Vũ Vương

Chương 507: Ám Lôi Phá! (1)




- Vút!
Cách hơn mấy trăm dặm, một đám cát vàng đột nhiên bùng nổ lan ra. Con mãnh thú Vạn Lưu Cảnh kia tựa hồ đang chơi đùa trong lòng đất với trò khoét hầm, không ngờ nó lại xông lên trời cao.
Đó là một bóng hình dài đến mấy ngàn thước trắng như tuyết. Thân thể cực kỳ to lớn, cái đầu thật giống co lại vào khoảng trống trong cổ, xem ra liền giống như một con giun trắng như tuyết đã được phóng đại vô số lần.
- Vút! Vút. . .
Sau khi có một đạo bóng dáng xuất hiện, đạo thứ hai, đạo thứ ba liên tiếp thoáng hiện. Trong nháy mắt, mười bảy con mãnh thú đã xuất hiện toàn bộ. Trong khi chơi đùa trò truy đuổi ở giữa lớp cát vàng mênh mông, những tiếng vù vù quái dị vang lên liên tiếp, chấn động đi xa mấy trăm dặm. Cho dù không cần tâm thần cảm ứng, Mộ Hàn cũng có thể ngầm trộm nghe ra.
- Lại là 'Hồng Nguyệt Sa Trùng' !
Mộ Hàn nhẹ nhàng bắt đầu nói thầm. Theo lời Lệ Thu Thủy nói, trên người mãnh thú Sâm La Giới cũng có một dấu ấn màu đỏ hình vành trăng khuyết. Loại mãnh thú này cũng không ngoại lệ, chỉ có điều là dấu ấn của bọn chúng lại ở trên trán. Nguyên do bởi vì cái đầu rút vào khoang cổ, dưới tình huống bình thường rất khó dùng mắt thường nhìn thấy.
Thế này thật có chút khó chơi.
Mộ Hàn có hơi đau đầu, mãnh thú ở đây đều là mãnh thú có tính quần thể. Hồng Nguyệt Sa Trùng này là một trong mấy tộc nhóm lớn nhất trong đó. Những mãnh thú này không chỉ có ở trong tộc nhóm, thậm chí mãnh thú ở ngoài tộc nhóm thì chúng cũng có được cảm ứng kỳ diệu. Một con bị giết, mãnh thú phân bố tại các nơi Sâm La Giới lập tức liền có thể có cảm ứng. Đến lúc đó, tu sĩ giết chết mãnh thú sẽ gặp rơi vào tình cảnh bị tất cả mãnh thú Sâm La Giới đuổi giết.
Cái này chính là nguyên nhân khiến Lệ Thu Thủy dặn dò Mộ Hàn
- Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, không nên đả thương mãnh thú .
Nếu như chỉ là một hai con Hồng Nguyệt Sa Trùng như thế, Mộ Hàn chắc chắn không chút do dự ra tay. Hắn tin tưởng với năng lực cảm ứng của mình, cho dù bởi vì giết chết Hồng Nguyệt Sa Trùng mà dẫn đến tất cả mãnh thú bên trong Sâm La Giới công kích thì hắn cũng có thể kịp nhận thấy được nguy hiểm trước tiên, do đó tránh né thành công.
Thế nhưng mười bảy con Hồng Nguyệt Sa Trùng , Mộ Hàn lại không có nắm chắc quá lớn.
Dù sao những mãnh thú này đều có thực lực phi thường cường đại, hơn nữa mỗi một con đều đạt tới tình trạng Vạn Lưu Thất Trọng Thiên. Dưới tình huống như vậy lại đi lấy Tu Di Châu khẳng định sẽ kinh động mãnh thú. Mộ Hàn còn không tự đại đến cảm giác chính mình có thể đồng thời chống lại với mười bảy con mãnh thú Vạn Lưu Cảnh đỉnh cao.
Nhưng liền như vậy rời đi, Mộ Hàn lại rất không cam lòng.
Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, tâm thần Mộ Hàn tiếp tục bao trùm thêm về hướng khu vực xa hơn. Ở cách đám Hồng Nguyệt Sa Trùng kia mấy chục dặm, lại ẩn núp bốn mươi hai con con bọ cạp cực lớn. Ở chỗ mũi nhọn đầu chót cái đuôi của mỗi con bọ cạp, cũng có dấu ấn Loan Nguyệt ( hình vành trăng khuyết) màu đỏ , bọn chúng là Hồng Nguyệt Ma Hạt .
Mấy chục con bọ cạp, toàn bộ đều là mãnh thú Vạn Lưu Cảnh. Nhưng mà thực lực lại không được đồng đều như Hồng Nguyệt Sa Trùng, chúng chia ra từ Vạn Lưu Tam Trọng Thiên đến Vạn Lưu Thất Trọng Thiên .
Phía sau Hồng Nguyệt Sa Trùng và Hồng Nguyệt Ma Hạt , trong cả một vùng ngàn dặm không còn thấy bóng dáng các mãnh thú khác. Trái lại ở cách ước chừng một ngàn năm trăm dặm lại xuất hiện mấy con Hồng Nguyệt Sa Trùng. Nhưng mà cho dù là bọn chúng, hay là đám Hồng Nguyệt Ma Hạt ở phụ cận lúc nãy cũng đều không có sự tồn tại của Tu Di Châu.
Nếu mà thật sự động thủ , đối thủ không chỉ có mười bảy con 'Hồng Nguyệt Sa Trùng' cấp Vạn Lưu Thất Trọng Thiên kia. Còn phải tính nốt cả mấy chục con 'Hồng Nguyệt Ma Hạt' vào trong số đó . . .
Mộ Hàn âm thầm phỏng đoán . Mấy giây sau đó, Mộ Hàn đột nhiên đảo mắt nhìn về phía đông, trên mặt hiện lên một vẻ hơi hơi kinh ngạc, còn trong miệng thì thầm nói nhỏ:
- Đã tới nhanh như vậy sao?
- Nếu đã đến đây, vậy thì liền chính là hỗ trợ rất tốt cho ta.
Ánh mắt có hơi lóe ra chỉ chốc lát, Mộ Hàn bỗng dưng hạ quyết tâm. Tâm thần nhanh chóng quay về, bóng dáng lại như tên rời cung mà phóng nhanh về hướng chỗ đàn Hồng Nguyệt Sa Trùng cách hơn mấy trăm dặm.
Đối với Mộ Hàn mà nói. Cự ly mấy trăm dặm cơ hồ chỉ thoáng cái là vượt qua.
- Vút! Vút. . .
Cùng với cự ly không ngừng giảm bớt, những âm thanh phát ra khi đám Hồng Nguyệt Sa Trùng này vui đùa ầm ĩ lại càng lúc càng lớn. Mà Mộ Hàn chính là cực lực vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết đệ tam thiên, hoàn toàn che giấu khí tức bản thân. Vô Gian Hậu Thổ thì tuôn ra từ bên trong Tâm Cung, trong nháy mắt đã bao kín lấy Mộ Hàn.
Trong nháy mắt sau đó, Vô Gian Hậu Thổ bao quanh Mộ Hàn kín mít liền hóa thành một con Hoàng Thổ Cự Xà. Nó nhanh chóng chui vào dưới lớp cát vàng rồi xuyên qua không gian trong lòng đất.
Cát vàng càng không ngừng gồ lên cao cao. Sau đó lại chìm xuống rất nhanh . . .
Một đạo sóng cát dài hơn ngàn thước di động quanh co khúc khuỷu về phía trước. Tình cảnh như vậy liền cực kỳ giống như những gì mà vừa rồi Mộ Hàn mới cảm ứng được . Chỉ có điều là đục khoét dưới lớp cát vàng không phải Hồng Nguyệt Sa Trùng, mà là Vô Gian Hậu Thổ - loại lực lượng Thổ thuộc tính trình độ cao nhất đã biến thành cự xà.
Lúc này, Vô Gian Hậu Thổ cùng dải cát vàng vô biên vô hạn ở chung quanh thật giống như đã hòa hợp làm một thể, không có bất cứ khí tức gì để lộ ra. Nếu có chỉ là linh khí rất nhỏ dao động.
Tại địa phương như vậy , linh khí dao động là phi thường thông thường.
Dưới lớp cát vàng, ở giữa Hoàng Thổ Cự Xà đang cực kì nhanh chóng xuyên qua không gian, tâm thần Mộ Hàn trước sau đều chú ý mật thiết đến mọi động tĩnh nhỏ nhất của mười bảy con Hồng Nguyệt Sa Trùng kia.
Cự ly càng ngày càng gần. Khi những con mãnh thú Vạn Lưu Thất Trọng Thiên này chơi đùa thì phát ra thanh thế cũng có vẻ càng chấn động hơn. Lớp cát vàng ở bốn phía đều rung động kịch liệt theo. Phảng phất cả thiên địa đều phải nứt toác ra, thậm chí ngay cả vị trí của bốn viên Tu Di Châu kia cũng thay đổi theo đến gần ngàn thước.
Phía trước mấy trăm dặm, Hồng Nguyệt Sa Trùng trước sau không hề phát hiện ra được Hoàng Thổ Cự Xà đang tới gần. Tuy nhiên, khoảng cách cự ly lẫn nhau chỉ còn hơn mười dặm thì. . .
- Vút!
Một con Hồng Nguyệt Sa Trùng đột nhiên lên tiếng gào to, rồi xoay cả thân hình.
Nghe thấy âm thanh như thế, tất cả mười sáu con mãnh thú còn lại cũng đều yên tĩnh trở lại. Tất cả đều xoay người nhìn về phương hướng Mộ Hàn . Bởi vì đầu rút vào trong khoang cổ, khiến cho cái đầu bọn chúng xem ra giống như hắc động thật lớn. Quan sát từ bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy hai con mắt cực đại màu đỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.