Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 16: Lần Sau Nhất Định Phải Chú Ý




Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Tập đoàn điện tử khoa học kỹ thuật Cao Hùng, một trong số những tập đoàn lớn trên Địa Cầu.
Không chỉ có thực lực tài chính hùng hậu, có chỗ dựa ở các ban ngành chính phủ, còn có gia tộc cường đại đứng sau lưng ủng hộ. Trên Địa Cầu, đây tuyệt đối là tồn tại có thể hô mưa gọi gió.
Lúc này, tổng giám đốc Cao Hùng đang tổ chức đại hội cổ đông.
- Các vị đều là cổ đông trong tập đoàn chúng ta, đồng thời cũng là thế hệ cha chú của con gái ta, Cao Hùng ta cũng không quanh co lòng vòng làm gì.
Cao Hùng vỗ bàn, tức giận nói:
- Ngay hôm nay, Lâm Thính Bạch bên khoa học kỹ thuật của Lâm thị đã làm ra chuyện bỉ ổi với con gái ta, sau đó nghi ngờ còn không chịu trách nhiệm. Mặc dù Cao Hùng ta là người thô lỗ, nhưng việc này có liên quan đến danh tiết của con gái ta, cho nên ta hi vọng các vị làm chủ cho cháu.
Các vị cổ đông ở đây đều trợn trắng mắt, trên đường tới đây bọn họ đã nghe qua chuyện này.
Dù với, chuyện Lâm Thính Bạch cưới Cao Đại Mai, tất cả mọi người đều cảm giác có chút ép buộc. Có lẽ Cao Hùng lo lắng cho hôn sự của con gái đến mức tóc cũng sắp bạc trắng rồi, vừa gặp mặt đã hỏi bọn họ có nhi tử, cháu trai hay không, ngay cả con cháu của bà con xa cũng không buông tha.
Hiện tại xuất hiện một cái kẻ chết thay, không thể chê bai, nhất định phải ủng hộ!
- Cao Hùng, ngươi cứ yên tâm đi. Chúng ta nhìn Đại Mai n từ nhỏlớn lê, chỉ cần đám trưởng bối chúng ta còn sống, nhất quyết không để ai có thể chiếm tiện nghi của nàng.
- Đúng vậy. Chúng ta lập tức trở về chuẩn bị, cam đoan trong ba ngày sẽ để Lâm Thính Bạch cưới Đại Mai.
Cao Hùng vui mừng, ôm quyền nói:
- Ha ha, Cao Hùng ở chỗ này cảm ơn các vị, chờ đến lúc cháu nó kết hôn các vị nhất định phải uống nhiều thêm vài chén đấy.
- Nhất định, nhất định!
Đám người dối trá nói vài câu xong liền rời đi.
Rất nhanh, sản nghiệp khắp nơi của nhà Lâm Thính Bạch đã nhận được tin tức này…

Cửa hàng thuốc Hối Nhân là cửa hàng thuốc có chuỗi cửa hàng lớn nhất trên Địa Cầu.
- Những dược thảo này đều rất đắt!
Vương Hạo đẩy xe nhỏ, ở trong cửa hàng thuốc chọn lựa dược thảo mình cần. Dược thảo hắn cần đều rất đắt, một gốc đã hơn mấy vạn, nếu mua toàn bộ chỗ này phải tiêu hơn hai trăm vạn.
- Tu luyện quả nhiên là chuyện tiêu hao tiền bạc nhất.
Vương Hạo thở dài. Bình dân khó tu luyện thành xuất chúng, không phải không có đạo lý.
Trong lòng Vương Hạo cũng có chút hối hận, vì sao hắn không đòi Lâm Thính Bạch thêm chút tiền nữa? Với nhà giàu có như Cao Đại Mai thì mấy trăm vạn hay mấy ngàn vạn đều chỉ là chút chuyện vặt.
- Được rồi, trước hết điều chế một thuốc cường hóa đơn giản đã!
Vương Hạo bất đắc dĩ thở dài. Lúc đầu hắn còn nghĩ đêm nay sẽ sử dụng thuốc cường hóa để đột phá, nhưng với tình huống như bây giờ, chắc cũng không còn hi vọng.
Sau khi Vương Hạo chọn xong dược thảo liền đi tới quầy chuẩn bị trả tiền.
Đúng lúc này, Hi Dung Hiên đi tới, cười nói:
- Quét thẻ của ta đi!
Vương Hạo nhướng mày, tên này là ai, vì sao trong trí nhớ của hắn không có chút ấn tượng nào? Nhưng căn cứ vào đạo lí có tiện nghi không chiếm là đồ ngu, hắn quả quyết kêu lên:
- Đợi chút đã!
Sau đó, hắn nhanh chóng xông vào cửa hàng thuốc, lấy tất cả dược thảo bản thân cần ở bên trong, đồng thời cũng giúp hiệu trưởng Chung Ly lấy thêm hai phần dược thảo cần thiết để làm Kích Tình Tứ Xạ.
Thấy thế, khóe miệng của Hi Dung Hiên khẽ giật giật, trong lòng lại có nhận thức hoàn toàn mới về độ vô sỉ của Vương Hạo, đó là một người từ trong ra ngoài đều rất tiện.
Sau khi, Hi Dung Hiên nhìn thấy thẻ viên của mình bị quét hơn 398 vạn, hắn hoàn toàn trợn tròn mắt, đây chính là kinh phí hoạt động của một năm đấy!
Mặc dù trong lòng đau muốn chết, nhưng Hi Dung Hiên vẫn duy trì nụ cười mỉm, trong lòng hắn tự an ủi mình, chỉ cần kéo được Vương Hạo vào tổ chức thì chút tiền ấy cũng không tính là gì, coi như chút lòng thành!
Giao tiền xong, bọn họ đi ra cửa.
Vương Hạo mang theo dược liệu chạy về phía trường THPT số 11, Hi Dung Hiên vội vàng tiến lên:
- Vương Hạo, hiện tại chúng ta có thể nói chuyện một chút không?
Vương Hạo quay đầu, ghét bỏ nói:
- Ngươi là ai? Ta không quen biết ngươi, mau tranh thủ thời gian lăn được bao xa liền lăn đi.
Nói xong, hắn quay đầu rời đi, lưu lại Hi Dung Hiên cùng khuôn mặt đờ đẫn.
- Vương Hạo này thật đúng là… Trở mặt liền không quen biết!
Hi Dung Hiên lập lòe cười một tiếng, hắn cảm giác muốn kéo Vương Hạo tiến vào tổ chức sẽ không quá dễ dàng.
Nhưng Hi Dung Hiên cũng không hề từ bỏ ý định. Nếu có thể dễ dàng kéo loại nhân vật thiên tài như Vương Hạo này vào tổ chức DY như vậy, thì tổ chức DY đã sớm thay thế Tinh Tế Liên Bang.
Đúng lúc này, Vương Hạo vừa rời khỏi, đột nhiên hắn lại quay trở lại trước mặt Hi Dung Hiên, mở miệng nói:
- Đưa ta cách thức liên lạc của ngươi.
Hi Dung Hiên vui mừng, chẳng lẽ cuối cùng ông trời cũng mở mắt, để hắn có thể dễ dàng kéo Vương Hạo vào tổ chức DY?
Không do dự, Hi Dung Hiên đưa tất cả các loại phương pháp liên lạc của bản thân cho Vương Hạo.
Vương Hạo nhận lấy phương thức liên lạc, khoát tay áo:
- Được rồi, ngươi trở về đi! Lần sau nếu ta lại đến mua thuốc nhất định sẽ gọi điện thoại cho ngươi, nhớ tới trả tiền giúp ta.
Vừa dứt lời, sắc mặt của Hi Dung Hiên đột nhiên cứng đờ. Tên nhóc thối này, thật đúng là tên nhóc vô sỉ, náo loạn như vậy còn muốn hắn lần sau lại tới giúp trả tiền sao? Trên đời này sao lại có thể loại người vô sỉ như thế này chứ?
Lúc này, hiệu trưởng Chung Ly trốn ở chỗ hẻo lánh cũng không nhịn được, cười ra tiếng. Tên nhóc Vương Hạo này thật đúng là xấu xa hết mức có thể.
Lúc đầu hắn còn lo Vương Hạo chịu không nổi sự cám dỗ, sẽ gia nhập tổ chức khủng bố DY như vậy, nhưng ai có thể tưởng tượng được, hắn lại xem tổ chức DY khủng bố trở thành máy rút tiền tự động.
Nếu nói điều này ra ngoài, chắc chắn đám cao tầng của tổ chức khủng bố DY sẽ không bỏ qua cho Vương Hạo.

Rất nhanh Vương Hạo về đến Trường THPT số 11, tiến vào phòng thí nghiệm.
Vừa vào cửa hắn đã nhìn thấy Mạch Manh Manh, thiếu nữ này chớp chớp đôi mắt to ngập nước nhìn hắn, sau đó gương mặt xinh đẹp chậm rãi đỏ lên, cái đầu nhỏ rúc vào trong ngực.
- Vương Hạo ca, thân thể của ca không sao chứ?
Mạch Manh Manh khẽ thì thầm. Vừa nãy nàng đi xem hai trận tranh tài của Vương Hạo, phát hiện cá tính của Vương Hạo hoàn toàn khác biệt so với trước đây, thuộc về hai thái cực khác biệt.
Hiện tại nàng rất lo lắng, có phải do lần trước đâm vào tường khiến đầu óc Vương Hạo xảy ra vấn đề hay không? Nếu không, vì sao lại như vậy chứ?
Thân thể có sao không?
Vương Hạo sửng sốt một chút, sau đó tỉ mỉ quan sát Mạch Manh Manh, chẳng lẽ thiếu nữ này đang ám chỉ bản thân mình có chuyện gì sao?
Nghĩ vậy, Vương Hạo nhíu mày nói:
- Thân thể có tốt hay không, đêm nay nàng đến nhà ta, ta cam đoan sẽ khiến cho nàng biết rõ, cả trong lẫn ngoài đều có thể cảm thụ một chút.
Mạch Manh Manh hơi sửng sốt, cái đầu nhỏ ngẩng lên, tò mò nhìn Vương Hạo. Nhưng sau khi nàng nhìn thấy ý cười xấu xa của Vương Hạo lại lập tức nhớ tới chuyện xảy ra mấy đêm trước ở chỗ Hạ Vi Vi.
- Vương Hạo ca, ca thật xấu xa!
Mạch Manh Manh che khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, xông ra khỏi phòng thí nghiệm.
Vương Hạo gãi gãi đầu, đây là ý gì? Chẳng lẽ hắn nói quá trực tiếp sao? Hình như cũng đúng, người ta ám chỉ hắn, nhưng hắn lại nói rõ quá, đúng là có vẻ không lễ phép, lần sau nhất định phải chú ý.
Chỉ là hơi đáng tiếc cho cơ hội lần này, hi vọng lát nữa thiếu nữ ngốc nghếch, dễ thương Mạch Manh Manh này còn có thể quay lại cho hắn một cơ hội.
- Trước tiên điều chế thuốc cường hóa đã!
Vương Hạo thu lại tâm tư, bắt đầu đập nát dược thảo, làm nóng, loại bỏ, chiết xuất…
Nếu lúc này có người nhìn thấy hình tượng Vương Hạo điều chế thuốc, nhất định sẽ phải kinh ngạc đến ngây người trước cái tốc độ tay kinh khủng kia. Đây tuyệt đối là tốc độ tay của Dược Tông đạt đến cấp ba mới có …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.