Vũ Vương

Chương 180: Kho báu trong hang động?​




- Mộ Hàn sư huynh?
Mấy người Kỷ Vũ Lộ cũng có chút nghi hoặc nhìn Mộ Hàn.
Mộ Hàn thần bí cười nói:
- Chả mấy chốc các ngươi sẽ biết, mọi người trước dùng Âm Linh Tinh để dốc hết khả năng khôi phục chân khí. Sau nửa khắc canh giờ, chúng ta lập tức xuất phát.
- Chẳng lẽ Mộ Hàn sư huynh biết tên kia chạy đi nơi nào?
Trong lòng bốn người vừa động, cũng bất chấp phỏng đoán liền vội vàng nhắm mắt mà ngồi, nhặt lên một viên Âm Linh Tinh liền nắm chặt trong lòng bàn tay. . .
. . .
- Vút! Vút. . .
Nửa giờ sau, xương khô trải rộng trong khe núi kín đáo. Đám người Mộ Hàn thân như làn khói, tốc độ nhanh chóng vô cùng, tay áo không ngừng gây ra một chuỗi tiếng xé gió rất nhỏ ở trên không trung.
Mộ Hàn có Tử Ngọc Sinh Yên Quyết, chân khí đã sớm khôi phục. Mà bốn người Kỷ Vũ Lộ thì không ngừng hút lấy linh khí thuần khiết ẩn chứa ở trong viên Âm Linh Tinh.
- Sư huynh, chúng ta đi về hướng tới bên này, thực sự có thể tìm tới chỗ tên hỗn đản đó chăng?
Kỷ Vũ Lộ hỏi nhỏ.
- Yên tâm đi, cũng sắp đến .
Mộ Hàn hơi gật đầu, nhìn thấy vẻ mặt chắc chắn của hắn, mấy người Kỷ Vũ Lộ cũng chỉ có thể kìm nén sự tò mò trong lòng, gắt gao đi sát theo phía sau Mộ Hàn.
Lặng yên không tiếng động chạy đi đã qua vài phần mười canh giờ. Bất thình lình một khúc ngoặt gấp đột nhiên xuất hiện.
Mộ Hàn bỗng nhiên dừng bước chân lại, bốn người phía sau thấy thế cũng vội vàng dừng lại theo, ai nấy đều ngưng thần nín thở. Ngay sau đó liền có tiếng cót két lọc xọc quen thuộc lọt vào trong tai.
Âm thanh này tuy nhỏ, lại dị thường dày đặc.
Không chỉ có là Kỷ Vũ Lộ và Lăng Nghị bọn họ, ngay cả vẻ mặt của Mộ Hàn cũng trở nên có chút chăm chú. Đưa mắt ra hiệu cho mấy người một cái, Mộ Hàn liền chậm rãi di động hướng về phía trước.
Một lát sau, luồng sáng trước mắt mọi người lập tức ảm đạm đi.
Đi qua khúc ngoặt kia, đúng là một cửa hang động rộng hơn mười thước, cao mấy thước . Bên trong bóng tối dày đặc, cũng may tu sĩ Vũ Hóa Cảnh đều có khả năng nhìn được ban đêm. Nên mặc dù lờ mờ không ánh sáng, nhưng không ảnh hưởng đến hành động.
Theo hang động dè dặt đi tới, tiếng cót két lọc xọc khiến người ta ghê cả hàm răng càng ngày càng vang dội. Tựa hồ có vô số con Khô Lâu đang đi lại ở chỗ sâu trong hang động.
Đi quanh co khúc khuỷu thêm vài trăm thước, tiếng cót két lọc xọc kia đã nổ vang như sấm.
Bóng dáng Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, đột nhiên lắc người chui vào trong một khe nứt bên cạnh rộng không đủ một thước, bốn người Kỷ Vũ Lộ cũng vội vàng chui vào theo. Khe nứt này dẫn đi thoai thoải chếch lên phía trên, rồi từ từ mở rộng ở phía trong. Chỉ qua năm sáu chục thước, phía trước đúng là trở nên thoáng đãng, một mảnh khoảng không bao la dị thường lọt vào trong tầm mắt của mọi người.
Xoay người lại đưa tay làm động tác ra hiệu cho mấy người chớ có lên tiếng, Mộ Hàn liền hạ thấp thân hình, lặng yên không một tiếng động đi tới gần. Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu cũng học hành động của Mộ Hàn để đi tới.
Mấy giây sau, mấy người đã tới điểm cuối thông đạo của khe nứt này. Cụp mắt nhìn xuống, chỉ thấy hơn mười thước ở phía dưới trong không gian bằng phẳng có một lượng lớn bóng dáng trắng hếu dày đặc đang đi qua đi lại. Chỉ mới nhìn sơ qua, số lượng Khô Lâu ít nhất phải hơn ba nghìn. Hơn nữa, Khô Lâu hội tụ ở chỗ này tựa hồ cũng đều có thực lực Không Cốc Cảnh .
Từ trên cao nhìn xuống, thu hết hình ảnh này vào trong mắt mà mấy người đều là kìm lòng không đậu phải âm thầm hít vào một hơi. Ngay cả trái tim đều giống như đập sai một nhịp, sắc mặt bắt đầu trở nên chăm chú dị thường.
Dẫu như thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ tới, ở trong hang động này lại giấu được nhiều Không Cốc Cảnh Khô Lâu như vậy.
Đúng lúc này, Mộ Hàn đột nhiên đưa tay chỉ chỉ sang phía bên cạnh.
Bốn người theo bản năng đảo mắt nhìn lại, lại thấy cách hơn mấy chục thước ở trong một khoảng trống nằm sát vách tường bên cạnh, có một thân hình mặc áo lam đang dè dặt nằm rạp xuống mà bò dần lên theo một con đường nhỏ men sát gờ đá nhô ra tự nhiên. Con đường kia cùng khe nứt này được nối thông, hiển nhiên người kia cũng là theo lối bên này đi sang chỗ đó.
. . .
Kỷ Vũ Lộ đôi môi khẽ há ra, lại vội vàng bịt miệng lại, dồn âm thanh đã vọt tới cổ họng quay về trong bụng. Thế nhưng niềm vui bất ngờ ở trong mắt nhung thì dẫu như thế nào cũng không che dấu nổi.
Bóng áo lam kia, đúng là Hoắc Minh Kiệt khiến cho bọn họ hận đến nghiến răng kèn kẹt!
Mộ Hàn lại thật sự dẫn theo mọi người tìm được hắn rồi!
Trong ánh mắt của đám người Kỷ Vũ Lộ nhìn về phía Mộ Hàn lập tức tràn ngập sự kính nể.
Thế nhưng ngay sau đó, nỗi nghi ngờ trong lòng bọn lại càng là mọc lan tràn. Hoắc Minh Kiệt kia rất có thể là đã từng đến chỗ này, chỉ có điều là bị Khô Lâu bên trong hang động nhanh chóng phát hiện đuổi giết đành phải chạyđi ra ngoài. Thật vất vả mới nhặt về được một tính mệnh nhỏ, hắn lại âm thầm quay về chỗ Không Cốc Cảnh Khô Lâu tụ tập này lần nữa, rốt cuộc là muốn làm gì?
Kho báu?
Trao đổi ánh mắt với nhau, trong đầu mọi người như phản xạ có điều kiện liền hiện lên hai chữ này.
Những Khô Lâu này đời trước đều là tu sĩ đã tử vong tại chiến trường cổ xưa, sau khi linh hồn bọn họ thức tỉnh lại có được ý thức mới. Đầu óc mặc dù không sáng láng bằng nhân loại , nhưng mà đã hiểu được suy nghĩ, đã có được linh tính. Rất nhiều đồ vật quí giá nằm rải rác các nơi tại chiến trường cổ xưa đều là bị bọn họ thu hoạch dấu đi.
Hang động này chẳng lẽ còn có cất giấu kho báu?
Trong mắt đám người Mộ Hàn mừng rỡ bất tận. Tuy nhiên ngay lập tức sau đó, trong lòng mấy người liền mạnh mẽ giật thót một cái, sắc mặt lập tức trở nên có hơi khó coi!
Trong hang động này hội tụ mấy ngàn Khô Lâu cũng đều có thực lực Không Cốc Cảnh, chỉ dựa vào Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu tuyệt đối không thể sai khiến được bọn chúng. Vậy thì chỉ còn lại có một kẻ có thể, đó chính là bên trong hang động tồn tại . . .
Quỷ Tướng!
Năm người trao đổi ánh mắt với nhau, cơ hồ đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy được suy đoán như vậy.
Vì Quỷ Tướng, là chỉ Khô Lâu có Đạo Cảnh Nhất Trọng cảnh giới Huyền Thai .
Khô Lâu ở trong chiến trường cổ xưa này có thực lực không giống nhau, nói cách khác cũng là rất chênh lệch. Vũ Hóa Cảnh cùng đám Khô Lâu cấp thấp hơn được gọi là quỷ binh. Cảnh giới Huyền Thai chính là Quỷ Tướng, mà Khô Lâu cường đại cảnh giới Mệnh Tuyền , chính là Quỷ Vương.
Khi 'Vực Giới Sát Tràng' này mới được phát hiện thì khu vực Nhất Trọng đích xác có không ít Quỷ Tướng tồn tại. Nhưng rồi nhiều năm trôi qua như vậy, những Quỷ Tướng này đều bị giết hoàn toàn sạch sẽ. Vào lúc bình thường, chỉ có thể đến khu vực Nhị Trọng trở lên mới có thể thấy bóng dáng Quỷ Tướng. Chẳng lẽ nơi này thực sự xuất hiện một con sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.