Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 93: Tên Mặt Dày Vô Sỉ




Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Thấy một màn này, nụ cười trên khóe miệng Trương Hàn dần dần thu lại, vẻ mặt nghiêm túc hẳn. Hắn có thể làm tới đội trưởng đội chấp pháp, đương nhiên không hề ngu.
Kết hợp với sự phách lối lúc trước của Vương Hạo, cùng với thiên phú biểu hiện ra bây giờ, không cần nghĩ cũng biết. Sở dĩ người này không hề sợ hãi, chắc chắn là có núi dựa khổng lồ đằng sau cho hắn dựa.
Nghĩ tới đây, Trương Hàn vội vàng kêu ngừng:
– Mọi người dừng tay!
Thành viên đội chấp pháp có chút sững sờ, quay đầu nhìn Trương Hàn, chờ Trương Hàn giải thích vì sao phải dừng!
Vương Hạo sáng mắt lên, trong đầu lại nghĩ, cơ hội tốt!
Không do dự, bóng người cao ngất như một cơn gió lướt qua, bước ra một bước, cự kiếm trong tay chém ra một luồng khí tức vừa dày vừa nặng.
– Đm! Người nảy rốt cuộc là người nào vậy!
Học sinh chung quanh thấy vậy, sắc mặt tối tăm. Vô sỉ đánh lén, có còn tôn nghiêm của võ giả nữa hay không?
Thành viên đội chấp pháp biến sắc, một cảm giác rùng mình vô hình tràn ngập trong lòng, không dám do dự, nâng vũ khí lên nghênh đón.
– Phá Vân Không Trảm!
Khóe mắt Vương Hạo ánh lên tia dữ tợn, đồng thời quanh thân bộc phát ra một luồng ánh sáng màu đỏ, kỹ năng bản năng của Lang Thai Tiểu Cầm Thú, huyết thú sôi trào, lực công kích tăng gấp bội.
Nháy mắt tiếp theo, cự kiếm trong tay Vương Hạo mang theo khí tức càng thêm dày nặng, kiếm thế ác liệt đúng lúc dùng kỹ xảo cắt đứt khí thế nghiền ép tới. Một kiếm giống như núi cao to lớn, ầm ầm đánh xuống.
– Điều này sao có thể?
Hai mắt những người ở đây đều trợn thật to, toát ra mồ hôi lạnh. Loại lực công kích như thế này, sao lại do một tên Võ Sư cấp hai đánh ra?
Trong lúc dồn dập, thành viên đội chấp pháp chỉ có thể cuống quít ngăn cản.
– Đinh…
Tiếng kim loại chói tai vang lên bên tai mọi người, cự kiếm của Vương Hạo dễ dàng mang theo khí thế hoành hành ngang dọc.
– Phốc!!!
Thành viên đội chấp pháp đều tê dại cánh tay, vũ khí trong tay hoàn toàn không cầm nổi nữa, đồng loạt đánh rơi. Ngực cũng bị một kiếm này đụng tới khí huyết sôi trào, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể liên tục lùi về sau mấy bước, đồng thời trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Nếu không phải tu vi bọn họ cao hơn Vương Hạo quá nhiều, một kiếm vừa rồi tuyệt đối sẽ lấy đi cái mạng nhỏ của bọn họ.
– Khí lực kinh khủng như vậy, làm sao chỉ là Võ Sư cấp hai?
Mồ hôi lạnh từ trên trán Trương Hàn chảy dọc theo gò má rơi xuống. Hắn cảm giác mình có vẻ như đã chọc phải một người rất trâu bò rồi.
Bốn phía một mảnh yên tĩnh, mọi người yên lặng nhìn hình ảnh hiện tại, giống như là trúng tà, trên mặt ai nấy đều là vẻ chấn động. Cho dù Vương Hạo đánh lén thành viên đội chấp pháp, nhưng cũng không thể đánh cho thành viên đội chấp pháp hộc máu chứ?
Hơn nữa, còn là một kiếm đánh tất cả thành viên hộc máu, loại chuyện này rõ ràng không phù hợp với thực lực của Vương Hạo!
– Nói các ngươi là rác rưởi, lần này thì tin rồi chứ!
Giọng nói bình tĩnh của Vương Hạo giống như gió mát, lan khắp nơi đây.
Mọi người lập tức đổ mồ hôi, rõ ràng là ngươi ra tay đánh lén đó nha, bây giờ còn nói như vậy, thì sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy ngươi vô cùng vô sỉ. Ngươi làm như vậy có tốt hay không?
– Vị bạn học này, ngươi tên gọi là gì?
Trương Hàn ngăn cản thành viên đội chấp pháp tiếp tục gây sự với Vương Hạo, trầm giọng hỏi.
– Lão đại ta tên là Vương Hạo!
Tiền Vạn Dương lại nhảy ra,
– Là người đứng hạng nhất của tinh cầu cấp một trong cuộc so tài tuyển chọn này.
– Hắn chính là Vương Hạo!
Vừa dứt lời, toàn trường lập tức sôi trào.
Nhắc tới cuộc so tài tuyển chọn của bốn trường đại học trọng điểm lớn lần này, ai nổi bật nhất, đoán chừng không ai nói là đám người sinh ra ở tinh cao cấp kia, mà sẽ lập tức nghĩ tới Vương Hạo đến từ mẫu tinh – Trái Đất.
Đây là một người vô sỉ đến hạ lưu, vì có thể lấy được nhiều điểm nhất có thể, lại cấu kết với tù nhân làm việc xấu, hạ độc mấy triệu học sinh, một người cuỗm hết 2.700.000 điểm.
Hại rất nhiều học sinh chuẩn bị đại triển thân thủ phải buồn rầu trở về nhà.
Đương nhiên cũng có người tỏ ra bội phục với Vương Hạo, dưới tình huống bị nhà trường tịch thu hết toàn bộ số điểm, lại còn có thể nghĩ ra biện pháp đấu giá bản thân, cuối cùng lấy được 10 triệu điểm cống hiến. Qua chuyện này, không thể không nói hắn là một người thông minh tuyệt đỉnh, biết lợi dụng ưu thế của mình. Nhưng dù nói thế nào vẫn không thể che giấu bản tính hèn hạ đến không có bạn của Vương Hạo.
– Vương Hạo!
Ánh mắt đám người Trương Hàn lấp lánh kim quang, ánh mắt nhìn về phía Vương Hạo như đang nhìn một khối bánh ngọt thơm ngon.
Tiền Vạn Dương vội vàng đi tới bên cạnh Vương Hạo, nhỏ giọng nói:
– Lão đại, em nghe nói, trong trường học có rất nhiều học sinh cũ thích đoạt điểm cống hiến từ trong tay học sinh mới tới.
Vương Hạo bĩu môi:
– Chỉ dựa vào đám rác rưởi này, ta đưa điểm cống hiến cho bọn họ, bọn họ dám nhận sao?
Vừa dứt lời, trên mặt đám người ở đây đều thoáng qua vẻ tức giận, cho dù tính khí có tốt đến cỡ nào, bị Vương Hạo câu trước câu sau đều gọi là rác rưởi, cũng sẽ nổi giận.
Vương Hạo không để ý đến những người này, vỗ vai Tiền Vạn Dương tiếp tục nói:
– Trước khi lúc ở Trái đất, toàn bộ THPT số 11 đều là thiên hạ của ta, ngươi biết tại sao không?
Tiền Vạn Dương lắc đầu một cái, ý bảo không biết.
Vương Hạo mặt đầy đắc ý nói:
– Đó là bởi vì ta hối lộ hiệu trưởng Chung Ly. Cho dù là ta dùng mị dược công kích đối thủ trong cuộc so tài, sau đó bán đối thủ cho cô gái mập 300 cân; hay là trước khi cuộc tranh tài bắt đầu đã đá bể hai trái trứng của đối thủ; hoặc là hợp tác với tù nhân trong cuộc so tài. Tất cả đều vì ta đã đưa lễ. Hiện tại hiểu trưởng Chung Ly tới cơ sở 11 của đại học Thiên Bắc làm hiệu trưởng, ngươi nói nơi này sau này sẽ là thiên hạ của ai?!
Nói xong, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh.
Vô sỉ!
Quá cmn vô sỉ!
Loại chuyện hối lộ hiệu trưởng lại có thể nói tới đắc ý dào dạt như vậy, còn bày ra bộ dáng ta đưa lễ ta là trâu nhất. Đây rốt cuộc là loại người gì vậy?
Mà những chuyện hắn làm bọn họ nghĩ cũng không nghĩ ra được, thế mà hắn lại làm được, còn làm tới mức không có một chút xấu hổ, còn coi đó là vinh quang. Trên đời tại sao có thể có một người mặt dày vô sỉ như vậy.
Tiền Vạn Dương cười hắc hắc,
– Đồ lão đại đưa cho hiệu trưởng Chung Ly, chắc hẳn đều là đồ rất quý giá nhỉ?
– Đó là đương nhiên!
Vương Hạo bày ra bộ mặt xót của:
– Ta đưa cho hiệu trưởng Chung Ly mị dược cao cấp, cảm xúc mạnh mẽ bắn ra bốn phía.
– Phụt…
Mọi người tại đây trong nháy mắt sặc nước, cảm giác đầu gối mình trúng một mũi tên vô hình, cảm giá muốn quỳ lạy Vương Hạo.
Rốt cuộc là người thế nào? Đưa lễ lại đưa mị dược.
Khiến cho người ta phát điên là Vương Hạo còn có mặt mũi nói ra.
Tiền Vạn Dương trợn mắt há mồm, cảm giác bản thân quả thực quá lắm mồm, tại sao lại đi hỏi loại vấn đề này.
Đồng thời, trong đầu Tiền Vạn Dương và những học sinh có mặt ở đây đều nghĩ tới hình ảnh ướt át, ông già hiệu trưởng Chung Ly sau khi sử dụng mị dược, lại lộ ra bộ dạng thèm thuồng đối với một tiểu mỹ nữ nũng nịu.
– Ui da…
Mọi người chợt rùng mình một cái, hình ảnh kia quá tà ác, bọn họ quả thực không có cách nào tưởng tượng tiếp nữa.
– Ngươi tên là gì?
Vương Hạo đi tới bên cạnh Trương Hàn hỏi.
– Trương Hàn.
Trương Hàn trả lời theo bản năng.
Vương Hạo gật đầu một cái:
– Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là tiểu đệ của ta. Sau này đi theo ta, đảm bảo ngươi ăn no uống say, nếu như ngươi dám hai lòng, ta đảm bảo ngươi không lấy được bằng tốt nghiệp.
Sắc mặt Trương Hàn tối sầm, tên vô sỉ khốn khiếp này quả thực không có hạn cuối, lại dám tới uy hiếp hắn.
– Bạn học sinh này vẫn là nên giải thích tại sạo đánh nhau trong thành phố số 11, bạn bè nhắc nhở một câu. Thành phố số 11 cũng không phải do một mình hiệu trưởng Chung Ly định đoạt.
Trương Hàn hừ lạnh một tiếng.
– Đm!
Vương Hạo đánh giá Trương Hàn,
– Dám giả bộ cao thượng trước mặt ông đây, có tin ta đánh ngươi thành bộ dạng mẹ ngươi cũng nhận không ra hay không.
Sắc mặt Trương Hàn lập tức đen kịt, khí tức kinh khủng sôi trào, hắn nhất định phải bắt Vương Hạo về đội chấp pháp, đại hình phục vụ.
Mọi người tại đây hoảng sợ nhìn tình cảnh này, tất cả đều có thể dự đoán được, có vị gia này ở đây, thành phố số 11 sau này nhất định sẽ vô cùng náo nhiệt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.