Vu Thần Kỷ

Chương 982: Hít hồn ngưng sát




Dòng nước cuồn cuộn hóa thành vô số đầu lâu thủy thú dữ tợn ép xuống, mấy chục cự yêu khàn giọng rống giận, phía sau vô số tiểu yêu hình thù kỳ quái đồng thời giơ lên cung mạnh nỏ cứng trong tay, một mảng lớn mũi tên mang theo các dải vệt nước màu trắng gào thét bắn xuống.
Cơ Hạo cười to ‘Ha ha’, hắn lui nhanh, xách lên Bạch Long giang thần nằm dưới đất, đem hắn chắn trên đầu mình.
“Đại vương!”
Vô số thủy yêu cùng cất tiếng kinh hô, những dòng nước dạng đầu thú ở dưới yêu pháp thúc dục hầu như ngưng tụ thành thực chất hung hăng đánh vào trên thân Bạch Long giang thần, đánh vảy vỡ vụn khắp người hắn phun loạn đầy trời, sau đó vô số mũi tên cắm rậm rạp ở trên thân hắn.
Lấy thân thể tam thủ hắc giao mạnh mẽ của Bạch Long giang thần, các mũi tên đó vốn không gây thương tổn được của hắn nửa sợi lông, ngại là Cơ Hạo đem hắn đánh đòn hiểm một trận, lân giáp toàn thân tan vỡ, da rồng thật dày cũng nứt ra vô số lỗ thủng nhỏ bé, nhiều mũi tên theo các lỗ thủng đó bắn vào thân thể hắn, mũi tên thêm vào các loại phù văn cường lực hầu như là đồng thời phát nổ.
Mấy ngàn đốm lửa, ánh điện to nhỏ nổ tung ở trên người Bạch Long giang thần. Những mũi tên này đều là mặt hàng tinh phẩm dị tộc sản xuất, bất cứ một mũi tên nào phát nổ cũng có thể thoải mái hủy diệt một ngọn núi nhỏ khoảng mấy chục trượng.
Mấy ngàn mũi tên như vậy đồng thời bùng nổ ở trong cơ thể Bạch Long giang thần, dù là Bạch Long giang thần cốt nhục kiên cố như kim cương, nội tạng bị Cơ Hạo đánh nát đã bị vụ nổ chấn động, hắn vẫn đau đến mức khàn giọng kêu rên.
“Các ngươi bọn ngu xuẩn không có não! Các ngươi muốn mưu sát bổn vương đoạt vị sao?” Bạch Long giang thần đau đến mức nước mắt cũng phun ra. Hắn miễn cưỡng nâng lên một cái đầu giao thương thế nhẹ nhất, khàn cả giọng rống giận.
“Ai hạ lệnh bắn tên? Lão tử muốn đem hắn hấp sống làm điểm tâm! A, là ai?” Tiếng Bạch Long giang thần rống giận dữ chấn động khiến sóng nước trong giang nhãn dập dờn, vô số tiểu yêu cầm cung mạnh nỏ cứng đồng thời hú lên quái dị, đều nhịp đem cung nỏ trong tay hướng tới xa xa vứt đi.
Mấy chục vạn cung nỏ lóng lánh hào quang phù văn mờ mờ đồng thời bị bọn tiểu yêu toàn lực ném ra, bốn phương tám hướng vô số Lục Nhâm Âm Sát Ti lẳng lặng lơ lửng. Những cung nỏ đó đánh vào trên Lục Nhâm Âm Sát Ti, chợt nghe tiếng ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, từng bộ cung nỏ chế tạo tinh xảo do Bạch Long giang thần tiêu phí số tiền lớn bị cắt thành mảnh vụn.
Một ngụm máu trộn lẫn mảnh vỡ nội tạng phun ra thật xa, Bạch Long giang thần dùng một loại giọng thê lương Cơ Hạo không cách nào hình dung kêu rên: “Trời xanh ở đâu, ta đây là tạo nghiệt gì vậy? Đám ngu xuẩn này, thủ hạ của ta là ngu xuẩn như vậy?”
Cơ Hạo vỗ vỗ một cái đầu cúi xuống của Bạch Long giang thần, cố nhịn cười an ủi hắn: “Nhìn thoáng ra một chút, nếu không phải ngươi uy hiếp muốn nấu bọn chúng làm điểm tâm ăn, bọn chúng cũng sẽ không vứt cung nỏ trong tay... Nhìn ra được, giang thần đại nhân rất có uy tín trong lòng bọn họ!”
Bạch Long giang thần tức đến mức một lần nữa hộc ra ngụm máu lớn, cái đầu giao duy nhất có thể động đậy của hắn quay lại, hướng Cơ Hạo lớn tiếng rít: “Tiểu tử, ngươi...”
Lời chưa thể nói xong, Cơ Hạo xách cổ hắn, lại một lần nữa hung hăng nện về phía đại trận được vô số tầng vằn nước dạng vảy bảo vệ nhiều vòng. Tiếng ma sát bén nhọn vang to, thân thể Bạch Long giang thần bị vằn nước cấp tốc chấn động xay máu thịt bay tứ tung, hắn đau đến mức một hơi bị nghẹn, trợn mắt ngất đi.
“Khi ngươi là thịt cá, ta là dao thớt, ngươi nói chuyện nên nhu hòa khách khí một chút.” Cơ Hạo đem Bạch Long giang thần bị ngất ném xuống đất, ngẩng đầu nhìn đám thủy yêu trợn mắt há hốc mồm kia cười lạnh nói: “Rất hiển nhiên, giang thần đại vương của các ngươi, trước kia chưa có kinh nghiệm bị bắt làm tù binh!”
“Đại... Đại... Đại vương, hắn... Hắn pháp lực vô biên... sao có thể bị bắt làm tù binh?” Một cự yêu hiển nhiên là con cua tu thành hai con mắt dạng que bật ra, nhìn Cơ Hạo lắp bắp nói: “Ngươi... Ngươi dám đến... Chúng ta bạch... Bạch Long giang quấy rối... Mau, mau đầu hàng... Giao ra đại vương...”
Một cự yêu thân hình cao lớn hơn cự yêu đó một mảng lớn, trên làn da dày đặc vảy màu bạc, nhìn không ra bổn tướng là yêu vật gì một cước đem con cua to lớn đó đá bay. Hắn nhìn Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Giao ra đại vương, cho ngươi được chết một cách thống khoái chút!”
Cơ Hạo nhìn cự yêu đó cất tiếng cười to. Hắn chỉ tay, Tiên Thiên Lục Nhâm Bình bay ra, miệng bình một đạo âm sát chi khí ‘vù vù vù’ hướng ra phía ngoài phun ra, vô số Lục Nhâm Âm Sát Ti thành hình, không thành hình mang theo tiếng xé gió bén nhọn bay nhanh đến, ùn ùn nhập vào Tiên Thiên Lục Nhâm Bình.
Những Lục Nhâm Âm Sát Ti này bất động thì thôi. Vô số tiểu yêu thủy tộc sắp xếp đội hình chỉnh tề đứng ở giữa các sợi Lục Nhâm Âm Sát Ti, rất cẩn thận không để thân thể của mình đụng chạm đến những thứ đồ chơi ác độc dị thường này.
Nhưng Cơ Hạo tế ra Tiên Thiên Lục Nhâm Bình hút về những Lục Nhâm Âm Sát Ti kia, vô số Lục Nhâm Âm Sát Ti cực kì sắc bén, âm hàn vô cùng rít lên từ trên thân thể các tiểu yêu cắt qua, nhất thời tiếng rú thảm không dứt bên tai, mảng lớn chân tay cụt lẫn máu phun ra, đem toàn bộ Bạch Long giang nhãn nhuộm đổi màu.
Chính là mấy chục vị cự yêu đi đầu không kịp trở tay, càng có hai mươi mấy cự yêu bị Lục Nhâm Âm Sát Ti đảo qua thân thể, thân thể bọn hắn lại to lớn dị thường, so với các tiểu yêu kia thân hình khổng lồ hơn mấy lần đến mấy chục lần, số lượng Lục Nhâm Âm Sát Ti đảo qua thân thể bọn hắn đặc biệt nhiều. Đám cự yêu này còn chưa kịp tế ra hộ thân bảo vật, đã rú thảm bị cắt thành từng khối thịt nát to lớn.
Nháy mắt ngắn ngủn, toàn bộ Lục Nhâm Âm Sát Ti đều bị Tiên Thiên Lục Nhâm Bình hút về, mấy chục vạn thủy tộc tiểu yêu chạy tới cứu viện Bạch Long giang thần tử tương hỗn độn, còn có thể nguyên lành đứng ở tại chỗ chỉ còn lại có không đến năm ngàn.
Bọn tiểu yêu bị dọa đến run rẩy, một đám giống như gặp quỷ nhìn Cơ Hạo.
Đột ngột hét một tiếng, trừ mấy chục vị cự yêu dẫn đội, thủy tộc tiểu yêu khác đồng thời hóa thành nguyên hình, các loại cá tôm rùa cua… đều hướng mặt nước chạy trốn hết tốc độ.
Cơ Hạo cười lạnh một tiếng, đem Thái Âm Hồn Đỉnh tế ra.
Bạch Long giang thần cấu kết dị tộc tạm không đề cập tới, hắn ra roi cho Cộng Công Thị mưu tính nhân tộc, đây là tội chết. Nhưng đám thủy tộc tiểu yêu quy thuộc Bạch Long giang thần cũng không thể tha cho bọn chúng, bọn thủy yêu này không đem bọn chúng chém tận giết tuyệt, ai biết bọn chúng sẽ gây họa cho bao nhiêu nhân tộc?
Một làn sương mù màu đen dinh dính từ trong Thái Âm Hồn Đỉnh phun ra, theo vô số tiếng rít thê lương, vô số sát hồn gương mặt vặn vẹo như ẩn như hiện ở trong khí đen, vạn phần tham lam hướng bọn thủy yêu chạy tới chém giết.
Mấy chục vị cự yêu còn sót lại không kịp rên một tiếng đã bị khí đen cuốn vào, vô số khí đen lôi cuốn sát hồn theo thất khiếu bọn hắn chui vào thân thể bọn hắn, vô số sát hồn dữ tợn điên cuồng xé rách cắn nuốt linh hồn bọn hắn. Các cự yêu chỉ có mỗi pháp lực mạnh mẽ, lại không biết đại đạo không luyện nguyên thần không có sức phản kháng, mỗi đứa rít lên chói tai bị những sát hồn kia xé thành mảnh vụn.
Mấy ngàn thủy tộc tiểu yêu chạy trốn không chạy được bao xa đã bị khí đen đuổi kịp. Khí đen khẽ cuốn, linh hồn mấy ngàn tiểu yêu ùn ùn rời cơ thể, tính cả tinh huyết toàn thân đều bị Thái Âm Hồn Đỉnh nuốt vào.
Mượn dùng lực lượng chí bảo nháy mắt gạt bỏ một mũi đại quân thủy yêu, Cơ Hạo vỗ Thái Âm Hồn Đỉnh, một làn khí đen đem mấy cha con Bạch Long giang thần hút vào, trấn áp ở sâu trong đại đỉnh, Cơ Hạo xoay người, cau mày nhìn về phía đại trận dưới sự bảo vệ của vằn nước kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.