Vu Thần Kỷ

Chương 720: Thần trận khởi động




Trong đại điện trong lòng đất, mười mấy trưởng lão Đế thị nhất tộc nổi giận đùng đùng vây quanh Đế Thích Sát.
“Chúng ta cần một lời giải thích, vì sao bỏ chúng ta sang một bên, điều động một trăm tinh nhuệ của gia tộc lẻn vào nội địa nhân tộc?”
“Vì ân oán cá nhân, khiến gia tộc trả giá thật lớn, một số kẻ nào đó phải chịu trách nhiệm vì hắn làm xằng làm bậy.”
“Không ai có thể đem cá nhân đặt lên trên gia tộc! Không có ai! Cho dù là ngươi, cho dù là ngươi!”
Một đám trưởng lão mồm năm miệng mười hướng Đế Thích Sát phát tiết lửa giận trong lòng, đổ chiến tinh anh gia tộc tham gia sinh tử toàn quân bị diệt, điều này đã khiến các trưởng lão Đế thị nhất tộc đau lòng không thôi.
Nhưng Đế Thích Sát thế mà đặt bọn họ sang bên, trực tiếp điều động một trăm chiến vương bậc cao cấp độ dự trữ chiến lược của gia tộc lẻn vào nội địa nhân tộc, vì ân oán cá nhân của hắn đi đánh bất ngờ lãnh địa của Nghiêu Bá Cơ Hạo.
Nếu thành công còn chưa tính, chém giết một trọng thần nhân tộc, rất có lợi đối với uy vọng gia tộc của toàn bộ Đế thị nhất tộc. Nếu tất cả thuận lợi, như vậy các trưởng lão Đế thị nhất tộc sẽ rất vui vẻ tiếp nhận một phần vinh quang này.
Nhưng Đế Thích Sát làm hỏng, một trăm chiến vương bậc cao bị Nghiêu sơn thành bắt sống, chiến lực cấp cao của gia tộc tổn thất làm người ta đau lòng, nhưng càng làm người ta phẫn nộ hơn là —— uy vọng gia tộc, vinh quang gia tộc chịu vũ nhục.
Mọi người vây quanh Đế Thích Sát, mồm năm miệng mười yêu cầu hắn cho gia tộc một lời giải thích, đồng thời cảnh cáo hắn phải thừa nhận tất cả hậu quả.
“Ta vốn cho rằng, các ngươi cần mấy hôm nữa mới có thể biết chuyện này.” Đế Thích Sát trấn định tự nhiên nhìn các trưởng lão gia tộc vây quanh mình, rất nhẹ nhàng cười: “Không ngờ, con đường tình báo của các ngươi so với ta tưởng tượng còn hữu dụng hơn nhiều, các ngươi thế mà nhanh như vậy đã biết bọn họ bị bắt sống?”
“Lực lượng của chúng ta vượt quá ngươi tưởng tượng.” Một trưởng lão Đế thị nhất tộc uy nghiêm, đồng thời không phải không đắc ý nhìn Đế Thích Sát: “Chúng ta thậm chí đã làm ra thi thố ứng đối khẩn cấp, Đế Lạc Lãng trưởng lão hiện tại hẳn là đã chạy tới Nghiêu sơn thành.”
Một trưởng lão khác uy nghiêm tương tự căng mặt lên, trong con ngươi lại lóng lánh ánh lửa hưng phấn: “Đế Lạc Lãng trưởng lão sẽ đem chiến sĩ trung thành với gia tộc bình an mang về. Nhưng tất cả hao tổn, tất cả tổn thất phương diện này, đều phải do ngươi gánh vác.”
Lại một vị trưởng lão rất tức giận hướng tới Đế Thích Sát phun trào phẫn nộ trong lòng: “Bởi vì ngươi vô năng, như Đế Sát con ngươi, gia tộc đã tổn thất rất nhiều. Nhưng một lần này, chúng ta còn tổn thất nhiều hơn nữa, ngươi…”
Đế Thích Sát thoáng cái bóp cổ trưởng lão này, rất nhẹ nhàng đem hắn nhấc lên.
Năm ngón tay khẽ dùng sức, vị trưởng lão này của Đế thị nhất tộc liền run rẩy cả người. Gương mặt hắn nghẹn thành màu tím, con mắt dựng thẳng ở mi tâm mạnh mẽ trợn tròn, đôi mắt tỏa huyết quang thiếu chút nữa từ trong hốc mắt hắn nhảy vọt ra.
Các trưởng lão Đế thị nhất tộc xung quanh bị dọa nhảy về phía sau vài bước, vội vàng rời xa Đế Thích Sát. Một đám hộ vệ Đế thị nhất tộc mặc giáp hoàng kim, cầm giáo hoàng kim vội vàng xông lên, giáo hoàng kim ý nghĩa trang sức lớn hơn tác dụng thực chiến chợt vươn ra, thiếu chút nữa đã đâm đến trên người Đế Thích Sát.
“Các ngươi đã xem nhẹ một việc.” Đế Thích Sát siết chặt cổ họng trưởng lão không ngừng giãy dụa, chậm rãi nói: “Các ngươi đều chỉ là tồn tại nhỏ bé Hư Không cảnh, thực lực các ngươi có được, chẳng qua là đánh đồng với cái gọi là Vu Đế của dân bản xứ nhân tộc gầy yếu.”
“Mà ta, ta vượt qua khảo nghiệm Nhật Nguyệt đại kiếp nạn, ta hiện tại là cường giả Nhật Nguyệt cảnh. Ta dung hợp pháp tắc lực hắc ám cùng nguyền rủa Huyết Nguyệt nhất mạch đại biểu, chỉ cần Huyết Nguyệt pháp tắc không sụp đổ, ta sẽ bất tử bất diệt.” Đế Thích Sát mở ra con mắt dựng thẳng ở mi tâm, trong hốc mắt hắn không thấy mắt, chỉ có một mảng màu đen dinh dính, thâm thúy đang chậm rãi xoay tròn.
“Một mình ta, có thể quét sạch Đế thị nhất tộc…” Đế Thích Sát uy nghiêm nhìn đám đông trưởng lão gia tộc câm như hến.
“Nhưng bạo lực không thể giải quyết vấn đề. Quý tộc Ngu tộc tao nhã, tôn quý, siêu thoát phàm tục, cao cao tại thượng giống như thần linh, có phong cách làm việc độc đáo thuộc về chúng ta.” Đế Thích Sát búng ngón tay, trưởng lão gia tộc bị hắn bóp yết hầu liền rú thảm một tiếng, bị một lực lượng đáng sợ bắn bay xa mấy chục trượng, cắm đầu vào một cây cột bị va đập sứt đầu mẻ trán.
“Cho nên, ta chưa dùng bạo lực đoạt lấy quyền lực gia tộc.” Đế Thích Sát thoải mái nhún vai: “Ta chọn dùng sách lược, ta dùng thủ đoạn vu hồi, dùng trí tuệ của ta, thành lập công tích người khác không thể gạt bỏ, đường đường chính chính giành vinh quang to lớn cho ta, nghênh đón các vị đế quân chú ý, thu hoạch quyền lực cùng địa vị.”
“Một trăm tên tinh nhuệ của gia tộc, đúng vậy. Một trăm tên chiến vương cấp cao, đối với Đế thị nhất tộc sinh ta dưỡng ta mà nói, là lực lượng trung tâm của gia tộc, là một cây trụ cột mạnh mẽ của gia tộc.” Đế Thích Sát khinh miệt nhìn các trưởng lão gia tộc không dám nói lời nào: “Kiến thức ít ỏi cỡ nào, ánh mắt nông cạn cỡ nào chứ. Bàng chi gia tộc rời khỏi đầu mối quyền lực thật sự, phụ trách trấn thủ đám thế giới dân bản xứ, cũng chỉ chút tiền đồ như vậy.”
“Đế Sát… Nói chuyện đừng có quá phận.” Một trưởng lão gia tộc hổn hển rít gào lên: “Ngươi là đang coi rẻ toàn bộ gia tộc sao?”
“Không, ta coi rẻ là toàn bộ gia tộc của toàn bộ Bàn Cổ thế giới.” Đế Thích Sát cười nhạt, lẩm bẩm trầm thấp: “Các ngươi… Ta thật sự lười nói lời thừa nhiều với các ngươi. Các ngươi từ khi sinh ra, đã luôn nán lại ở thế giới dân bản xứ này, các ngươi đã quên đi tông tộc cường đại, các ngươi căn bản chưa từng kiến thức lực lượng thật sự, vinh quang thật sự, các ngươi thậm chí chưa từng tắm rửa quang huy của tam nhật cửu nguyệt thật sự.”
“Biết danh xưng của các ngươi ở Thánh Vực không? ‘Kẻ nhà quê’, một đám ‘nhà quê’ ngay cả quang huy của tam nhật cửu nguyệt đích thực cũng chưa từng tắm rửa.” Đế Thích Sát khinh miệt nói: “Ta không trông cậy vào các ngươi có thể lý giải cách làm của ta… Tựa như các ngươi không thể lý giải vì sao ta phải hy sinh một trăm Già tộc chiến vương ngu xuẩn kia. Nhưng ta vì sao phải giải thích cho các ngươi chứ?”
Một khí tức màu đen từ trong cơ thể Đế Thích Sát khuếch tán ra, lực lượng hắc ám âm tà thấu xương, khí lạnh âm u làm cho các trưởng lão Đế thị nhất tộc ở đây đều biến sắc, làm bọn họ không ngừng lui bước về phía sau.
Giáo hoàng kim trong tay đám hộ vệ gia tộc bị khí tức màu đen xâm nhiễm, trong nháy mắt đã cấp tốc mục rữa, sụp đổ, trong chớp mắt đã biến thành tro tàn màu đen theo gió phiêu tán.
Đế Thích Sát chậm rãi tới trước mặt Yên Diệt Thần Trận, thản nhiên nói: “Các ngươi đã gặp đúng cơ hội, như vậy cho các ngươi kiến thức một chút lực lượng đích thực cùng trí tuệ đích thực kết hợp với nhau, sẽ tạo thành kết quả huy hoàng cỡ nào.”
“Nhưng các ngươi đã gặp được, như vậy sau này các ngươi chỉ có một lựa chọn… Hoặc thần phục ta, hoặc là các ngươi phải chết đi, giống với đám nô bộc Tu tộc ti tiện đó, chết đi cho xong.”
Đế Thích Sát cười ‘ha ha’ một tiếng, thấp giọng niệm ra một tiếng chú ngữ, hai tay bắn ra, một đạo thần quang màu đen chợt rót vào thần trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.