Vũ Vương

Chương 545: Không kiêng nể gì cả




Một lát qua đi trong cung điện có một lão giả áo đen thấp giọng nói:
- Liễu Viên trưởng lão bốn người bọn họ đi Vân quốc giải quyết cuồng đồ Vạn Lưu Cảnh giết đệ tử Kiếm Thần tông?
Lúc này thời điểm, tại hắn đối diện đã nhiều ra một tuấn dật nho nhã, hào hoa phong nhã nam tử trung niên, chỉ là trên mặt lại vẫn lưu lại lấy thần sắc khiếp sợ.
- Đúng vậy.
Nam tử trung niên hơi gật đầu, ngữ điệu hơi trầm ngâm gật đầu, nói:
- Liễu Viên, Lâu Chinh, Mạc Không, Mạc Quân bốn vị trưởng lão đang ở gần Vân quốc cho nên nhận được tin tức đệ tử Kiếm Thần tông bị giết thì nhanh chóng đi qua tìm hiểu, không nghĩ tới bốn người bọn họ đều hết rồi.
Lão giả áo đen nhíu mày:
- Người nọ có thể trong thời gian ngắn như vậy giết chết bốn người Liễu Viên trưởng lão thì thực lực chắc chắn rất cường đại, tu vị rất có thể đã đạt tới Vạn Lưu thất trọng thiên, thậm chí còn có thể nửa chân bước vào Linh Trì Cảnh như các thái thượng trưởng lão.
Nam tử trung niên nghi ngờ nói:
- Tại Đại Hạc Thiên Vực này trừ Kiếm Thần tông chúng ta ra còn có tu sĩ Vạn Lưu Cảnh ẩn nấp như vậy sao?
- Mặc kệ hắn trước đây giấu như thế nào, hiện tại chạy ra đối nghịch với Kiếm Thần tông chúng ta thì phải chết. Phải mang việc này báo cáo cho hai vị thái thượng trưởng lão. Lộc trưởng lão, ngươi sái Thiên trưởng lão Vạn Lưu thất trọng mang theo vài người xuôi nam, cần phải đánh chết hắn triệt để.
Lão giả áo đen trầm giọng nói:
- Lộc trưởng lão, trước khi rời đi các ngươi tìm Trần Cực trưởng lão, hắn vừa mới tâm thần truyền âm nói cho ta biết trước khi nhận được tin tức Mạc Không trưởng lão chết hắn có nhận được tin tức về tên của người đó.
- Tốt! Ta sẽ đi an bài.
Nam tử trung niên gật gật đầu. Thân ảnh của hắn biến mât trong cung điện.
...
Ngoài mấy vạn dặm, không trung ngàn mét.
- Năm tâm cung không ngờ chẳng thể đột phá tới Vạn Lưu ngũ trọng thiên...
Mộ Hàn khẽ thở dài, hắn tiếc nuối không thể đột phá.
Sau khi rời khỏi Vân quốc Mộ Hàn liền ngự không bay đi và luyện hóa tâm cung Lâu Chinh, Mạc Không bốn người, cuối cùng cũng lấy tâm cung của Lê Qua ra, lại không cách nào đột phá được. Năm tâm cung cường đại chỉ giúp Mộ Hàn cảm ứng được tầng bình chướng vô hình mà thôi.
Nhưng mà chuyện này cũng hợp tình hợp lý, từ khi tu vị bản thân càng ngày càng mạnh, nếu như hấp thu tâm cung của tu sĩ cường đại đột phá thì đột khó càng ngày càng cao.
Mộ Hàn hiện đã là Vạn Lưu tứ trọng thiên, nếu như muốn đột phá thì trừ phi đi hấp thu tâm cung của tu sĩ Linh Trì Cảnh. Chỉ tiếc dùng thực lực của Mộ Hàn bây giờ. Đánh bại một Linh Trì nhất trọng, nhị trọng thiên cũng không khó, nhưng muốn bắt hoặc đánh giết thì quá khó khăn.
Hơn nữa Mộ Hàn hiện tại gặp được tu sĩ Linh Trì Cảnh ít tới thương cảm.
Cho tới bây giờ Mộ Hàn nhìn thấy chỉ có Tư Không Chiếu và Tư Không Như Ý dựa vào "Huyết Hồn Tổ Trùng" phụ thể mới đột phá ngụy Linh Trì nhất trọng thiên, về phần Kiếm Thần của Đại Hạc Thiên Vực Kiếm Thần tông hắn chỉ mới nghe danh của người ta.
- ‘ Kiếm Thần ’ này chắc cũng không phải Linh Trì nhất trọng thiên, A..., chỉ cần hắn không cất dấu Cốt Hoàng Chỉ là thành phẩm đạo khí như Tư Không Chiếu thì mình dù không địch lại, bảo vệ tánh mạng có lẽ không thành vấn đề. Nhưng mà trước khi đi vào Thiên Lôi Tuyệt Vực phải chuẩn bị mới được.
Nghĩ tới đây lực chú ý của Mộ Hàn lại chuyển tới tâm cung của mình, đem "Anh Lôi Đan Quyết" vận hành đến mức tận cùng.
Hiện tại Mộ Hàn đã ngưng tụ ra hai viên anh đan, mà muốn ngưng kết ra viên anh đan thứ ba nhất định phải cô đọng ra một nghìn đạo anh lôi, số lượng này gấp mười lần ngưng kết ra viên anh đan thứ hai.
Đây chính là một công trình to lớn.
"Thái Tiêu Thần Tinh" dùng đến bây giờ đã còn thừa không còn bao nhiêu, sau khi hao hết mà Mộ Hàn muốn tiếp tục cô đọng anh lôi phải tìm kiếm lực lượng khác. Đương nhiên thiên địa linh khí cũng có thể dùng cô đọng anh lôi, nhưng so sánh với "Thái tiêu thần lực" thì tốc độ chậm hơn thật nhiều.
Hô!
Trong nháy mắt sau đó thái tiêu thần lực giống như nước chảy theo từ trong thần tinh lao ra ngoài. Tuy vận hành còn dùng "Anh Lôi Đan Quyết ", nhưng sau khi Thiên Anh lột xác thần thứ hai thì nó tốc độ tăng lên thật nanh, không qua bao lâu một anh lôi ngưng tụ trong cơ thể Thiên Anh.
Trong bất tri bất giác tâm thần của Mộ Hàn triệt để đắm chìm vào trong đó.
Trong lúc ngưng tụ anh lôi thì Mộ Hàn cố ý phóng thích khí tức của mình ra ngoài.
Hắn biết rõ lúc đám người Lâu Chinh bốn cường giả Vạn Lưu Cảnh tâm cung ly thể thì bọn họ đã mang tin tức truyền về Kiếm Thần Tông. Tại Đại Hạc Thiên Vực, Kiếm Thần tông chính là bá chủ tuyệt đối, từ trước đến nay quen thói duy ngã độc tôn, hôm nay bốn cường giả chết đi thì bọn họ không từ bỏ ý đồ.
Đoán chừng rất nhanh sẽ có thêm tu sĩ Vạn Lưu Cảnh chạy tới, Mộ Hàn phóng xuất khí tức chân nguyên của mình ra có thể khiến bọn họ nhanh chóng tìm được hành tung của mình.
Hiện tại hắn thiếu nhất chính là tâm cung của tu sĩ cường đại, tất nhiên là ước gì đối thủ lập tức xuất hiện ngay trước mặt của mình.
Mộ Hàn làm như vậy rất nhanh đạt tới hiệu quả mà hắn cần.
Lúc thân ảnh Mộ Hàn thân đang thảnh thơi du động trên không trung một thành trì, tu sĩ bên trong thành trì cảm ứng được khí tức chân nguyên của hắn. Đối với tu sĩ bình thường mà nói khí tức chân nguyên của tu sĩ Vạn Lưu Cảnh hùng hồn như núi, mênh mông cuồn cuộn như biển cả vô tận khiến nội tâm của bọn họ rung động khó yên.
Phát hiện khí tức chân nguyên đột nhiên xuất hiện như vậy, những tu sĩ trong thành còn tưởng thành trì này trêu chọc cường địch gì đó, kết quả dẫn đối phương giết đến tận cửa. Trong lúc nhất thờitất cả tu sĩ nội tâm bàng hoàng, nơm nớp lo sợ giống như tận thế sắp hàng lâm.
Cũng may không bao lâu bọn họ phát hiện khí tức chân nguyên này không có dừng lại ở trên thành trì quá lâu, đều như trút được gánh nặng thở phào một hơi, nhưng mà trong lòng cũng khiếp sợ không thôi, nhao nhao suy đoán thân phận của Mộ Hàn, thậm chí có chút ít tu sĩ nhìn rõ gương mặt của Mộ Hàn cũng vẽ ra miêu tả.
Sau khi Mộ Hàn xuyên qua hơn mười thành trì thì căn cứ quen hệ mờ mịt vô căn cứ của Mộ Hàn từ các thành trì này truyền ra ngoài, điên cuồng tản ra khắp Đại Hạc Thiên Vực.
Giờ phút này tàng kiếm sơn mạch, trong một cung điện của Kiếm Thần tông có chín đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng, trong người mỗi người ẩn chứa khí tức khủng khiếp.
Bọn họ đều là cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên của Kiếm Thần tông, một người trong đó là Lộc trưởng lão.
- Rất đáng hận.
Đột nhiên Lộc trưởng lão một chưởng đập vào mặt đất, trên gương mặt tuấn mỹ hiện ra thần sắc giận dữ.
- Chư vị trưởng lão, ta vừa mới nhận được tin tức nói tu sĩ hơn mười thành trì ở ‘ Nhật Nguyệt vương quốc ’ phát hiện có tu sĩ Vạn Lưu Cảnh không kiêng nể gì một đường bay thẳng lên hướng bắc. Người nọ phi thường trẻ tuổi, đoán chừng chưa tới hai mươi tuổi, hơn nữa khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, căn cứ miêu tả tì hắn chính là người đánh chết đám Liễu Viên trưởng lão.
- Ah? Không ngờ phát hiện hành tung của hắn nhanh như vậy?
Một gã lão giả kinh ngạc nói.
- Không phải phát hiện hành tung của hắn, mà là hắn cố ý cho chúng ta biết hành tung.
Lộc trưởng lão tức giận nói.
- Cái gì? Người nọ quá không kiêng nể gì cả!
- Hắn đang khiêu khích Kiếm Thần tông chúng ta đấy, thật sự không biết sống chết mà!
- Hắn dám càn rỡ như thế, nhất định có chỗ dựa.
- Người nọ có lai lịch gì, chẳng lẽ đột nhiên xuất hiện trong lòng đất chui ra sao?
"..."
Những cường giả Vạn Lưu Cảnh này tức giận sôi trào. Gương mặt tuấn dật của Lộc trưởng lão đột nhiên nhe răng cười:
- Vốn cho rằng hắn là Vạn Lưu thất trọng thiên, thậm chí nửa tiến vào Linh Trì Cảnh, sau khi hỏi qua Trần Cực trưởng lão mới biết được hắn chỉ có tu vị Vạn Lưu tứ trọng thiên. Hắn phóng thích khí tức, bạo lộ hành tung đơn giản là dẫn chúng ta qua, đã như vầy thì thêm bốn người nữa, mười hai cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên cùng đi đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.