Vũ Vương

Chương 399: Thẳng tiến mười người đứng đầu (2)




- Cái gì!
Linh hồn giống bị cự quả chuỳ hung hăng nện cho một đòn, tâm thần của Mộ Hàn run rẩy dữ dội, trong miệng rên lên thành tiếng. Đúng là kìm lòng không đậu mà hắn liên tục rút lui mấy thước, chỉ thêm một bước nữa là đến bên rìa sàn đấu. Sắc mặt bỗng nhiên trở nên phi thường khó coi. Hắn cũng không nghĩ tới, Văn Nhân Tinh Nhược có thể tỏ ra quyết tâm như vậy.
- Mộ Hàn, đi xuống cho ta!
Đạo Khí siêu phẩm "Luân Hồi Tháp" bị chính mình tự tay hủy diệt, Văn Nhân Tinh Nhược hai gò má co quắp vặn vẹo, trong lòng đều nhỏ máu. Sự căm giận đối với Mộ Hàn càng là đạt tới trình độ cao nhất. Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, hai trảo như móc câu mà xé rách hư không, nhưng lại giống như mãnh thú vừa mới xổ khỏi cũi . Hắn hướng đến Mộ Hàn đối diện mà bắn nhanh tới.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Thấy Văn Nhân Tinh Nhược xông tới với khí thế điên cuồng, Mộ Hàn đột nhiên hít một hơi thật dài. Ba đạo Anh Lôi còn thừa lại đồng thời lao ra khỏi Tâm Cung, chìm vào Bá Vương Điện. Bên trong Điện phủ, mười đạo Anh Lôi hoà lẫn, chỉ một thoáng, điện xà lôi quang càng trở nên nồng đậm cuốn theo vô cùng vô tận khí tức thịnh nộ điên cuồng trút xuống từ trên không trung.
Văn Nhân Tinh Nhược hình như có cảm ứng được, trên mặt lập tức hiện lên vẻ kinh hãi.
Chỉ trong tích tắc, thân thể đang bật lên cao của hắn liền cứng đờ ở trên không trung. Vô số lôi điện sấm chớp bạo ngược lượn vòng quanh thân, chúng gây ra những chuỗi tiếng nổ bùm bùm .
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trong nháy mắt sau đó, Văn Nhân Tinh Nhược không thể động đậy chỉ còn như một pho tượng liên tiếp bị nện mà rơi xuống trên sàn đấu.
Phảng phất một sợi rơm rạ cuối cùng đã đè suy sụp con lạc đà , sàn đấu đã sớm nứt toác ngang dọc kia dưới sự tàn phá bừa bãi nãy giờ của những tia điện xạ đúng là cũng không chống đỡ nổi nữa.Bất chợt liền sụp đổ xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Bụi mù ngút trời bay lên, quầng sáng bao bọc chung quanh sàn đấu trong nháy mắt tiêu tan.
Đúng lúc này, một bóng dáng đỏ tươi đột nhiên lao ra khỏi Tâm Cung của Mộ Hàn, đúng là Khô Lâu Đạo Khí kia. Sau khi bỗng đột ngột thoáng hiện, Khô Lâu không hề dừng lại chút nào mà tựa như một đạo ánh sáng lung linh đỏ chói nhằm phía Văn Nhân Tinh Nhược trong phế tích kia. Chỉ trong khoảnh khắc, bàn tay khô héo liền túm lấy hai cổ chân hắn.
- Vút!
Khô Lâu vung cánh tay lên, rồi giống như là ném rác rưởi mà quăng Văn Nhân Tinh Nhược đi ra ngoài. Sau khi xuyên qua không gian đến hai ba mươi thước ở trên không trung, hắn liền cắm đầu ngã lộn nhào một cái. Đỉnh đầu cắm vào nền sân điện Thiên Cực rắn chắc, những tiếng nứt tanh tách ngay tức thì vang lên, mặt sân Thiên Cực đúng là nứt ra vô số đạo khe hở.
- Xôn xao xôn xao . . .
Lúc này, tiếng huyên náo ở bốn phía sân điện Thiên Cực đột nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Khắp trong thiên địa đúng là hoàn toàn yên lặng, đám tu sĩ bên ngoài sân điện trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt tràn đầy rung động và không thể tưởng tượng nổi.
- Văn Nhân Tinh Nhược không ngờ lại bị bại?
- Đường đường cường giả Vạn Lưu Cảnh. Thua ở trong tay Mộ Hàn chỉ là một tu sĩ Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên !
Khi nhìn thấy Văn Nhân Tinh Nhược làm nổ "Luân Hồi Tháp" thì bọn họ liền cảm thấy trận chiến đấu này hẳn là kết thúc. Dưới uy lực khi Đạo Khí siêu phẩm bùng phát dữ dội, Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên Mộ Hàn tuyệt đối không thể ngăn cản chống đỡ được. Chính là ngay trong khoảnh khắc đó. Tình huống trên tòa sàn đấu kia liền biến đổi đột ngột.
- Chiến đấu đích thật là kết thúc!
- Nhưng mà, bị thua cũng không phải Mộ Hàn, mà là Văn Nhân Tinh Nhược.
Cho tới nay. Tất cả mọi người cho là, ở trước mặt cường giả Vạn Lưu Cảnh thì mặc dù tu sĩ cảnh giới Mệnh Tuyền cũng chỉ như con kiến hôi. Vậy mà kết quả này, lại hoàn toàn đảo lộn nhận thức đã tích lũy từng năm từng tháng hình thành trong lòng mọi người. Mà sự tương phản lớn lao cũng khiến cho mọi người trong khoảng thời gian ngắn không thể phản ứng lại kịp.
- Bịch!
Âm thanh nhỏ xíu hầu như không thể nghe thấy lững lờ lan ra ở trong không trung.
Đó chính là Mộ Hàn cũng không chống đỡ nổi nữa, hắn đặt mông nặng nề ngồi bệt xuống ở trên phế tích của sàn đấu. Gương mặt ửng hồng, mà thở hổn hển từng ngụm từng ngụm .
- Rốt cục. . . Thắng!
Cả người Mộ Hàn đều giống như đã suy kiệt. Sau một hồi chiến đấu, chân nguyên, pháp lực cùng với tâm thần đều có vẻ gần như khô kiệt, nhưng đúng là vẫn cứ thu được thắng lợi.
Theo ý niệm, Mộ Hàn liền thu hồi tất cả các món Bá Vương Điện, Khô Lâu cùng với Động Huyền Thiên Hồn Thai và Sát Sinh Kiếm quanh quẩn bên cạnh vào trong Tâm Cung. Nhưng khóe môi không khỏi hiện lên một nụ cười khẽ.
- Ào!
Hành động của Mộ Hàn đã khiến cho tâm thần của mọi người chung quanh sân điện Thiên Cực đều được quay trở lại, ai nấy đều như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng . Sau cơn yên tĩnh ngắn ngủi, một trận âm thanh ồn ào vô cùng kịch liệt liền bùng phát dữ dội khắp bốn phía sân điện. Tiếng gầm thật lớn vọng thẳng lên đến trời cao. Giống như có thể đều đâm ra được mấy cái lỗ thủng trên bầu trời cao.
- Thắng! Thắng. . . Là Mộ Hàn sư huynh thắng!
- Mộ Hàn thật sự đánh bại Văn Nhân Tinh Nhược?
- Lấy tu vi Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên mà cố gắng lọt vào trong mười người đứng đầu Thiên Tông Võ Hội , điều này chỉ sợ thật là xưa nay chưa từng có !
- Xôn xao xôn xao . . .
Đủ loại tiếng kêu giật mình lẫn lộn chung một chỗ.
Nhìn Mộ Hàn đang ngồi xếp bằng tại phế tích của sàn đấu và Văn Nhân Tinh Nhược bay qua mặt đất ngã cắm đầu , mọi người không che dấu chút nào nỗi kinh ngạc trong lòng. Đệ tử chính thức mạnh nhất của Linh Bảo Thiên Tông không ngờ lại thua ở trong tay tu sĩ Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên. Nhưng lại là bị thua sau khi làm nổ Đạo Khí siêu phẩm, sau khi đã dùng phương thức đè nén chèn ép như thế.
Cái này tuyệt đối là tin tức rất có tính bùng nổ.
Phỏng đoán trong thời gian không được vài ngày. Tin tức này sẽ truyền khắp cả Thái Huyền Thiên Vực Thế Giới. Đến lúc đó, tất cả tu sĩ đều sẽ hơi bị rung động.
- A nha!
Một tiếng kêu đau vút vang lên, thân hình Văn Nhân Tinh Nhược đột nhiên bắt đầu giãy dụa kịch liệt. Một lát sau, trên nửa đoạn thân hình trên của hắn liền rút ra từ mặt đất, đúng là tóc tai bù xù, đầy mặt bụi đất, chật vật cực kỳ.
Sau khi liên tiếp ọc ra mấy ngụm máu tươi, Văn Nhân Tinh Nhược mới ngẩng đầu lên. Ánh mắt đờ đẫn chuyển động vài vòng, hắn thật giống như rốt cục đã nhớ được chuyện gì vừa mới xảy ra.
- Mộ Hàn!
Trong sự phẫn nộ tới cực điểm mà điên cuồng hét lên một câu, Văn Nhân Tinh Nhược cũng không biết lấy đâu ra sức lực từ nơi nào, hắn lại như lò xo nhảy dựng lên, vọt về hướng Mộ Hàn đang ngồi trên phế tích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.