Vũ Toái Hư Không

Chương 307: Biến số ngoài dự liệu




Y Y sắm vai thiên tử nổi danh lưu manh Lưu Bang, khí chất bỉ ổi, lại còn cố tình mặc một thân đại hồng bào, một đôi râu cá trê ở hai bên miệng nhếch lên nhếch xuống.
Hai người vừa lên đài, đám người đứng vòng quanh ở dưới lập tức lớn tiếng hoan hô, đám quan lớn Hoàng Kim cũng mỉm cười, mà Đông Ca lại than khẽ một tiếng… Sở bá vương một đời hào hùng, là một nhân vật một tay chống trời, vậy mà cuối cùng lại bại trong tay một gã tiểu nhân thô bỉ.
Nội dung Hồng Môn Yến cũng không cần nhiều lời, với kỹ thuật biểu diễn siêu cấp của Nguyên Quân, từng bước lịch sử như được tái hiện lại, Lưu Bang tiến Quang Trung ước pháp tam chương, hỏa lực của Phách Vương tập trung khiến Lưu Bang kinh hãi vội vàng xin hòa… Từng màn, từng đoạn, khiến cho người xem say sưa, mê mẩn, sắc trời cũng dần dần hôn ám.
Tới khi Lưu Bang mượn cớ đi tiểu để trốn chạy, màn chính mới chậm rãi khép lại.
Dừng ở đây, vai diễn của Lưu Bang đã hoàn toàn chấm dứt. Y Y hoàn thành vai diễn đi ra, nhưng ngay khi đại màn vừa buông xuống, nàng liền mau chóng cởi đại hồng bào xuống, Nguyên Quân cũng cởi bỏ giáp trụ, hai người hỏa tốc hoán đổi trang phục cho nhau.
Từ giờ khắc này, Y Y bắt đầu giả mạo Nguyên Quân để lên đài biểu diễn.
Mà Nguyên Quân…
Nguyên Quân từ dưới khán đài đi về vùng đáy biển duyên hải, trước mặt người khác nàng chưa bao giở hiển lộ võ công. Lúc này ở trong nước chiến đấu, bên người đều có một cỗ cương khí, làm cho nước biển hai bên sôi trào, dưới sức ép độ sâu mấy trăm mét nước, thế nhưng nàng chỉ giơ tay nhấc chân đã hóa thành vô hình.
Nguyên Quân đứng trước mặt mấy vạn hải thú, đang bày trận chờ đợi, một đám đông nghìn nghịt tản ra sát ý hung tàn.

- Bất thế binh tiên, hải chiến, cường hóa.

Nguyên Quân đứng bên trên mấy vạn hải thú, một bàn tay phất lên, trong phút chốc liền hình thành một quang tráo bao phủ lấy đại quân hải thú.

- Ngao….

Đám hải thú điên cuồng gào thét.

- Phong thi liệt trận, mục tiêu…. Xuất Vân Hải Thành.

Một thanh âm sắc bén mạnh mẽ truyền khắp đại hải, nhưng không phải là âm thanh mềm mại, đáng yêu của Nguyên Quân mà là giọng của nam nhân.
Xuất binh?
Thanh âm mang mối hận ngàn năm, xuyên qua mặt biển, truyền vào Xuất Vân Hải Thành, cơ hồ khiến cho ai cũng nghe thấy.
Cũng đúng lúc đó, ở trên sân khấu Y Y đang sắm vai Sở Bá Vương. Ba, ngọc khuyết bị đập nát.
Mấy trăm Thiên Minh cao thủ đang mai phục, còn có cả sát thủ lẫn trong Hoàng Kim Huyết tộc, khi có tiếng ngọc vỡ liền đánh giết đến đây, mục tiêu chỉ có một…. Hoàng Kim Đông Ca.
Cũng ngay lại lúc này.
Dưới Đoạt Nhật Lâu, Cuồng Lôi cùng với hơn hai mươi mấy cao thủ lúc trước giả mạo thương nhân, đều hướng về phía đám Hoàng Kim vệ binh mỉm cười. Đám cao thủ tức khác lao vào chém giết vệ binh, còn Cuồng Lôi lại ở một bên đánh vào cơ quan điều khiển, oanh một tiếng Đoạt Nhật Lâu đã hiện ra một đám khói đen.
Mà trên mặt biển. A Phúc đứng ở trên cột buồm của chiến hạm cực lớn, nhìn về phía Xuất Vân Hải Thành rống to:

- Xuất kích.

Ở dưới chân A Phúc, ngàn cánh buồm giăng khắp mặt biển, Thiên Minh chiến hạm lúc này đã tuyệt đối làm chủ trên mặt biển, cơ hồ chỉ nửa khắc đồng hồ đã chiếm được trận địa. Sau đó chiến hạm dừng lại, đổ quân xuống, lục quân hung hãn không sợ chết lao về phía Xuất Vân Hải Thành đang cuồn cuộn khói đen.
Hết thảy rốt cục đã bắt đầu.
Bất quá…
Thật lâu sau đó, khi A Phúc tự tay viết quyển Quang Minh Hoàng tự truyện, ghi đến đoạt Chân Long chi trung… cuộc chiến tại Đoạt Nhật Lâu, là một chiến dịch quyết định vận mệnh của Cửu Châu. Nhưng từ khi mới bắt đầu, trận chiến tranh này đã tràn ngập những điều không thể tưởng tượng được.
Hết thảy biến hóa đều theo Trầm Côn.
Trước đó, Trầm Côn bất chấp làm kinh động tất cả, mở ra Sí Thiên Song Dực. Sau đó ở lầu hạ Đoạt Nhật Lâu tìm tòi, rốt cuộc cũng tìm được một cái cửa nhìn ra Cơ Quan Chi Hoàng.
Mặc Ly đang ngồi ở bên cửa sổ. Thanh âm Hồng Môn Yến truyền đến tai của nàng, lại nghe được Sở bá vương ở trên võ đài dõng dạc châm biếm, chửi rủa, nàng liền lộ ra tiếu ý.
Nhớ lại năm đó, ngày Chiến Thần ngạnh kháng Phách Vương ba mươi chiêu, sau đó toàn vẹn trở ra, đúng là lúc đỉnh phong vinh quang của Mặc gia a.

- Lão nhân gia, tâm nguyện của người đã được giải quyết.

Trầm Côn biết Đoạt Nhật Lâu mấy phút nữa sẽ phát nổ, vì thế không dám dài dòng, vội vàng nói:

- Ta mời ngài, là vũ hồn thứ sáu của ta.

- Ngươi có năm Vũ Hồn?

Mặc Ly hiển nhiên có chút giật mình, nhưng nàng càng quan tâm đến tâm nguyện của mình, lạnh lùng nói:

- Ngươi nói tâm nguyện đã giải quyết… ngươi có biết tâm nguyện của ta là gì không?

- Tâm nguyện của lão nhân gia có hai cái, thứ nhất ngày xưa Ba Hách lừa người trấn áp Cửu Châu long mạch, người hận không thể giết sạch hậu nhân của Ba gia.

Trầm Côn lấy ra thi thể của Cơ Na:

- Ta không có bổn sự giết sạch Ba gia, nhưng cũng có thể giúp người giết nàng… Cơ Na là cháu ngoại được Ba Sơn Vũ yêu thương nhất, tương lai chính là Cửu Châu nữ hoàng.

- Quả nhiên là Cơ Na.

Mặc Ly khi ở Đoạt Nhật Lâu cũng đã gặp qua Cơ Na, lúc này chứng kiến trên ngực nàng có một lỗ máu, nàng nhìn không được khóc thét:

- Ba Hách, ngươi bức lão nhân phải giết cả nữ nhi của mình, hôm nay lão thân liền tiêu diệt nữ hoàng tương lai của Hoàng Kim Huyết tộc các ngươi.

Một quyền nặng nề phóng đến, khiến cho cơ thể Cơ Na nổ tung, ngay cả đầu cũng bị đánh thành đậu hũ. Trầm Côn không đành lòng, xoay người đi.

- Đừng trách lão thân nhẫn tâm.

Mặc Ly xoay người sang chỗ khác không thèm để ý đến thi thể của Cơ Na:

- Theo như tương truyền về Ba gia thiên y Vũ Hồn, thì nếu không đánh nát đầu lâu của nàng nha đầu kia liền có thể sống lại… Tiểu oa nhi, Ba gia chính là một trong những tâm nguyện của lão thân, ngươi còn gì nữa không?

- Lão nhân gia ngộ trấn Cửu Châu Chân Long, nguyện vọng lớn nhất là hủy diệt Đoạt Nhật Lâu, phóng thích Cửu Châu Chân Long.

Trầm Côn trên mặt đất đánh ra một quyền, tạo thành một cửa động lộ ra ám đạo mấy ngày trước đào, còn có một viên Oanh Thiên Lôi được chôn dấu:

- Lão nhân gia, mời xem hai mươi khỏa Oanh Thiên Lôi đã mai phục xong, chỉ một phút sau, Đoạt Nhật Lâu này sẽ bị hủy diệt.

- A!!!

Mặc Ly bật cười nói:

- Ta đang thắc mắc rằng mấy ngày nay có người ở dưới chân mình làm trò, nguyên lai lại là trò quỷ của ngươi.

- Hắc hắc, Đoạt Nhật lâu sắp bị hủy, vậy ngài.

Trầm Côn mở ra lực lượng Hồn Kinh, chỉ chờ Mặc Ly gật đầu liền sẽ mời nàng nhập U Minh Hồn Phủ, sau đó Hồn Kinh lục trọng liền có thể vận dụng. Nhưng Mặc Ly lại không hề nhúc nhích. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Lão nhân gia, ngài không muốn làm Vũ Hồn của ta sao?

Trầm Côn sửng sốt hỏi.

- Không, không phải là ta không muốn… Chẳng qua ngươi thật sự có bổn sự hủy diệt Đoạt Nhật Lâu này sao?

Mặc Ly tiếc nuối thở dài,

- Tiểu oa nhi, ngươi có biết bản chất của Đoạt Nhật Lâu là cái gì không?

- Đoạt Nhật Lâu chính là đầu của Đại Nhật Chiến Thần Mặc gia.

- Không sai, Đoạt Nhật Lâu chính là đầu của Đại Nhật Chiến Thần, ngươi cũng biết Chiến Thần từ lúc nào đánh một trận vang danh chứ?

- Là Cai Hạ chi chiến, Đại Nhật Chiến Thần ngạnh kháng ba mươi chiêu của Sở bá vương.

- Không sai, Cai Hạ chi chiến, Đại Nhật Chiến Thần trận cuối cùng, lấy sức một mình, ngạnh kháng ba mươi chiêu của Sở Bá Vương.

Mặc Ly xúc động nói:
- Hơn nữa chiêu thức của Sở Bá Vương mãnh liệt, từng chiêu đều muốn đoạt mệnh, mỗi một chiêu đều đánh trúng vào đầu Đại Nhật Chiến Thần. Sau ba mươi chiêu, đầu của Đại Nhật Chiến Thần vẫn như cũ hoàn hảo, không tổn hao gì… Ngay cả Tây Sở bá vương còn không có biện pháp hủy diệt Đoạt Nhật Lâu, ngươi có bản lãnh này sao?

- Lão nhân gia, ý của ngươi là… Đoạt Nhật Lâu này sẽ không phát nổ?

Trầm Côn kinh hãi mở to hai mắt nhìn.

- Không hề.

Mặc Ly quét mắt nhìn quả Oanh Thiên Lôi.
- Vật này hẳn là kết quả của phong thủy bí thuật, Uy lực cũng không tệ, nhưng hai mươi quả Oanh Thiên Lôi này ở cùng một chỗ, cũng chỉ bằng một, hai phần mười uy lực của Sở Bá Vương. Chỉ dựa vào những vật nhỏ này, Đoạt Nhật Lâu nhiều lắm cũng chỉ lung lay một cái, sau đó sẽ bị Công Thâu gia ổn định lại.

- #%^%^.

Trầm Côn sắp phát điên. Đoạt Nhật Lâu không nổ mạnh, hắn không thu được vũ hồn thứ sáu. Hơn nữa còn Nguyên Quân, Y Y, Cuồng Lôi, A Phúc, trên biển còn mấy chục vạn đại quân, bao nhiêu người đang chờ Đoạt Nhật Lâu phát nổ, nếu Đoạt Nhật Lâu bình yên vô sự, kế hoạch Thiên Minh Chân Long cũng thất bại trong gang tấc, không biết sẽ có bao nhiêu người chết ở sa trường a.

- Lão nhân gia, có biện pháp nào hủy diệt Đoạt Nhật Lâu không?

Trầm Côn cơ hồ gào lên, bất quá lời vừa nói xong hắn lại cười khổ, nếu Mặc Ly có biện pháp hủy diệt Đoạt Nhật Lâu thì còn có thể để nó ngạo nghễ đứng đó cả ngàn năm sao?
Quả nhiên.
Mặc Ly thở dài:

- Muốn phá hủy Đoạt Nhật Lâu chỉ có hai biện pháp… Thứ nhất khởi động hệ thống tự bạo của nó, nhưng ngàn năm trước Công Thâu gia đã đem công tắc tự bạo phá hủy, cho dù là lão thân cũng không thể có khả năng dưới tầng tầng giám sát của Hoàng Kim vệ binh để sửa chữa.

- Biện pháp thứ hai, chính là tìm đến gã Bạch y nhân năm xưa.

Mặc Ly suy nghĩ nói:

- Kiếm pháp của người nọ, chỉ sợ là đã có được sáu thành uy lực của Sở bá vương, có hắn bên ngoài phá hủy, lão thân ở bên trong phối hợp, có lẽ có thể hủy diệt Đoạt Nhật lâu.

Gã Bạch y nhân đó, dĩ nhiên chính là Cửu Châu Trầm Côn, đang đứng ở trước mặt Mặc Ly.
Nhưng là… Trầm Côn lại không còn thực lực của Cửu Châu Trầm Côn a.
Hai cái biện pháp này đều không thể thực hiện được.
Trầm Côn tuyệt vọng đặt mông ngồi xuống đất:

- Lão nhân gia, cái Đoạt Nhật Lâu này làm khổ ta rồi.

Đang nói thì ...
Oanh long, oanh long, oanh long, oanh long, oanh long...
Liên tiếp hai mươi tiếng nổ vang trời vang lên, hai mươi quả Oanh Thiên Lôi đều nổ mạnh, nhất là lại có một viên đặt dưới chân của Trầm Côn cùng Mặc Ly, Trầm Côn vội vàng nhường kinh nghiệm phong phú của Vương Kiêu trên thân, ôm lấy Mặc Ly hướng về cửa sổ phóng đi.

- Ngươi là…

Vương Kiêu vừa mới hiện thân, Mặc Ly liền nhận thấy được sự biến hóa của Trầm Côn.

- Ta là vũ hồn của Trầm Côn.

Vương Kiêu nhanh chóng giải thích:

- Hắn có năng lực để vũ hồn phụ thân.

- Vũ hồn phụ thân!

Mặc Ly sửng sốt một phần vạn giây, ánh mắt chợt đỏ lên như máu, sau đó hiện ra quang mang mừng rỡ.

- Không cần chạy.

Mặc Ly cười nói:

- Chỉ là vài quả Oanh Thiên Lôi thôi, chưa cần đến hệ thống phòng ngự của Đoat Nhật Lâu, lão thân tự mình có thể giải quyết.

Nói xong, cánh tay ở bên cửa sổ hơi nhấc lên một chút, tức thì sàn nhà quanh nàng cùng Trầm Côn tổ hợp thành một vòng phòng hộ bao quanh. Sau khi mấy tiếng nổ mạnh vang lên, chỉ một lát liền an tĩnh trở lại, Trầm Côn đi ra khỏi quang tráo, nhìn xuống.
#$%%^^.
Đoạt Nhật Lâu chẳng qua cũng chỉ hơi lung lay một chút, thậm chí ngay cả phòng hộ tráo cũng chỉ vỡ có mấy tấm gỗ. Trong Đoạt Nhật Lâu chỗ hư hao nghiêm trọng nhất vẫn là cái chỗ ngầm kia, thêm một trăm linh tám cái Hoàn Băng Tỏa, bị nham thạch phun tới, thiêu hủy đi không ít tài liệu thi công.
Xa xa mọi người nhìn thấy khói đen, chính là nơi tài liệu thi công phát ra.

- ##$$%!

Trầm Côn hung hăng mắng một tiếng:

- Oanh Thiên Lôi chó má, đám Thiên Minh khoa học kỹ thuật vân, con bà nó cả đám ăn hại này đều đáng chết.

Nói xong vội vàng chắp tay cáo từ:

- Lão nhân gia, Đoạt Nhật Lâu còn tồn tại, thì không biết bao nhiêu người phải chết, ta đây…

- Gấp cái gì? Lão thân còn chưa nói hết.

Mặc Ly mỉm cười:

- Ngươi vừa rồi nói là có năng lực để vũ hồn phụ thân? Thú vị, thú vị, lúc trước lão thân đúng là không có biện pháp với Đoạt Nhật Lâu, nhưng từ lúc nhìn thấy ngươi có năng lực này….

- Lão nhân gia.

Hai mắt Trầm Côn sáng rực lên:

- Chẳng lẽ ngươi có linh cảm, có biện pháp phá hủy Đoạt Nhật lâu này sao?

- Lão thân còn chưa có biện pháp hủy diệt nó, nhưng mục tiêu cuối cùng của chúng ta không phải là hủy diệt Đoạt Nhật Lâu mà là phóng xuất Chân Long đế khí a.

Mặc Ly thần bí mỉm cười:

- Một khi đã như vậy, làm cho Đoạt Nhật Lâu tự mình tránh gì không được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.