Vũ Vương

Chương 477: Lại đây cho ta! (1)




Nhưng mà, Mộ Hàn lấy Anh Lôi phối hợp thi triển Ngũ Lôi Huyền Quang Chú, tung ra một kích toàn lực, thế buộc phải được nên làm sao lại để cho Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử quấy nhiễu. Cơ hồ là trong nháy mắt tia chớp phá không xuất ra, Mộ Hàn liền thi triển Phù Ảnh Thiên Biến theo sát sau đó. Hiện nay thấy hai người ra tay, lập tức ý nghĩ liền động. Viêm Long Phá Thiên Kích và Vu Minh Phù Ba Đao nhảy ra khỏi Tâm Cung, chúng vừa to ra vừa xuất muôn vàn đạohào quang tạo thành một vầng ánh sáng lấp lánh nhằm về phía Thú Linh Pháp Tướng của hai người.
Lấy Diệu Long Chân Hỏa thôi thúc dồn ép Viêm Long Phá Thiên Kích, lấy Mặc Tâm Thần Thủy phối hợp Vu Minh Phù Ba Đao, càng là hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.
- Vút! Vút!
Trong giây lát sau đó, Viêm Long Phá Thiên Kích liền lôi cuốn theo dòng nhiệt nóng bỏng càng thêm cuồng mãnh liệt, lấy thế Lôi Đình Vạn Quân hung hăng đâm về hướng Bạch Ưng chỉ vừa mới triển khai hai cánh. Còn Vu Minh Phù Ba Đao có lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất phối hợp lại giống như hóa thành những con sóng lớn đen tuyền cao vài trăm thước, hung hăng đập về phía đầu con Hắc Lang đang nhe răng kia.
Mà giờ phút này, tia chớp kia đã cách Lê Đông Lôi không đủ mười thước.
- Mộ Hàn, lão phu đích thật là coi thường ngươi !
Lê Đông Lôi như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng. Một cái Thanh Đồng Cổ Chung ( chuông cổ đồng xanh ) nho nhỏ bỗng đột ngột xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Trong thời gian ngắn liền bành trướng đến cao mười mấy thước, nhằm phía tia chớp giống như linh xà định chặn, đúng là cực kỳ gấp gáp. Không sai biệt lắm vào lúc Cổ Chung rời khỏi tay, Ngũ Lôi Huyền Quang Chú của Mộ Hàn liền hung hăng nện ở trên thân chuông.
- Boong!
Giống như bị quả cự chuỳ đánh, Cổ Chung bắt đầu chấn động kịch liệt. Tiếng chuông dường như ngưng tụ thành thực chất, rồi tựa như bão táp mà lan tỏa đi bốn phía, kích động cả một vùng mấy chục dặm. Nhưng mà trong nháy mắt tiếng chuông vang lên, thân chuông liền đột nhiên hiện ra vô số vết nứt nhỏ hẹp mà dày đặc, trông hệt như mạng nhện vậy.
- Phốc!
Lê Đông Lôi tức thời như bị trúng đòn nghiêm trọng mà phụt ra một ngụm máu tươi .
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Đúng lúc này, lại là một tràng bùng nổ dữ dội. Đó là Động Huyền Thiên Hồn Thai của Mộ Hàn theo sát tới. Vào lúc Ngũ Lôi Huyền Quang Chú kia lại tan ra thành bốn mươi ba đạo Anh Lôi thì nó lại thịnh nộ điên cuồng nện về hướng Cổ Chung. Dưới những đòn liên tục mãnh liệt đánh tới, chiếc Cổ Chung kia giống như đồ sứ rơi xuống trên tảng đá, trong nháy mắt nát bấy.Mà Động Huyền Thiên Hồn Thai cũng không hề dừng lại nửa khắc, nó hung hăng nện thẳng vào trong ngực Lê Đông Lôi.
- Phốc!
Lê Đông Lôi lại phun ra một ngụm máu tươi nữa. Thân hình khôi ngô vạm vỡ lại như chiếc diều bị đứt dây, lập tức bị quẳng lên trời cao mấy chục thước.
- Thằng nhóc con. Ngươi dám làm ta bị thương!
Thân ở giữa không trung. Lê Đông Lôi kinh ngạc giận dữ lẫn lộn. Trong cơ thể liền nổ vang bùm bùm một hồi . Thân hình vốn là hùng tráng to lớn lập tức tăng vọt cao đến bốn năm thước cao.
Còn chưa rơi xuống đất. Lê Đông Lôi liền điên cuồng gào thét một tiếng. Thân thể phục thấp xuống rồi đột nhiên bật phóng nhanh về phía trước.
Ngay lập tức sau đó. Cả người lão đều hóa thành một con hùng sư hung ác. Hai trảo sắc bén trong nháy mắt xé rách hư không. Lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía Mộ Hàn. Toàn thân càng là phóng ra những ngọn lửa đỏ rực, trông giống như một đám Hỏa Sư phi tới cực kì nhanh chóng . Thần uy hiển hách. Thế như chẻ tre.
- Đả thương ngươi thì đã làm sao. Lão già kia. Ta còn muốn giết ngươi!
Mộ Hàn cất tiếng cười to. Tiếng như sấm sét Lôi Đình. Cánh tay vươn về phía trước. Bốn mươi ba đạo Anh Lôi đang quanh quẩn bên người tức thời gào thét đi. Giờ khắc này, ngay cả không gian đều giống như bị đâm xuyên qua bốn mươi ba cái lỗ thủng. Anh Lôi lấy một loại tốc độ mà tâm thần đều khó có thể nắm bắt để trong khoảnh khắc xuất hiện ở trước người Hỏa Sư.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!!
Lê Đông Lôi gào thét lên tiếng. Đúng là trời long đất lở. Một cỗ sóng âm phảng phất giống như đã thực chất hóa từ trong miệng sư tử há ngoác kia dập dờn bồng bềnh lan ra. Chỉ một thoáng, không gian trước người Lê Đông Lôi thật giống như văng tung tóe từng tấc một mà hóa thành phấn vụn. Một cỗ sóng âm dị thường khủng bố với những mũi trùy nhọn hoắt điên cuồng mà kích động hướng về phía trước.
Sau khi hống lên một tràng. Trong đôi mắt cực lớn của Lê Đông Lôi nổi lên ánh mắt hung ác tàn nhẫn khát máu.
Thú Linh Pháp Tướng của Bắc Hải Lê tộc mà tu luyện tới trình độ cao nhất. Là có thể thân hóa thú linh, làm thực lực tăng vọt.
Liền như thú linh này của lão. Vốn là lấy máu huyết của mãnh thú Xích Diễm Huyết Sư cấp Vạn Lưu Cảnh để ngưng tụ luyện ra mà thành. Sau khi Thân thể hóa thành Xích Diễm Huyết Sư lại thi triển công pháp võ đạo Sư Tử Hống duy nhất Bắc Hải Lê tộc sở hữu. Mặc dù là tu sĩ Vạn Lưu Lục Trọng Thiên có tu vi cao hơn lão thì cũng khó lòng chống lại.
Lão liền không tin. Mộ Hàn chỉ là tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên mà có thể ngăn cản được .
Nhưng chỉ trong nháy mắt, con ngươi Lê Đông Lôi đều giống như muốn lồi ra ngoài. Sóng âm do Sư Tử Hống ngưng tụ mà thành vốn là không thể phá vỡ. Thế nhưng mà đối diện bốn mươi ba đám mây tím công kích tới thì chúng lại như đậu hũ . Lập tức liền bị xuyên thấu đi qua. Đám mây tím đang hối hả phóng đại trong mắt lão.
Giống như u linh không một tiếng động . Bốn mươi ba đạo Anh Lôi trong chớp mắt đã đâm vào trong cái miệng to như chậu máu kia. Chỉ sau một cái chớp mắt lại từ bên trong thân thể con sư tử to lớn mà điện xạ nhanh như chớp ra.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!. . .
Lê Đông Lôi không nhịn được rống thảm thành tiếng. Sóng âm tức thì tiêu tan. Thân sư tử cũng lập tức hóa thành thân thể người. Bốn mươi ba đạo vòi máu từ sau lưng của lão đột ngột bắn ra. Thời gian những Anh Lôi này của Mộ Hàn đi qua trong cơ thể lão thậm chí ngay cả nửa giây cũng không đến. Nhưng lại phá vỡ nội tạng cứng rắn hơn cả thép tinh của lão thành mảnh vỡ.
Nhưng mà. Tiếng kêu của Lê Đông Lôi còn có nửa đoạn chưa ra khỏi cổ họng thì bốn mươi ba đạo Anh Lôi kia liền đan vào thành một mành lưới Lôi Võng rồi bao trùm kín mít lên thân thể khôi ngô vạm vỡ của lão.
- Lại đây cho ta!
Ngay sau đó. Ý nghĩ của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích. Tấm lưới Lôi Võng kia liền lôi sềnh sệch Lê Đông Lôi đến trước mặt mình. Hữu chưởng lập tức xuyên thấu Lôi Võng mà dán lên trán Lê Đông Lôi. Kình lực hút điên cuồng mãnh liệt dị thường thô bạo tuôn ra. Một màn khí tức như sương mù mờ mịt cứ từng điểm từng điểm từ bên trong mi tâm của lão bị hút ra.
Cái này chính là Tâm Cung của Lê Đông Lôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.