Vũ Vương

Chương 305: Khiêu khích (1)




Trong tâm niệm, Mộ Hàn chớp mắt, liền thu toàn bộ tình huống của Cực Chân Các vào mắt.
Cũng như Đăng Thiên Tháp, không gian bên trong còn lớn hơn tưởng tượng nhiều lắm, sợ rằng cũng có phương viên vài trăm mét. Ở trung tâm không gian, một căn trụ cực lớn hơn mười người mới có thể ôm hết phóng lên trời, căn đại trụ này như ngọc cũng không phải ngọc, như đá không phải đá, bên trong như có quang mang óng ánh chảy xuôi.
Trên mặt đất ở chung quanh căn đại trụ kia lại chỉnh tề bầy đặt đại lượng bồ đoàn.
Giờ phút này, tuyệt đại bộ phận bồ đoàn đều có tu sĩ ngồi xếp bằng bên trên, tất cả tĩnh tâm tu luyện, không chút nào đã bị động tĩnh ngoại giới quấy nhiễu cả.
Ngay lập tức sau đó, ánh mắt Mộ Hàn đã chuyển về phía thang lầu đi thông tầng hai Cực Chân Các ở đối diện.
Bước chân khẽ động, Mộ Hàn liền cảm nhận được một cổ áp lực mạnh mẽ. Áp lực kia trực tiếp tác dụng liên linh hồn, phảng phất bỗng nhiên ngay lúc đó trên linh hồn như nhiều ra một tòa cự sơn vậy.
Trách không được tu luyện chỗ này toàn bộ đều là tu sĩ Võ Hóa, trong Cực Chân Các, tu sĩ dưới Võ Hóa chỉ sợ nửa bước khó đi.
- Công huân ngọc bài!
Sau lưng lại vang lên thanh âm như máy móc của trung niên nam tử kia.
Mộ Hàn vô ý thức nhìn lại, đã thấy lại có hơn mười tên nam nữ trẻ tuổi tiến nhập Cực Chân Các, trên người mỗi người đều mơ hồ lộ ra khí tức cường đại .
Đều là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Mộ Hàn trong nội tâm khẽ nhúc nhích, những người này có lẽ đều là Thiên Cực đệ tử của Vô Cực Thiên Tông. Nghĩ xong, Mộ Hàn liền tiến về trước, lực lượng tinh thần nguyên ở linh hồn, tâm thần cường đại, linh hồn tự nhiên sẽ cường đại, dùng lực lượng tinh thần Mộ Hàn hiện giờ hoàn toàn có thể bỏ qua áp lực ở tầng một Cực Chân Các.
- Mộ Hàn?
Nháy mắt khi quay đầu, Mộ Hàn đã nghe được một giọng nam kinh ngạc, hiển nhiên là nhận ra thân phận của hắn.
Mộ Hàn cũng không để ý, đã từng có một đoạn thời gian, bức họa của hắn được lưu truyền khắp Vô Cực thành, hiện giờ đệ tử Vô Cực Thiên Tông vừa nhìn thấy hắn liền có thể kêu lên danh tự nhiều vô số kể. Rất nhanh, Mộ Hàn liền nghe được một hồi tiếng bước chân nhẹ nhàng mà lộn xộn, đám Thiên Cực đệ tử kia đều bước nhanh tới.
Lúc đi qua bên người, cơ hồ tất cả ánh mắt đều rơi vào trên người Mộ Hàn.
- Quả nhiên là Mộ Hàn!
- Huyền Thai lục trọng thiên, đoán chừng là mượn nhờ dược vật chi lực mới đạt tới được, căn cơ bất ổn, muốn đột phá Mệnh Tuyền cảnh khó như lên trời.
- Chỉ bằng hắn, cũng dám nói trong vòng một năm tấn chức Thiên Cực đệ tử dễ như trở bàn tay?
...
Ánh mắt hoặc hiếu kỳ, hoặc giọng mỉa mai, hoặc đùa cợt rất nhanh nhìn thoáng qua, hơn mười tên Thiên Cực đệ tử kia rất nhanh liền đi tới đằng trước Mộ Hàn.
- Ta lúc nào từng nói qua tấn chức Thiên Cực đệ tử dễ như trở bàn tay vậy?
Ánh mắt của những người kia đối với Mộ Hàn hiện giờ đã không có bất kỳ lực sát thương nào cả, chỉ là lời của một nữ tử trẻ tuổi lại khiến hắn nhịn không được phải cười lên. Bất quá, trong Vô Cực Thành hiện giờ, lời đồn có quan hệ đến hắn cái gì cũng có, nàng kia nghe được chắc hẳn chỉ là một trong số đó.
Trong thông đạo giữa bồ đoàn, bóng người ra ra vào vào, đám người kia tốc độ cực nhanh không được một hồi liền xuyên qua không gian gần 800m, biến mất ở cầu thang.
Bước chân Mộ Hàn vẫn như trước không nhanh không chậm, áp lực ở tầng một Cực Chân Các mặc dù không ảnh hưởng gì đến hắn, bất quá hắn vẫn muốn hiểu rõ ràng tác dụng của loại áp lực này. Trong lúc mơ hồ, Mộ Hàn phát hiện tất cả áp lực trong không gian tựa hồ đều xuất phát từ căn đại trụ to lớn ở trung tâm kia
Không chỉ như thế, linh khí nồng đậm ở đây cũng tới từ nó.
Cách đại trụ kia càng gần, áp lực càng lớn, hiệu quả tu luyện cũng càng tốt, trách không được bọn Lăng Nghị lại nói với hắn bên trong thường xuyên xuất hiện chuyện cướp đoạt vị trí.
Trong khi đang suy nghĩ, Mộ Hàn cũng đã theo cầu thang đi vào tầng hai Cực Chân Các.
Không gian ở đây nhỏ hơn tầng một, nồng độ linh khí không sai biệt lắm gấp ba lần ngoại giới, mà áp lực so với tầng thứ nhất lại đột nhiên tăng lên một phen. Tu sĩ ở tầng thứ hai tu luyện cũng rất nhiều, bất quá trên cơ bản đều đã đạt tới Võ Hóa đỉnh phong, chỉ có rải rác mấy tu sĩ Võ Hóa.
Mộ Hàn bước chân không ngừng, rất nhanh liền xuyên qua không gian gần 600m, dọc theo cầu thang đi thẳng lên.
Nồng độ linh khí ở tầng ba Cực Chân Các gấp bốn lần ngoại giới, mà áp lực cũng gấp bốn lần tầng một. So sánh với hai tầng dưới, nơi này nhân số giảm mạnh, có thể tiến vào nơi đây toàn bộ đều là đã là tu sĩ Huyền Thai cảnh hóa võ nhập đạo, đột phá đến Đạo Cảnh nhất trọng.
Mặc dù là tu sĩ Huyền Thai cảnh ở chỗ này cũng rất khó có thể tu luyện trong thời gian dài.
Bước chân của Mộ Hàn vẫn không dừng lại, tiến nhập vào tầng thứ tư Cực Chân Các nồng độ linh khí gấp năm lần ngoại giới, áp lực gấp tám lần tầng một.
Tu sĩ ở đây chỉ có gần trăm người, trên cơ bản đều ngoài Huyền Thai ngũ trọng thiên.
Mộ Hàn thậm chí còn ở bên hông đại trụ thấy được một thân ảnh quen thuộc, đó chính là chính là Hoắc Nham cùng hắn tham gia vào đội ngũ lịch lãm rèn luyện Hắc Long Tử Uyên. Hắn thoạt nhìn đã tu luyện ở chỗ này một đoạn thời gian rất dài, áp lực khủng bố khiến hắn mồ hồi nhỏ giọt, thân hình rung rung.
Một lát sau, ánh mắt Mộ Hàn liền dời khỏi Hoắc Nham, nhìn về phía cầu thang ở ngoài 200m.
Chỗ đó đang có ba đạo thân ảnh bước lên, xem ra là đám Thiên Cực đệ tử Mệnh Tuyền cảnh ban nãy. Tựa hồ nhận ra ánh mắt của Mộ Hàn, tên nam tử trẻ tuổi đi ở cuối cùng đột nhiên nhìn về phía Mộ Hàn, khóe môi nhếch lên, trào phúng ngoắc ngoắc tay về phía hắn.
Đối với khiêu khích của người nọ, Mộ Hàn làm như không thấy.
Cực Chân Các tầng thứ năm, nồng độ linh khí gấp sáu lần ngoại giới, mà loại áp lực trực tiếp nhằm vào linh hồn kia lại gấp 16 lần tầng một, mấy chữ này thoạt nhìn không lớn, nhưng chân chính gặp phải loại áp lực này thì dùng linh hồn của tu sĩ Huyền Thai cảnh về cơ bản không có khả năng chống lại được.
Trong tứ cực đệ tử của Vô Cực Thiên Tông, có thể tiến lên tầng thứ năm tu vị cơ hồ đều vượt qua Huyền Thai cảnh, chỉ có số rất ít loại nhân vật kinh tài tuyệt diễm như Tiêu Tố Ảnh, Cung Hạo mới chịu được loại áp lực mạnh mẽ kia.
Mộ Hàn lại nhẹ nhàng cười cười, lần nữa di chuyển bước chân.
Áp lực gấp 8 lần ở tầng bốn đã cực kỳ cường hãn, liên tục không ngừng từ trong đại trụ ở trung ương lan ra, như sóng triều trùng kích lấy linh hồn Mộ Hàn. Chỉ tiếc, loại áp lực cường độ này dù tạo thành được trùng kích nhất định cho Mộ Hàn nhưng vẫn không thể nào tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho hành động của hắn.
Hắn vẫn cất bước như hành vân lưu thủy.
200m thoáng cái đã qua, Mộ Hàn từng bước một tiếng lên cầu thang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.