Vũ Vương

Chương 242: Vơ vét​




Mộ Hàn nhìn độ khuếch tán của đám sợi tơ này,dần dần chỉ trong một khoảnh khắc mà nó đã bao trùm lấy toàn bộ Chiến Hồn điện ở bên trong rồi.
Ở ngoài trăm mét, có một thân ảnh ngân bạch từ trong đống đổ nát đang hăng hái chạy tới đây, đó là Khô Lâu đạo khí của hắn.
Ở phía sau đạo khí chừng hai ngàn mét thì có một tên Quỷ tường Huyền Thai tam trọng đang mang theo mấy trăm khô lâu quỷ binh rất nhanh sẽ tìm tới. Không chỉ thế giờ có nửa Chiến Hồn điện đã có thể thấy được khô lâu thân ảnh, dưới sự triệu tập cuẩ ba thủ lĩnh, thì đám quỷ binh quỷ tướng lại một lần nữa hợp lại rồi bắt đầu phân ra tìm kiếm.
Trong Chiến Hồn cung điện, một đám người đang ngồi đả tọa chợt mở mắt ra, đều khôi phục lại được chân nguyên, rổi tức khí mà mắng chửi không thôi.
- Tên Mộ Hàn kia thực quá phận, chúng ta tân tân khổ khổ mới giải trừ được phong ấn, thế mà hắn lại dám đem Thiên Hồn quả đoạt hết đi.
- Mộ hàn, ta với ngươi thế bất lưỡng lập!
- Vân Yên sư tỷ, tên khốn kia khẳng định còn ở trong Chiến Hồn điện chứ không đi xa, chúng ta nhất định phải tìm ra được hắn.

- Ở trong Chiến Hồn điện này, chúng ta không có quen thuộc địa hình như đám quỷ binh quỷ tướng kai, cho nên cứ để chúng tìm tòi kỹ lưỡng ở ngoài kia, còn chúng ta ở đây xem kỳ biến thôi.
Khuông mặt Cơ Vân Yên lạnh như băng, sát khí lộ ra:
- Mọi người tiếp tục khôi phục chân nguyên đi, chỉ cần Mộ Hàn bị tìm ra thì ta sẽ khiến cho hắn muốn chết không được, muốn sống không xong!
- Muốn khiến ta sống không được, chết không xong?
Mộ Hàn cười thầm, các ngươi có bản lĩnh tìm ra ta đi đã rồi hãy nói nhé! Tâm thần khẽ đảo qua cung diện, lập tức dò xét toàn bộ Chiến Hồn điện.
Chỉ mộ lúc sau, Mộ Hàn đã phát hiện ra bóng dáng của ba tên Quỷ tướng thủ lĩnh.
Bọn chúng đều ở chỗ không xa với đám người Cơ Vân Yên, điều khiển đám quỷ tướng khác.
Hiện giờ đúng là cơ hội tốt!
Trong ngực Mộ Hàn dâng lên một sư jvui vẻ, tâm thần tập trung về khu vực phía Tây Chiến Hồn điện, chỉ một hai phút sau, Mộ Hàn liền phát hiện ra một toàn thạch điện ở dưới lòng đấy, Chỉ cần có huyết hồn thạch khí tức là hắn có thể kết luận được, đó là hang ổ của Quỷ tướng thủ lĩnh rồi.
- Động Huyền Thiên Hồn đài quả là thứ tốt, trách không được tên kia nói là khống chế được nó, thì có thể đem bảo tàng của ba tên quỷ tướng bỏ vào túi mà.
Mộ Hàn mừng rỡ không thôi, quan sát một hồi rồi tâm thần lui vào trong thân thể.
Vèo!
Một đạo ngân bạch thân ảnh tiến tới, Khô Lâu đạo khí đã quay về.
Sauk hi thu nó lại vào trong tâm cung, Mộ Hàn phóng người lên, trong chớp mắt hắn nhìn về phía mấy cây cột đá đang sát bên cạnh cung điện kia
Thân ảnh nhanh như điện, Mộ Hàn lao tới, bàn tay đập một chưởng qua, pháp lực mãnh liệt mà ra.
Ông!
Âm thanh nho nhỏ vang lên, từ trong cột đá kia hiện ra một cái động nhỏ, chỉ đủ một người qua, bên trong tối đen không biết là thông tới đâu.
Địa đạo của Chiến Hồn điện có thể nói là tứ phương thông suốt, đây cũng là một trong những cửa vào.
Những cửa vào này tất cả đều dùng đạo vân che lấp.
Nếu không có Động Huyền Thiên Hồn đài thì ở trong thạch điện Mộ Hàn cũng không thển ào phát hiện ra được sự tồn tại của cánh cửa kia.
Cơ hồ không chút do dự, Mộ Hàn liền lách mình mà vào.
Xuyên qua thông đạo này, địa đạo đột nhiên biến rộng lên nhiều lắm. Địa đạo này hẳn là biết bao nhiêu năm rồi còn chưa có mở ra, cho nên bên trong có một cỗ khí tức lạ lùng. Đi được gần ngàn mét thì dừng lại, bởi ở nơi này có ba cây cột đá ở đó.
- Ba cây cột đá, có nghĩa chỗ này có ba đường rẽ.
Mộ Hàn trầm từ, sau đó chọn lấy một cột đá, từ đó có một cửa động nhỏ lộ ra, cứ như vậy tuần hoàn, tới khi hắn chọn tới cái cột đá cuối cùng, thì một địa đạo đột nhiên mở ra.
Đến rồi!
Mộ Hàn bước chân đi vào trong, cuối cùng xuất hiện ở trong một cung điện.
Không sai biệt lắm khi mà hắn tiến vào trong cung điện, thì một tên quỷ tướng thủ lĩnh ở ngoài mấy ngàn mét cũng có cảm ứng, huyết hồng quang bên trong mắt nó lập lòe, không thèm chào hỏi gì hai tên đi cùng, cứ thế lao về khu phía Tây Chiến Hồn Điện.
Hai tên quỷ tướng còn lại tựa như có kinh ngạc gì đó cho nên vội vàng đi theo.
Động tĩnh của đám này, tự nhiên không thể nào gạt được Cơ Vân Yên đang chú ý tới bên ngoài, đôi mắt đẹp của nàng đột nhiên sáng lên, phải chăng bọn chúng tìm được Mộ Hàn?
- Tiểu muội, các ngươi chờ ở đây, ta đi qua xem sao!
Ném lại một câu, thân ảnh của Cơ Vân Yên đã biến mất, đi theo ba tên thủ lĩnh quỷ tướng, tựa như một lưu ảnh, bay về phía Chiến Hồn điện phía tây.
Nhưng mà cũng không quá lâu, để nàng phát hiện ra tên quỷ tướng kia đang điên cuồng chui vào một thạch điện coi như là khá hoàn hảo, còn hai tên khô lâu còn lại ngừng lại ở bên ngoài, cũng không đi vào.
Hẳn là phán đoán sai?
Cơ Vân Yên không khỏi nhăn mày, chỉ là chờ đợi vài chục giây, liền thấy tên quỷ tướng kia điên cuồng lao ra, hét lên:
- Tên nhân loại đáng giận, ta tích cóp mấy trăm năm mới được ngần ấy thứ, tất cả đều bị vơ vét sạch sẽ rồi!
Tên thủ lĩnh Quỷ tướng này phẫn nộ tới cực điểm, tơ máu đỏ tươi từ trong cơ thể phát tán ra, khiến cho toàn thân nó đều bị bao phủ, xem có vẻ khủng bố vô cùng.
- Cải gí?
Hai tên Quỷ tướng thủ lĩnh còn lại cũng đồng thời kêu lên, coi như sau một khắc bọn chúng nghĩ ra cái gì liền phóng về hai phía đông và bắc.
Thấy được một cảnh như vậy, Cơ Vân Yên đột nhiên nhíu mày, kẻ lấy đi bảo tàng của tên Quỷ tướng kia hẳn là Mộ Hàn. Chỉ có kẻ khống chế được Động Huyền Thiên Hồn đài mới có thể tìm được hang ổ của Quỷ tướng nhanh và dễ đến mức ấy, hắn vơ vét một nơi thì hẳn sẽ không bỏ qua những nơi khác.
Nếu như vận khí tốt, đi theo một quỷ tướng thì có thể không chừng sẽ bắt được Mộ Hàn.
Tựa như một phản xạ có điều kiện, nàng ta liền bay về phía đông, nhưng mới được mấy bước thì Cơ Vân Yên chần chờ, nàng đột nhiên nghĩ tới một vấn đề mà mình xem nhẹ, tên kia có Đồng Huyền Thiên Hồn đài, có thể biết rõ được động tĩnh của nàng cùng với mấy tên khô lâu kia.
Nếu như biết nàng đi về phía đông thì hắn lại chạy vào trong chiến hồn cung thì làm sao đây?
Nghĩ tới kết quả đáng sợ này, Cơ Vân Yên đột nhiên không rét mà run, đành quay đầu lại, hướng về cung điện mà phản hồi, muốn giết Mộ Hàn thì ngày sau còn có cơ hoio, chứ nếu bị hắn giết rồi thì cũng không cứu nổi, tốt nhất là cứ đưa đám tiểu muội đẩy ra khỏi Vực Giới sát tràng đã.
Cơ hồ khi Cơ Vân Yên quay về Chiến Hồn điện thì ở phía bắc cũng truyền tới một hồi thét gào:
- Đáng hận! Huyết Hồn thạch của ta, Bách Quỷ luyện hồn châu của ta… mất hết rồi!
Khu vực phía đông Chiến Hồn Điện!
Hô!
Quỷ tướng thủ lĩnh lao nhanh như một đạo lưu quang,xông vào thạch điện bên dưới lòng đất của mình, liền cảm nhận một chút, liền phóng ra một đạo khẩu khí. Ngay lúc này bên cạnh hắn có một cột đá đột nhiên mở ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.