Vu Thần Kỷ

Chương 726: Gia tộc đấu đá




Một trăm tên chiến vương Già tộc xui xẻo cứ như vậy vứt ở trong thủy lao.
Đế thị nhất tộc gặp phải phiền toái cực lớn, Đế Lạc Lãng cùng đám cao tầng gia tộc hắn đã không còn tâm tình quan tâm bọn hắn chết sống nữa.
Hơn nữa Cơ Hạo rất ác ý phỏng đoán, hiện tại Đế thị nhất tộc còn có bao nhiêu cao tầng gia tộc còn sống? Hắn đã tận mắt thấy thảm trạng Lương Chử thành bị Yên Diệt Thần Trận phá hủy, ở dưới loại uy năng hủy thiên diệt địa đó, không có Bàn Hi Thần Kính mà nói Cơ Hạo cũng không có nắm chắc sống sót.
Cho nên, ở sau khi Đế Lạc Lãng vội vã từ biệt quay về lãnh địa Ngu triều phía bắc, Cơ Hạo luôn chờ mong sự phát triển tiếp theo.
Nháy mắt, ba tháng thời gian trôi qua.
Khoảng thời gian này bình an vô sự, Nghiêu sơn lĩnh rất thái bình, cao tầng nhân tộc Bàn Hi thế giới sau khi bị sợ bóng sợ gió một phen, Đế Thuấn cưỡng chế hơn chín phần cao tầng của nhân tộc rút khỏi Bàn Hi thế giới, bên kia cũng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Cơ Hạo liền trở nên rất tiêu diêu tự tại, mỗi ngày hắn đi khắp nơi với Man Man, Thiếu Ti, toàn thân tâm thưởng thức phong cảnh tự nhiên của lãnh địa nhà mình, tuần tra từng cái thôn trấn, điều tra nghe ngóng dân tình, trấn an lòng dân.
Ở dưới loại trạng thái tự tại không có áp lực này, tốc độ lột xác của nguyên thần Cơ Hạo trở nên càng lúc càng nhanh.
Đóa hoa thiên đạo Bàn Hi thế giới hướng Cơ Hạo ngược hướng suy diễn thiên đạo diệu lý hỗn độn mở, vạn vật tạo hóa, cảm ngộ của hắn đối với thiên địa chợt sâu sắc thêm nhiều, càng có thái dương đại đạo hư ảnh phong ấn sâu trong nguyên thần hắn giúp, mấy ngày nay nguyên thần Cơ Hạo đã hóa thành một quầng sáng trong suốt lơ lửng ở trong thần hồn không gian, năm mươi luồng Vũ Dư đạo khí đang dung hợp với nguyên thần do quầng sáng biến thành.
Mỗi ngày đều có vô số phù văn màu vàng đại biểu thái dương đại đạo khắc ở trong quầng sáng nguyên thần biến thành, tuyệt đại bộ phận những phù văn màu vàng đó đến từ thái dương đại đạo của Bàn Hi thế giới, một bộ phận nhỏ là bản thân Cơ Hạo từ trong thái dương của Bàn Cổ thế giới cảm ngộ được.
Năm mươi luồng Vũ Dư đạo khí đã bắt đầu dung nhập nguyên thần Cơ Hạo, một loại biến hóa huyền diệu khó có thể hình dung đang xảy ra.
Cùng lúc đó, phù văn màu vàng thái dương đại đạo biến thành đang không ngừng in vào thân thể Cơ Hạo, da, cơ bắp, xương khớp, kinh lạc, lục phủ ngũ tạng, thậm chí máu, cốt tủy, đầu óc hắn, đều trở nên càng thêm thuần dương chí cương, tràn ngập lực lượng dương hòa hùng hồn không ngăn nổi.
Mỗi một ngày, Cơ Hạo đều có thể cảm nhận được lực lượng của mình tăng lên, vô luận là lực lượng thân thể hay là đạo hạnh pháp lực, đều đang đột nhiên tăng vọt.
Dù sao không phải mỗi người đều như hắn. Có thể ở trong cơ thể trấn áp một thiên đạo pháp tắc đến từ một thế giới hoàn chỉnh, loại tạo hóa này cho dù là sư huynh A Bảo, sư tỷ Quy Linh của Cơ Hạo bọn họ cũng không có phúc duyên này. Loại cảm giác thực lực tăng vọt này rất tốt, tâm tình Cơ Hạo lại càng thêm sảng khoái.
Càng quan trọng là, thực lực Nghiêu sơn lĩnh cũng đang không ngừng tăng mạnh.
Cơ Hạ rất dụng tâm đối với cơ nghiệp con mình, hắn vạch ra một khối lãnh địa to lớn phía tây cùng phía bắc Nghiêu sơn lĩnh, cắt cho Thiên Cơ trưởng lão cùng con dân tùy tùng hắn. Đám con dân bản xứ Bàn Hi thế giới cố gắng canh tác, ba tháng thời gian đã đủ cho bọn họ mở ra mảng lớn ruộng tốt, thành lập vô số thành trì và thôn xóm mới.
Vu Điện của riêng nhà Nghiêu sơn lĩnh cùng môn nhân đệ tử trong đạo cung lấy đám người Cơ Thiên, Cơ Địa, Cơ Huyền, Cơ Hoàng cầm đầu, kết đội vào ở những thành trì thôn xóm của dân bản xứ Bàn Hi thế giới, hướng bọn họ tuyên truyền giảng giải lịch sử nhân tộc, hướng bọn họ truyền thụ văn hóa nhân tộc, cực lực từ căn nguyên văn hóa hòa tan, thâu tóm các con dân bản xứ.
Đối với điều này, Thiên Cơ trưởng lão rất rầu rĩ không vui, nhưng hắn và tổ linh, thánh linh khác cũng không có cách nào hay hơn.
Bàn Hi thế giới cũng đã sắp bị Bàn Cổ thế giới cắn nuốt, bọn họ làm dân bản xứ Bàn Hi thế giới, còn có thể đủ xoay chuyển càn khôn hay sao?
Trừ phi dùng đại thần thông, mạnh mẽ đem Bàn Hi thế giới bóc ra. Nhưng loại thần thông pháp lực này, nào phải đám người Thiên Cơ trưởng lão có thể đạt tới?
Cho nên Nghiêu sơn lĩnh của Cơ Hạo ở trong mấy tháng qua là vui sướng hướng vinh, hừng hực phát triển. Ngay cả quân đội Nghiêu sơn lĩnh, cũng bởi vì những tổ linh, thánh linh cùng đám đông chiến sĩ dân bản xứ tinh nhuệ gia nhập, thực lực tổng hợp nhảy vọt không chỉ mấy lần.
Thực lực quân đội tăng lên dẫn tới ảnh hưởng chính là, công trường rèn của Nghiêu sơn lĩnh ngày đêm đẩy nhanh tốc độ rèn giáp trụ và binh khí, đám thợ Nghiêu sơn lĩnh được rèn luyện tốt hơn. Thủ pháp rèn độc đáo đến từ Bàn Hi thế giới, làm công trường rèn của Nghiêu sơn lĩnh diễn sinh ra một loạt kỹ thuật mới, trình độ rèn chỉnh thể ở lãnh địa Cơ Hạo đã mơ hồ đạt tới tiêu chuẩn thậm chí vượt qua Vu Điện Bồ Phản.
Thời gian khoái hoạt tiêu dao luôn qua đi rất nhanh. Khi Cơ Hạo còn chưa hết thèm muốn mang Man Man và Thiếu Ti đi vào núi săn bắn, một phong thư của Tự Văn Mệnh, đã khiến tâm tình buông lỏng của Cơ Hạo chợt căng thẳng.
—— Thu hoạch tổng thể của Bàn Hi thế giới đã bước đầu hoàn thành thống kê, chiến công của toàn bộ người tham gia sinh tử đổ chiến đã thống kê rõ ràng, liên minh bộ lạc nhân tộc chuẩn bị dựa vào công tích mọi người luận công ban thưởng.
Còn có mấy tháng, Đế Thuấn muốn thừa dịp năm mới hiến tế thiên địa, triệu tập cao tầng bộ lạc nhân tộc tụ hội, chính thức tuyên bố phong thưởng đối với mọi người.
Tự Văn Mệnh ở trong thư nói cho Cơ Hạo, dựa theo công huân lần này của Cơ Hạo, Nghiêu sơn lĩnh của hắn ít nhất có thể gia tăng gấp ba lãnh địa, hắn đề nghị Cơ Hạo chuẩn bị đủ văn thần và quân đội tiếp thu lãnh địa mới, đồng thời làm tốt chuẩn bị di chuyển con dân bộ tộc.
Nhận được thư của Tự Văn Mệnh, khi Cơ Hạo đang ca thán mình là số lao lực, không được thanh nhàn, một phần thư khẩn cấp cầu cứu khác đã đặt ở trước mặt Cơ Hạo.
Tới truyền tin, là một nô lệ tinh quái dị tộc vóc dáng thấp bé, làn da lục, bên trên có lượng lớn đốm màu đỏ, bề ngoài như một con thằn lằn. Tiểu gia hỏa chỉ cao hơn ba thước một chút này run rẩy quỳ gối trước mặt Cơ Hạo, khàn cả giọng hướng Cơ Hạo cầu xin:
“Lĩnh chủ đại nhân tôn kính, van cầu ngài giúp chủ nhân của chúng ta!”
Nô lệ tinh quái đưa tới, là một khối ngọc giản to bằng ngón cái, Cơ Hạo dùng thần thức đưa vào ngọc giản, liền cảm nhận được biểu thị ước định bí mật của hắn cùng Đế Lạc Lãng. Dùng bí chú giải gông xiềng thần niệm phức tạp, Cơ Hạo thấy được thư của Đế Lạc Lãng.
Thư không dài, nhưng nội dung khiến Cơ Hạo vừa chấn động, vừa do dự.
Ở trong thư, Đế Lạc Lãng kể lại toàn bộ tình huống ba tháng nay, Ngu triều vắt hết toàn lực muốn xây dựng lại một thông đạo vượt giới liên hệ bổn nguyên thế giới.
Nhưng xuất phát từ một số nguyên nhân không lường được, không thể biết nào đó, tiêu hao vô số tài nguyên, thậm chí đem tài nguyên quý hiếm trong kho cất giữ chiến lược của Ngu triều cũng tiêu hao bảy tám phần, thông đạo vượt giới mới chung quy chưa thành lập được, ngược lại tổn thất rất nhiều trận sư Tu tộc cao minh.
Đế Thích Sát bằng vào thực lực cường hãn của mình, đạt thành thỏa hiệp nào đó với mười hai vị chấp chính đại đế, Đế Thích Sát an toàn thoát thân, chưa bị truy cứu trách nhiệm. Nhưng Đế thị nhất tộc bị trở thành người chịu tội thay, dựa theo truyền thống cổ xưa của Ngu tộc, tất cả tội lỗi đều chụp ở trên đầu Đế thị nhất tộc.
Hiện tại toàn bộ tộc nhân Đế thị nhất tộc đều đã bị bí mật giam giữ, chỉ chờ một ngày tốt sẽ khai đao hỏi trảm.
Đế Lạc Lãng đau khổ cầu xin Cơ Hạo, hắn nguyện ý trở thành nô bộc của Cơ Hạo, chỉ cầu Cơ Hạo có thể đem hắn và con nối dõi huyết mạch của hắn cứu vớt ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.