Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 61: Kho Quân Dụng Di Động




Nguồn: .
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.
Biên dịch: Tiêu Dao.

Sau khi nghe xong lời hiệu trưởng Chung Ly nói, đám học sinh Trái Đất đều yên lặng không nói.
Bất kể là áp lực triệu thí sinh chọn một, hay là tiến vào phân viện, đối mặt với những học sinh trên tinh cầu cao cấp kia, đều khiến cho bọn họ cảm nhận được bản thân nhỏ bé thế nào.
Vương Hạo bĩu môi, hoàn toàn không đếm xỉa đến chuyện này, có loại hệ thống nghịch thiên bàn tay vàng của hắn, hoàn toàn không cần phải cân nhắc đối thủ trước mặt là ai, chỉ cần cân nhắc như thế nào mới có thể làm ra chuyện xấu xa kinh thiên động địa.
Lúc này, một mỹ nữ chân dài đi tới, rất lễ phép nói:
– Các vị chắc là học sinh dự thi trên Trái Đất rồi! Mời các vị được chọn tham dự cuộc so tài giao vũ khí ra, để kiểm tra.
– Kiểm tra trang bị?
Mọi người có chút sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía hiệu trưởng Chung Ly.
– Có thủ tục này, nàng sẽ tạm thời lấy trang bị của các em đi đăng ký, đến khi tới nơi tham gia tranh đấu thì sẽ giao lại cho các em.
Hiệu trưởng Chung Ly còn nói thêm,
– Đây là vì phòng ngừa có học sinh gây chuyện trên phi thuyền.
– Nhưng trang bị của em rất đắt, nếu như bị người ta tráo đổi, hoặc thiếu mất một món thì phải làm sao?
Vương Hạo cau mày, nếu như không có đôi giày tốc độ âm thanh cấp năm mà Quan Kiệt Anh cho hắn, thì hắn sẽ vô cùng phối hợp.
Nhưng hắn đã mang theo đôi giày tốc độ âm thanh cấp năm đó, nên hắn không dám bảo đảm những người này có thể thấy tiền sáng mắt hay không.
– Vị bạn học này yên tâm, lúc chúng tôi lấy đi trang bị của các vị sẽ lập ra một danh sách, nếu thiếu mất trang bị nào, chúng tôi sẽ ra giá mua bù lại.
Mỹ nữ chân dài vẫn lễ phép trả lời lại, chỉ là trong mắt tràn đầy khinh thường.
Trong mắt nàng, Vương Hạo chỉ là một thằng nhà quê chưa thấy việc đời, một tên đến từ hành tinh cấp một thì có thể có trang bị tốt cỡ nào? Thật là làm như mọi người đều chưa từng thấy qua trang bị vậy?
– Yên tâm, có ta ở đây, không ai dám động vào trang bị của em.
Hiệu trưởng Chung Ly vỗ vỗ bả vai Vương Hạo, ý bảo hắn yên tâm.
– Được rồi, nếu hiệu trưởng đã nói vậy, thì em sẽ phối hợp một chút.
Vương Hạo nhún vai, bắt đầu lôi trang bị ra.
Mỹ nữ chân dài vẫn mỉm cười như trước, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ, đợi lát nữa Vương Hạo lấy ra trang bị gì đó, nhất định phải cười nhạo tên nhà quê này một chút mới được.
Khi Vương Hạo đưa kiếm laser cấp ba bên hông cho mỹ nữ chân dài, vẻ mặt nàng biểu hiện “quả nhiên là vậy”, thật là một tên nhà quê, ngay cả kiếm laser cấp ba cũng xem như bảo bối.
Nhưng ngay khi mỹ nữ chân dài định mở miệng cười nhạo, thì Vương Hạo lại rút ra một cây súng tự động ở bên hông.
Nhận lấy xem xét, mỹ nữ chân dài quả thực có chút bất ngờ, lại là vũ khí quân hỏa tổn thương cấp ba, súng tự động Ngân Lang!
Phải biết, mặc dù kiếm laser là vũ khí công nghệ cao, nhưng dù sao vẫn có đặc điểm của vũ khí lạnh, cho nên giá cả không quá đắt. Nhưng vũ khí quân hỏa thì khác, đây chính là đồ giá trị thật, huống chi còn là vũ khí quân hỏa tổn thương cấp ba.
Thấy vậy, mỹ nữ chân dài thu hồi tâm muốn giễu cợt. Một học sinh THPT có thể có vũ khí quân hỏa, chứng minh gia thế của hắn không đơn giản.
Lúc này, Vương Họa lại đưa nhẫn điện từ cấp hai trên ngón tay cho mỹ nữ chân dài.
– Nhẫn điện từ, còn là tổn thương cấp hai.
Mỹ nữ chân dài hoàn toàn thu hồi lòng khinh thường.
Khi Vương Hạo bắt đầu cởi quần áo, giao ra áo ẩn thân, mỹ nữ chân dài đã có chút không bình tĩnh. Sao người này lại mang nhiều trang bị tới tranh giải vậy? Hơn nữa còn đều là hàng cao cấp.
Khi Vương Hạo đưa cự kiếm hợp kim cấp 4 sau lưng, rồi dao quân dụng cấp 4 ở cổ chân ra đưa hết cho mỹ nữ chân dài, thì nàng đã cảm giác bản thân muốn nổi điên. Đây chuẩn xác là một kho quân dụng di động mà!
– Đúng rồi, còn có bộ cơ giáp cự lang kia cũng là của ta.
Vương Hạo chỉ chỉ cơ giáp cự lang sau lưng mỹ nữ chân dài.
Nghe vậy, mỹ nữ chân dài thấy đầu óc quay cuồng. Lúc nàng mới tới đã thấy được cơ giáp cự lang tổn thương cấp ba kia, nàng còn cho rằng đó là của hiệu trưởng Chung Ly, ai ngờ lại là của một học sinh THPT?
Càng làm cho nàng khó tiếp nhận hơn là, một học sinh THPT đã có cơ giáp cự lang cấp ba, tại sao còn muốn mang nhiều trang bị trên người như vậy? Chẳng lẽ là muốn buộc đối thủ đầu hàng trong cuộc so tài sao?
Không nghĩ ra, nên mỹ nữ chân dài chỉ có thể dùng một câu “vạn ác, người có tiền” để hình dung Vương Hạo.
Vương Hạo ngồi xổm xuống, bắt đầu cởi giày, đưa ra đôi giày tốc độ âm thanh cấp năm trên chân.
– Cái này, cái này…
Mỹ nữ chân dài hoàn toàn bị sợ tới ngây người. Loại giày tăng tốc độ cấp bậc này, sao lại xuất hiện trên người một học sinh THPT vậy?
Nếu nàng nhớ không lầm, sau khi đi vào đôi giày tốc độ âm thanh cấp năm này, là có thể kích hoạt bắp thịt trên chân người đi, làm cho bắp thịt trong thời gian ngắn tràn đầy sức sống, cho dù là cường giả Võ Đế cũng có thể tăng tốc độ lên tới năm lần.
Nhưng mà lấy trình độ cường hãn của thân xác Vương Hạo hiện giờ, nhiều nhất cũng chỉ tăng lên gấp đôi, mà còn chỉ duy trì được mười phút.
Nếu để quá mười phút, thì bắp thịt trên chân sẽ bị thương tổn, nghiêm trọng hơn là thương tổn mang tính vĩnh viễn.
Điểm quan trọng nhất là, loại giày tăng tốc độ cấp bậc này, chỉ có Võ Đế của Liên Bang Tinh Tế mới có tư cách đặt mua, những người khác theo luật là không có tư cách.
Chẳng lẽ sau lưng thiếu niên này, là một vị Võ Đế?
Nghĩ tới điều này, mỹ nữ chân dài đổ mồ hôi lạnh, thầm nhủ may mà bản thân không xúc động,
– Vị bạn học này, trang bị của bạn chúng tôi sẽ cất giữ đặc biệt, đây là danh sách của bạn, mời bạn nhìn một chút xem có sai sót gì không.
Vương Hạo gật đầu một cái, tỏ ý không có sai sót.
Thấy vậy, mỹ nữ chân dài gật đầu lui xuống, bắt đầu đi thu trang bị của người khác, chỉ là trong lòng vẫn chưa thể bình tĩnh lại, hiển nhiên là còn chưa lấy lại được hồn từ đống trang bị của Vương Hạo.
– Nhóc con, em mang nhiều trang bị như vậy làm cái gì?
Hiệu trưởng Chung Ly cũng bị Vương Hạo dọa sợ không nhẹ. Đây quả thực là kho quân dụng di động mà, thế này thì tới lúc tranh tài, ai dám một mình đấu với Vương Hạo chứ?
Vương Hạo nhún vai,
– Không mang theo trên người, chẳng lẽ ném ở nhà ạ?!
Hiệu trưởng Chung Ly gật đầu một cái, cảm giác cũng đúng.
Ngay tại lúc này, trên mặt đất dâng lên từng luồng ánh sáng, cứ cách mấy thước là có thể thấy một cái, ánh sáng này nhanh chóng biến thành một người đàn ông trung niên.
– Các vị bạn học, tiếp theo ta sẽ giới thiệu cho mọi người một chút, quy tắc của cuộc so tài tuyền chọn lần này của bốn trường đại học trọng điểm lớn.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần lắng nghe.
Người đàn ông trung niên tiếp tục nói:
– Lần này cuộc so tài tuyển chọn sẽ dựa theo chế độ tính điểm. Các bạn sẽ được để lại trên một tinh cầu, mà khắp nơi trên tinh cầu này đều là tù nhân bị phán tội tử hình, đồng thời trên tay mỗi tù nhân đều có một cái vòng tay màu đen, trong đó có điểm mà các bạn cần. Còn việc làm thế nào lấy được điểm từ tay tù nhân, thì phải xem bản lĩnh của các vị bạn học đây. Đặc biệt nhắc nhở, lần so tài tuyển chọn này có thể sẽ nguy hiểm tới tính mạng, muốn rút lui hãy thông báo sớm.
Vừa dứt lời, toàn trường lập tức ầm ĩ.
– Có lầm hay không, phải chiến đấu với tù nhân?
– Chúng ta còn chưa từng giết người, làm sao có thể là đối thủ của tù nhân?
– Những người này đều là hung thủ giết người không nháy mắt, rơi vào trong tay bọn họ còn có thể sống sót sao?
– Không được, thanh xuân của bản thiếu gia vừa mới bắt đầu, tuyệt đối không thể chết như vậy. Ta muốn rút lui!
– Ta cũng muốn rút lui…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.