Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 28: Phi Thuyền Giao Long




Nhóm: TTTV
Nguồn: TruyenYY
----------------
Tất cả hiện trường hôn lễ vẫn tiếp tục, Lâm Thính Bạch giống như tượng gỗ đi theo người khác.
Vương Hạo đã buồn ngủ, tất cả học sinh của Trường THPT số 11 xung quanh đều đang thì thầm nói chuyện.
- Các ngươi nhìn xem, Lâm Thính Bạch giống như cái xác không hồn.
- Đều do tiện nhân Vương Hạo tạo nghiệt, còn gạt chúng ta nói đây là tình yêu chân chính, yêu chân chính em gái hắn thì có.
- Nếu cái này là tình yêu chân chính, ta thà tin tưởng trên thế giới này không có tình yêu.
- Trên thế giới có tình yêu chân chính hay không ta không biết, nhưng ta biết tất cả tình yêu chân chính của ta đều bị Vương Hạo phá hủy.
- Ai, ba nữ thần lớn của Trường THPT số 11, kết quả tất cả đều ngồi quanh Vương Hạo, thiên lý ở đâu hả?
- Nói thật, Lâm Thính Bạch cũng rất đáng thương, thật vất vả gặp được nữ thần trong lòng, nhưng kết quả lại bị Vương Hạo bạo kích một lần.
- Mới vừa rồi còn có thể có chút ý thức, hiện tại chỉ còn lại thể xác.
- Đáng hận nhất chính là tiện nhân Vương Hạo lại dám hôn vào mặt Vi Vi nữ thần của ta ở ngay trước nhiều người như vậy.
- Huynh đệ hãy nghĩ thoáng chút, hiện tại Vương Hạo là người được hiệu trưởng dâm đãng xấu xa quý nhất, hắn làm thì sao, ngươi có thể làm gì?
- Lại nói, Hạ Vi Vi đã sớm là người của hắn, có hôn hay không cũng chẳng phải là chuyện gì to tát…
- Tiện nhân Vương Hạo đáng chết, đây là trình diễn ân ái ở ngay trước mặt chúng ta.
- …
Hạ Vi Vi nghiến răng nghiến lợi, nàng thề nhất định phải cắn chết Vương Hạo này, để giải tỏa mối hận trong lòng…
- Tân lang, tân nương trao đổi nhẫn, mong các ngươi sống bên nhau đến khi đầu bạc răng long.
Cha xứ trang nghiêm tuyên thệ.
Sau khi trao nhẫn xong, Cao Đại Mai nhón chân lên, ôm Lâm Thính Bạch, hôn một cái thật sâu.
Vương Hạo lập tức từ trong cảm giác mơ màng buồn ngủ tỉnh lại, trong bụng quặn lên lợi hại, hắn tay che miệng, cố nhịn cảm giác muốn phun ra.
Thấy thế, học sinh của Trường THPT số 11 ở xung quanh đều ném cho hắn ánh mắt khinh bỉ.
Đây chính là tình yêu chân chính Vương Hạo ngươi đã nói sao?
Mẹ nó, chính bản thân ngươi cũng không nhìn được còn dám nói là tình yêu chân chính, đúng là một kẻ vô sỉ!
Nhạc Huyên hiếu kì hỏi:
- Vương Hạo, rốt cuộc vì sao ngươi lại hại Lâm Thính Bạch như vậy?!
Nghe vậy, tất cả học sinh của Trường THPT số 11 ở xung quanh đều vểnh tai lên. Bọn họ cũng muốn nghe một chút, xem rốt cuộc vì sao Vương Hạo lại hại Lâm Thính Bạch.
Vương Hạo thở sâu, cố gắng giảm bớt cảm giác dạ dày vừa quặn lên:
- Tiểu tử này muốn giết ta, ta đương nhiên không thể để hắn sống tốt.
- Giết ngươi?
Nhạc Huyên sững sờ, trong trí nhớ của nàng, Vương Hạo và Lâm Thính Bạch hẳn không có giao tiếp gì mới đúng. Vì sao Lâm Thính Bạch đang yên đang lành lại muốn giết Vương Hạo?
- Là lúc thi đấu trên Lôi Đài.
Mạch Manh Manh chen miệng nói:
- Lúc ấy, Lâm Thính Bạch dùng toàn lực công kích Vương Hạo ca. Nếu không phải Vương Hạo ca lĩnh ngộ được bộ pháp đạt đến Đăng Phong Tạo Cực, hắn chắc chắn không chết cũng trọng thương.
- Thì ra là thế!
Nhạc Huyên nhẹ gật đầu, lại hỏi:
- Còn Triệu Tầm Văn kia là vì sao?
- Nói nhảm, đương nhiên là đánh không lại hắn.
Vương Hạo sảng khoái thừa nhận.
Vô sỉ!
Quá vô sỉ!
Sắc mặt của học sinh ở xung quanh đều đen lại. Nếu Lâm Thính Bạch có thể tính là tự làm tự chịu, thì Triệu Tầm Văn kia chính là vô tội gặp nạn!
- Ngươi xác định bản thân không phải đang nói đùa chứ?
Khóe mắt Nhạc Huyên nhếch lên, cảm giác tiểu tử Vương Hạo này lại đang nói hươu nói vượn. Lần trước trên lôi đài, Vương Hạo mạnh đến mức nào, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng. Triệu Tầm Văn tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Vương Hạo.
Vương Hạo vô tội nhún vai. Ngày đó hắn thật sự đánh không lại Triệu Tầm Văn, cái này thật sự không phải là lời nói dối.
- Xin mời tổng giám đốc Cao Hùng lên phát biểu đôi lời.
Người chủ trì mỉm cười nói.
- Bốp bốp…
Tiếng vỗ tay ở dưới đài vang lên rào rào, Cao Hùng mặt mày hớn hở đi lên đài:
- Hôm nay, cảm ơn các vị dù bận trăm công ngàn việc vẫn cố dành chút thời gian đến tham dự lễ cưới của con gái ta, Cao mỗ ta xin cảm ơn các vị ở đây, tiếp theo xin mời các vị phía dưới thỏa thích hưởng thụ khoảng thời gian sung sướng này.
Vừa dứt lời, toàn bộ Di Hòa Viên khách sạn đều sôi trào, vô số pháo hoa phóng lên trời, nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, khách quý bắt đầu ngồi vào vị trí.
Đúng lúc đám người Vương Hạo đang chuẩn bị có một bữa cơm no đủ, Cao Hùng mỉm cười đi tới:
- Bạn học Vương Hạo, xin dừng bước.
Vương Hạo nghi ngờ nhìn Cao Hùng, hắn cũng không quen biết vị trưởng bối này, không có việc gì người này tới tìm hắn làm gì?
- Bạn học Vương Hạo, lần này con gái ta có thể kết hôn, đều là nhờ công lao của ngươi. Ta có chuẩn bị cho ngươi một phần quà của người mai mối.
Cao Hùng vẫy tay, một chiếc phi thuyền kích cỡ như một chiếc xe bus, toàn thân là màu đen, cảm giác mười phần kim loại, hình dáng bên ngoài hơi giống với xe thể thao, chậm rãi hạ xuống hoa viên.
- Phi thuyền vũ trụ tư nhân, phi thuyền Giao Long!!
Đám người kinh ngạc kêu lên, món quà tặng cho bà mối này cũng quá quý giá rồi!
Tuy hiện tại, việc du lịch trong vũ trụ hoàn toàn không tính là gì cả, nhưng một chiếc phi thuyền vũ trụ tư nhân lại không phải là đồ vật mà ai cũng có thể có. Hiện tại, một chiếc phi thuyền Giao Long này, tối thiểu cũng phải mất vài tỷ mới có thể mua được.
Hai mắt Vương Hạo híp lại, nghiền ngẫm cười nói:
- Tổng giám đốc Cao hào phóng như vậy, chắc hẳn còn có chuyện gì nữa đi?
- Ha ha, lúc ta quen biết với phụ thân ngươi, hắn cũng không có sảng khoái được như ngươi.
Cao Hùng tiến lên vỗ vỗ bả vai của Vương Hạo:
- Áo ẩn thân dùng không tệ chứ?
Đồng tử của Vương Hạo bỗng nhiên co lại. Không ngờ Cao Hùng quen biết phụ thân hắn? Nhưng hắn không hiểu, Cao Hùng không có việc gì lại nói tới áo ẩn thân làm gì?
Chẳng lẽ…
Vương Hạo quay đầu thoáng nhìn về phía Lâm Thính Bạch ngoài xa, giống như đã hiểu rõ tất cả.
Cao Hùng cười to, nói:
- Nể mặt trước kia ta và phụ thân ngươi là bạn học, việc này coi như xong, ta cam đoan sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.
- Hóa ra ngài và phụ thân ta là bạn học?
Vương Hạo kinh ngạc kêu lên một tiếng:
- Vậy không phải ngài chính là Cao thúc thúc của ta sao?
- Ha ha, quả nhiên là cháu ngoan!
Cao Hùng nhiệt tình ôm bả vai Vương Hạo:
- Hôm nay chú cháu ta gặp mặt, nhất định phải uống với nhau một chén.
- Đương nhiên!
Vương Hạo và Cao Hùng kề vai sát cánh rời đi, để lại đám người Nhạc Huyên, Hạ Vi Vi, Mạch Manh Manh không hiểu gì, cũng không rõ sự thật.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ làm ra chuyện khiến cả bản hệ thống cũng cảm thấy dối trá, thu được 5000 điểm phản diện.
Vương Hạo lảo đảo một cái suýt té ngã. Ngươi mới dối trá, cả nhà ngươi đều là đồ dối trá, người ta đã đưa đồ đến tận miệng, chẳng lẽ lại có thể không ăn!
Hiệu trưởng Chung Ly nhìn theo bóng lưng của Vương Hạo, nhịn không được cảm thán. Nếu năm đó Vương Thiên Dật có một nửa phần dối trá của Vương Hạo, Vương Hạo sẽ không bị Học viện Hoàng Gia đá ra ngoài.
Đáng tiếc, Vương Thiên Dật làm người quá chính trực, ngay cả một ít hạt cát cũng không chịu được, dẫn đến trong lúc vô tình đã đắc tội không ít người.
- Phụ thân của Vương Hạo là ai? Các ngươi từng nghe nói qua chưa?
Nhạc Huyên hiếu kì hỏi.
Hạ Vi Vi nhìn Mạch Manh Manh, nơi này cũng chỉ có Mạch Manh Manh có thời gian tiếp xúc với Vương Hạo dài nhất.
Mạch Manh Manh lắc đầu, biểu thị bản thân cũng không biết.
Lúc này, hiệu trưởng Chung Ly đi tới:
- Ba tiểu nha đầu này không nên suy nghĩ lung tung nữa, nhanh đi ăn cơm đi! Chuyện các ngươi nên biết, các ngươi sẽ biết, chuyện các ngươi không nên biết cũng không nên hỏi nhiều.
Ba người nhẹ gật đầu, quay người rời đi, nhưng từ đầu đến cuối trong đầu các nàng đều có cảm giác phụ thân của Vương Hạo không hề đơn giản. Nếu không hiệu trưởng Chung Ly sẽ không đến mức nói ba người không nên hỏi.
Đồng thời, ba người cũng nhớ kỹ chuyện này, dự định khi về sẽ hỏi thăm người trong nhà, xem phụ thân của Vương Hạo rốt cuộc là thần thánh phương nào…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.