Vu Thần Kỷ

Chương 321: Trận độn




“Dân bản xứ chết tiệt!” Trên đai lưng ba người Đế Sát, Đế Sa, Đế Nhất đều có khối ngọc phù màu máu lớn không ngừng vỡ vụn, hóa thành từng quầng sáng màu máu dày nặng bao lấy toàn thân bọn hắn.
Trong sóng màu lam kiếm quang mơ hồ, không ngừng vỗ vào trên thân bọn hắn, quầng sáng màu máu tạo nên vô số gợn sóng, lực đánh nặng nề khiến ba người không đứng vững, giống như tơ liễu trong gió chật vật lăn lộn khắp mặt đất.
Sóng nước như núi, không ngừng ầm ầm bổ xuống, bốn gã Già tộc đại chiến sĩ bảo vệ ba sợi dây thơm sớm nhất luống cuống tay chân giơ khiên, muốn ngăn trở sóng nước xâm nhập. Kiếm quang bốn phương tám hướng đồng loạt chém xuống, bốn người rú thảm một tiếng, chỗ các khớp quan trọng của tay chân đồng thời trúng kiếm, đều ngã xuống đất không tự chủ được bắt đầu lăn lộn.
Một sóng nước lao đi, ba sợi dây thơm tắt, Vũ Mục đứng ở cạnh tế đàn cười ngây ngô ‘hắc hắc’ một tiếng, hai tay áo giống như cối xay gió kịch liệt dao động. Trên trời bắt đầu rơi nước mưa màu xanh lục, xen lẫn trong sóng nước màu lam, sóng nước kéo dài đánh tới cũng phủ lên một tầng màu xanh lục nhạt.
Mấy trăm chiến sĩ Già tộc ở trong sóng nước tấn công rống giận, kêu đau, trận pháp công kích sắc bén làm bọn hắn không thể phản kích, cho dù bọn hắn mỗi người đều là chiến sĩ mạnh mẽ chiến kỹ kinh người, bọn hắn cũng không cách nào ngăn cản kiếm quang từ bốn phương tám hướng đồng thời đánh tới.
Các khớp yếu hại của bọn hắn ùn ùn trúng kiếm, kiếm quang mang theo từng tia khí kịch độc xâm nhập thân thể bọn hắn, tê dại thần kinh cùng cơ thịt bọn hắn, làm bọn hắn không thể động đậy nữa, chỉ có thể tuyệt vọng trôi theo sóng nước.
“Hậu Thiên Ngũ Hành Sát Trận chi Quý Thủy Kiếm Sát Trận!” Vũ Dư đạo nhân từ trong lỗ tai lấy ra hai cái bịt tai hoa lau vò thành máy, tươi cười ngồi ngay ngắn, nheo mắt hài lòng nhìn Cơ Hạo bày ra sát trận.
“Uy lực yếu một chút, lỗ hổng nhiều một chút, lúc vận chuyển chỗ mất linh cũng quá nhiều rồi.” Vũ Dư đạo nhân ngồi ở trong đống cỏ, hướng tới các nơi sơ hở của đại trận chỉ trỏ bình luận.
Cơ Hạo nghiêng tai lắng nghe Vũ Dư đạo nhân đánh giá, hai tay không ngừng biến hóa ấn quyết, vị trí bốn mươi chín thanh phù văn binh khí ở không trung xảy ra di động nhỏ bé, thủy nguyên chi lực của sông lớn xung quanh lao tới dần dần trở nên càng thêm hùng hậu ngưng trọng, lực sát thương của đại trận tăng lên thẳng tắp, ngắn ngủn vài hơi thở đã tăng vọt gấp ba có thừa.
Vũ Dư đạo nhân nổi hứng, hắn dứt khoát xắn tay áo, tự mình tiếp quản tòa đại trận Cơ Hạo bày ra.
“Trận pháp biến hóa, cũng không thể dựa theo trận đồ. Trận pháp vận dụng, thuần dựa vào lòng, chỉ xem thủ đoạn lâm trận ứng biến!” Ngón tay Vũ Dư đạo nhân tùy ý điểm vài cái, ở trong đại trận câu động mấy chỗ mắt trận mai phục, nhất thời đại trận đã xảy ra biến hóa kỳ dị.
Trên phù văn binh khí sóng nước màu lam nhạt biến thành màu lam bạc, trong hàn quang lấp lánh lộ ra hàn ý thấu xương. Vốn kiếm quang chỉ có thể bổ rách giáp trụ các Già tộc đại chiến sĩ, thương tổn đến da thịt bọn hắn. Nhưng màu sắc kiếm quang biến đổi, kiếm quang chợt trở nên sắc bén hơn mười mấy lần, có thể dễ dàng đâm thủng giáp trụ Già tộc chiến sĩ, xuyên thẳng vào xương bọn hắn, xuyên thấu thân thể bọn hắn giống như cắt đậu phụ.
“Sư tôn, giữ lại người sống! Đáng giá cả đống tiền đó!” Cơ Hạo vội vàng kêu to lên.
“Tiền tài chính là vật ngoài thân, Cơ Hạo à…” Vũ Dư đạo nhân trừng mắt nhìn Cơ Hạo một cái, vội vàng nương cơ hội giáo huấn tiểu đệ tử mới thu.
“Đệ tử chuẩn bị ở Bồ Phản trong tòa cung điện đó của nhà mình xây một cái hầm rượu lớn, ủ mấy trăm vạn cân rượu ngon cực phẩm!” Cơ Hạo nhìn Vũ Dư đạo nhân, nói từng chữ một: “Xây hầm rượu, mua nguyên liệu. Ủ rượu, chứa đựng, mọi thứ đều cần tiền!”
“Ừm, thiên địa vạn vật ứng vận mà sinh, tiền tài này đã xuất hiện, thì chứng minh nó phù hợp thiên đạo diệu lý. Tự nhiên có một phen kỳ diệu.” Vũ Dư đạo nhân sờ sờ cằm, rất nghiêm túc nói với Cơ Hạo: “Thôi, vi sư liền giúp ngươi một lần này.”
Bàn tay nhẹ nhàng vỗ, thế kiếm quang hạ xuống càng thêm sắc bén, kiếm quang xuyên qua ở trên thân Già tộc chiến sĩ, lập tức liền có một mảng hàn khí đáng sợ đóng băng thân thể các chiến sĩ này. Theo kiếm quang không ngừng hạ xuống, giáp trụ cùng khiên trên người chiến sĩ Già tộc không ngừng bị hàn khí đáng sợ đông lạnh vỡ vụn ra, bọn hắn đều bị đông lạnh thành khối băng, tử khí trầm trầm bị nhốt ở trong huyền băng.
Trận pháp vẫn là Cơ Hạo bày ra mai phục, nhưng ở trên tay Vũ Dư đạo nhân, trận pháp tương tự sinh ra biến hóa tinh diệu vô cùng, vốn thuần túy thủy hệ sát trận, lại cứng rắn diễn biến ra huyền băng công kích, uy lực mạnh hơn, càng thêm khó có thể ngăn cản.
Cơ Hạo yên lặng đem Vũ Dư đạo nhân biến hóa trận pháp ghi tạc trong lòng, nền tảng trận pháp của hắn, ở dưới Vũ Dư đạo nhân hiện thân thuyết pháp, lại mạnh mẽ cất cao một mảng lớn.
Hiện tại Cơ Hạo chỉ là mượn thu được binh khí Già tộc bày trận, đã có thể có uy lực như vậy; chờ hắn về sau nhằm vào các loại đại trận, chuyên môn luyện chế một bộ trận kỳ, uy lực trận pháp còn có thể gia tăng thêm mấy lần.
Trận pháp, là vô thượng bí thuật lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng nhiều, lấy kỳ thắng chính, lấy không thể thắng có thể, Cơ Hạo đã dần dần hiểu sự đáng sợ cùng sức quyến rũ của trận pháp chi đạo.
Tay áo vung lên, Viêm Long Kiếm mang theo một ánh lửa xông thẳng lên trời, trong ánh lửa hư ảnh viêm long vặn vẹo xê dịch, mơ hồ có một tiếng long ngâm truyền đến.
Quầng sáng màu máu bao phủ không trung bị một đòn nhẹ nhàng của Viêm Long Kiếm nhất thời vỡ nát, mảng lớn ánh lửa theo quầng sáng màu máu khuếch tán ra, quầng sáng màu máu bị lửa đốt không ngừng phát ra mùi tanh hôi gay mũi, càng có cả mảng lớn sương khói màu máu bay lên trời, giống như khói báo động lao thẳng lên cao trăm dặm.
Đế Sát thất kinh ngẩng đầu, sương khói màu máu xông thẳng lên cao trăm dặm, đây rõ ràng là đang hướng đại quân nhân tộc xung quanh tuyên bố nơi này xuất hiện tình trạng lớn. Lấy tốc độ phản ứng của liên quân nhân tộc, nhiều nhất thời gian mười hơi thở, nhất định sẽ có người chạy tới nơi này!
“Câu Lâu Tú đại sư, dẫn chúng ta đi!” Đế Sát hú lên quái dị, trực tiếp bóp vỡ một ngọc phù hình tam giác tinh xảo bên hông.
Đế Sa, Đế Nhất cũng bóp nát ngọc phù tương tự, mỗi người khẩn trương vạn phần ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Trên tấm màn màu máu đang không ngừng vỡ vụn, ba con mắt dựng thẳng cực lớn màu máu đột nhiên xuất hiện, trên không rải xuống một cột huyết quang, đem ba người bọn Đế Sát bao phủ ở bên trong. Mấy tên Già tộc đại chiến sĩ vận khí không tồi ở ngay bên cạnh bọn hắn, cũng được huyết quang bao phủ vào.
Trong tiếng ‘Xẹt xẹt’, thân thể hai mươi mấy người bọn Đế Sát chợt lóe liền từ trong Quý Thủy Kiếm Sát Trận biến mất.
Vài con sóng gào thét mà đi, đang muốn đem đám người Đế Sát đóng băng lại, nhưng đoàn người Đế Sát đột nhiên biến mất, những sóng nước kia va chạm với nhau, đao kiếm cùng ngân lên, không ngừng phát ra tiếng kêu to bén nhọn.
Vũ Dư đạo nhân ngẩn ngơ, sau đó lắc đầu cười lên: “Ô, đã đào tẩu, thì không thể mặt dày đi bắt nạt trẻ con nữa.”
Nâng tay, Vũ Dư đạo nhân chỉ hướng về xa xa: “Cơ Hạo, nhanh đuổi theo, bọn hắn đều đã bị thương, ngay tại trong núi rừng phía đông bắc ngoài ba mươi tám dặm. Ha ha, còn có một trận sư năm mắt, nhất định có thể bán được nhiều tiền!”
Cơ Hạo cười lớn ‘Ha ha’ một tiếng, bỏ lại trận pháp còn đang vận chuyển, kéo theo một ánh lửa lao thẳng lên trời cao, sóng vai cùng Nha Công bay về phía xa xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.