủ tin tưởng.
Tu Diệu Châu nghe vậy thì cũng không khỏi cảm thấy tức cười:
- Sư tỷ nói đúng, La Thành luôn sẽ ở trong tình huống cơ hồ tất cả mọi người cảm giác hắn không làm được, thì lại khiến cho người ta có dịp được thấy rất nhiều niềm vui bất ngờ. Ngày mai muội nhất định phải đi Võ Phong Thai, để nhìn một chút La Thành sẽ dùng thủ đoạn gì trả lời mười sáu đối thủ.
Việc trọng đại như vậy, nếu mà không nhạy bén thì đích xác có chút đáng tiếc .
. . .
. . .
- La Thành?
Trên Thiên Xu Phong, bên trong hang đá thanh tịnh đẹp đẽ. Một người nam nhân trẻ tuổi mặc áo lam bào nhẹ nhàng mà nhắc tới hai chữ này.
Nam nhân này vóc người tầm tầm không cao không thấp, ngũ quan mà tách ra nhìn từng thứ thì đều có vẻ phi thường bình thường.Nhưng khi phối hợp chung một chỗ, lại làm cho diện mạo của hắn trở nên cực kỳ dễ nhìn.
Hắn là đệ tử đứng đầu Thiên Xu Phong, Vệ Sơn!
Trong số đệ tử đứng đầu Bắc Đẩu Thất Phong tại Chân Vũ Thánh Sơn , chỉ có hắn đã đột phá đến cảnh giới Dương Hồ.
Một lát sau, trên mặt Vệ Sơn liền nổi lên một nụ cười thoáng qua:
- Không nghĩ tới thời gian mới bế quan một năm, mà Khai Dương Phong liền xuất hiện một đệ tử lợi hại như thế, ngày mai quả đúng là không ngại đi Võ Phong Thai nhìn một chút.
. . .
- La Thành, lần này chính là ngươi đã khiến lão gia hỏa ta đây phải giật nảy mình.
Trong lúc mọi người đang sôi nổi bàn luận ồn ào, ở bên trong điện Huyền Dương trên đỉnh Khai Dương Phong, Dịch Chân Nhân cũng là có hơi bất đắc dĩ nhìn Mộ Hàn. Lão cũng không nghĩ tới cái tên đồ đệ này của mình vừa mới rời khỏi đây không được một hồi, liền gây ra một chuyện xôn xao chấn động như vậy tại Chân Vũ Thánh Sơn. Thậm chí đến ngay cả Sơn Chủ đều bị kinh động .
Sơn Chủ của Chân Vũ Thánh Sơn, chính là Phong Chủ ở Thiên Xu Phong, cũng là tồn tại cường đại nhất trên Chân Vũ Thánh Sơn .
Bởi vì ngay vừa rồi, Dịch Chân Nhân tiếp nhận Sơn Chủ dùng tâm thần truyền âm để hỏi lão rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Lão có thể nghe ra được, Sơn Chủ đã nảy sinh ra hứng thú không nhỏ đối với đệ tử này của chính mình. Không chỉ có Sơn Chủ, ngoại trừ Phong Chủ Thiên Tuyền và Thiên Ki nhị phong ra thì ba vị Phong Chủ Diêu Quang, Ngọc Hành và Thiên Quyền tam phong cũng trước sau dùng tâm thần truyền âm để điều tra tình huống. Nhưng mà, Dịch Chân Nhân chính mình đều đầu đầy mơ hồ không rõ nên đương nhiên không có khả năng có đáp án gì cho bọn họ.
Cho đến khi Mộ Hàn phản hồi quay về đến Khai Dương Phong, Dịch Chân Nhân mới gọi hắn lại. Lúc này mới biết được đầu đuôi trong đó.
Mộ Hàn cười nói:
- Sư phụ, đệ tử cũng là tạm thời nảy sinh ý định phát mười sáu lá thư khiêu chiến cho các chư vị sư huynh ở Thiên Tuyền Phong , nên chưa kịp bẩm báo sư phụ. Cúi xin sư phụ không lấy làm phiền lòng.
- Cái này cũng không sao, Chân Vũ Thánh Sơn khích lệ đồng môn luận bàn để làm tăng lên kinh nghiệm chiến đấu.
Dịch Chân Nhân cũng không có ý định trách móc gì của Mộ Hàn, nên cười dài nói
- Vi sư chỉ là có hơi lo lắng, ngươi có thể tại cùng một ngày ứng phó được nhiều tu sĩ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên và Linh Trì Lục Trọng Thiên như vậy hay không . Ngươi và tiểu gia hỏa Lâm Ngọc Bạch ở Thiên Tuyền Phong kia tựa hồ có điểm lục đục khập khiễng. Nếu mà thua ở trong tay đệ tử Thiên Tuyền Phong , thì rất có thể hội sẽ bị thương nặng. Nếu mà ngươi bị đả thương tại Võ Phong Thai thì cho dù là vi sư cũng không thể ra tay can thiệp.
Nói đến câu sau cùng, Dịch Chân Nhân bất giác có chút lo lắng. Lão thật vất vả mới thu được một đồ đệ xuất sắc như vậy , tất nhiên không muốn thấy đệ tử xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Xin sư phụ yên tâm.
Mộ Hàn có hơi cảm kích, hắn ung dung cười nói
- Đệ tử mặc dù tu vi cảnh giới không cao, nhưng tự tin thực lực đã không thua kém gì tu sĩ Linh Trì Lục Trọng Thiên, ứng phó bọn họ hẳn là không thành vấn đề. Nếu như thật sự cảm giác không phải là đối thủ, đến lúc đó chịu thua là được. Dù sao trước khi đánh mà chịu thua thì chỉ bị khấu trừ bốn vạn Công Huân.
- Nói không sai, mặt mũi dẫu có quan trọng tới đâu, cũng không quan trọng như sự an toàn của bản thân.
Dịch Chân Nhân vừa lòng gật đầu. Chỉ chốc lát sau đó, trong lòng bàn tay lão liền bỗng đột ngột dần hiện ra một thanh đoản đao màu xanh, phảng phất là dùng một đoạn gỗ chất liệu tốt điêu khắc mà thành. Đoản đao này làm còn khá thô kệch, tuy nhiên, trong khoảnh khắc đoản đao này xuất hiện liền có một cỗ khí tức hào hùng dị thường tỏa ra từ giữa.
- Nó có tên là 'Sinh Tức Mộc Dương Đao', là vi sư trăm năm trước đánh cuộc cùng một vị tu sĩ Vực Ngoại thì thắng được. Cứ xem như vi sư đưa cho ngươi làm lễ vật vậy.
Đạo Khí siêu phẩm? Mộ Hàn nao nao, biết sư phụ vẫn còn có hơi lo lắng sợ mình thất bại, lúc này mới lấy ra Sinh Tức Mộc Dương Đao để làm gia tăng phần thắng của mình. Hắn không khỏi càng cảm kích, khẽ hít vào một hơi, liền thản nhiên tiếp nhận đoản đao kia mà nói
- Đa tạ sư phụ.
. . .
Phải sau khi trôi qua một hồi lâu, lúc Mộ Hàn đi ra khỏi điện Huyền Dương thì đêm đã về khuya, mà trong phạm vi Chân Vũ Thánh Sơn lại vẫn có những ngọn đèn nhấp nháy, đông đảo đệ tử Thánh Sơn có một đêm không ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.