Vu Thần Kỷ

Chương 1842: Đế Úc giác ngộ




Khi mặt trời hóa thành một cột sáng màu vàng đốt trời diệt đất hạ xuống, Đế Úc đang uống rượu mua vui.
Chính giữa doanh địa khổng lồ lộn xộn không có kết cấu đáng nói, một tòa hành cung do người nước Long Bá đưa đến ngạo nghễ đứng sừng sững, trên một cái đài cao dùng mỹ ngọc bảy màu đúc thành, Đế Úc chỉ dùng ba chiếc lông đuôi Khổng Tước chặn ba nơi yếu hại trên người, ‘Hi hi ha ha’ không chút uy nghiêm Nhân Hoàng vòng quanh đài cao bôn tẩu hỗn loạn.
Tay trái xách một bầu rượu cực lớn, đi vài bước liền trút mấy ngụm rượu ngon, Đế Úc bước chân lảo đảo cười quái thanh quái khí, tay phải không ngừng hướng thị nữ bôn tẩu cười duyên phía trước sờ mó hỗn loạn.
Mặt trời mới mọc, ánh sáng màu đỏ bao phủ đại địa, chợt ánh sáng màu đỏ tiêu tán, bầu trời sáng lên một lần nữa lâm vào bóng tối, vô số ngôi sao treo trên vòm trời, thiên hà lưu chuyển, một nguy cơ rất lớn từ nơi cực cao của hư không đè ép xuống.
Đế Úc bị dọa nhảy dựng, chợt xoay người hướng phía Bắc nhìn tới.
Mấy đại vu sư Công Tôn thị vội vàng lao tới trước mặt Đế Úc, một đại vu sư gõ ngón tay một phát, một cái mai rùa vạn năm rời tay bay ra, trên mai rùa nhiều điểm ánh huỳnh quang lóe lên, cảnh tượng thảm thiết của đại doanh quân đoàn bản thổ dị tộc phương Bắc đều ở trước mắt.
Chỉ thấy một cột sáng màu vàng to lớn mãnh liệt hạ xuống, quân doanh khổng lồ vạn vật thành tro, mênh mông vô biên, chiến sĩ dị tộc khắp núi khắp khe ngay cả một tiếng rên rỉ cũng chưa thể phát ra đã ở trong kim quang hóa thành hư ảo. Cột sáng màu vàng nhanh chóng thu nạp, tập trung hỏa lực đánh về phía quân doanh trung tâm ở chính giữa.
Từng tòa Ngu tộc thần tháp liên miên phát nổ, quyền trượng trong tay Đồ Linh tôn chủ hóa thành kim long gắt gao ngăn cản cột sáng xâm nhập, vô số quý tộc bản thổ khóc trời kêu đất tế ra bảo vật cường đại nhất trên người đồng loạt ngăn cản cột sáng màu vàng đáng sợ kia.
“Ôi ôi, thật là... Thê thảm, đẹp thê lương tới mức...” Đế Úc kích động tới mức toàn thân đều đang run rẩy, hắn cầm bầu rượu cất tiếng cười nói: “Một lần đã chết nhiều người như vậy? A nha nha, thống khoái, thống khoái, đến, uống rượu, uống rượu!”
Đế Úc cười đến mức mắt cũng nheo lại bằng sợi chỉ: “Da Ma Thiên xui xẻo kia, hắn lần trước vậy mà dám cướp cô bé xinh xắn nhỏ nhắn kia ta nhìn trúng. Hắc, hắc, tốt nhất đem hắn đốt thành một đám tro, ngay cả linh hồn hắn cũng phải hủy diệt, ta lúc này mới nghĩ thông suốt!”
Chết đạo hữu không chết bần đạo, Đế Úc vui sướng hô hào đại vu sư bên người còn có một đám tâm phúc cấp dưới đồng loạt nâng cốc chè chén.
Người bên cạnh Đế Úc lại không thiếu đầu óc giống như hắn, từ trưởng lão Công Tôn thị mãi cho đến thủ lĩnh các bộ, toàn bộ mọi người nhìn thấy cột sáng màu vàng hủy thiên diệt địa kia trong ánh huỳnh quang của mai rùa, sắc mặt mỗi người đều trở nên thê thảm, càng có người bị dọa sắc mặt trắng bệch, toàn thân không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh.
Quân đoàn bản thổ dị tộc có nhiều Ngu tộc thần tháp lực phòng ngự cường đại như vậy, ở dưới luồng hào quang màu vàng này đả kích chỉ trong nháy mắt đã hóa thành hư ảo. Đế Úc chỉ huy chi đại quân nhân tộc này chỉ có thể lấy đám ô hợp để hình dung, trong quân doanh to lớn thậm chí ngay cả phòng ngự vu trận hoàn chỉnh cũng không bố trí mấy toà.
Nếu luồng hào quang màu vàng này hôm nay không phải hướng về phía quân đoàn bản thổ dị tộc, mà là đánh ở trên đầu chi đại quân nhân tộc Đế Úc thống lĩnh này...
“Đế Úc, Đế Úc...” Mấy trưởng lão Công Tôn thị vội vã tới bên người Đế Úc, mạnh mẽ đoạt lấy bầu rượu trong tay hắn. Bọn họ sắc mặt xanh mét nắm lấy đôi tay Đế Úc, lớn tiếng quát: “Đây là Cơ Hạo thằng nhãi con đó hạ độc thủ... Hắn ỷ vào hắn là thiên đế thiên đình, hắn thế mà lại vận dụng lực lượng Thái Dương Tinh hạ độc thủ!”
“Quả thực là phát rồ, phát rồ! Nhiều sinh linh như vậy...” Một trưởng lão Công Tôn thị lớn tiếng quát: “Quân doanh diện tích trăm vạn dặm, sinh linh lấy hàng ức vạn để tính đó, bị hắn... Bị hắn chỉ một đòn...”
Mai rùa vạn năm đột nhiên ‘Rắc rắc’ vài tiếng nứt ra mười mấy vết nứt, một kiếm khí đáng sợ từ trong vết nứt gào thét lao ra, xoay tròn vòng quanh đại vu sư Công Tôn thị làm phép, chỉ nghe một tiếng rú thảm, đại vu sư này bị chém đứt ngang hông thành hai đoạn. Các luồng sát khí màu đen lóe lên bất định ở trên vết thương bên hông hắn, trong nháy mắt thân thể đại vu sư này liền hóa thành một làn tro bụi màu đen theo gió phiêu tán.
Một trưởng lão Công Tôn thị kinh hô một tiếng, niệm tụng một tiếng chú ngữ, bàn tay hướng trong tro bụi màu đen phiêu tán kia chộp một cái, lại chưa thể bắt ra được thứ gì. Linh hồn đại vu sư này cũng theo thân thể nháy mắt hủy diệt, bị đánh cho hồn phi phách tán, không lưu lại được chút nào.
“Đây là...” Một đại vu sư Công Tôn thị không tin tà, trước mặt mọi người lại lấy ra một khối linh cốt tối như mực, cắn chót lưỡi phun một ngụm máu ở trên linh cốt hình tròn, tiếp tục làm phép muốn nhìn trộm động tĩnh quân doanh dị tộc phía bắc.
‘Rắc rắc’ vài tiếng, một luồng tiên thiên nguyên từ lực vô hình vô sắc vượt qua hư không đánh tới, linh cốt bị một lực lượng vặn vẹo đáng sợ xé thành mảnh vụn, thân thể đại vu sư này ‘Bốp’ một tiếng bị vặn vẹo thành hình dạng cực kỳ đáng sợ, sau đó một mảng sát khí đánh tới, hắn giống như đại vu sư vừa nãy, thân thể tính cả linh hồn nháy mắt hủy diệt.
Cơ Hạo đã bày ra Tiên Thiên Nguyên Từ Lưỡng Nghi Sinh Tử kiếm trận, triệt để phong tỏa quân doanh chỗ phân thân của Ngu Hoặc. Tòa kiếm trận này sát khí ẩn giấu, hung hiểm vô hạn, càng ẩn chứa tiên thiên linh cơ bên trong, có được vô số diệu dụng. Mặc cho ngươi là ai muốn nhìn trộm động tĩnh trong phạm vi tòa kiếm trận này bao phủ, trừ phi vận dụng tiên thiên chí bảo, nếu không kẻ có gan nhìn trộm lập tức sẽ bị kiếm trận tự phát phản kích.
Liên tiếp tổn thất hai vị đại vu sư thực lực Vu Đế đỉnh phong, càng có sự từng trải hùng hậu, ở trong Công Tôn thị có được quyền thế to lớn, Đế Úc đang say khướt rốt cuộc bừng tỉnh. Toàn thân mồ hôi lạnh róc rách, hắn lau một đống giọt mồ hôi trên trán, nghiến răng cười lạnh nói: “Hắc, Da Ma Thiên thằng nhãi đó thật sự là vô năng... Thế mà lại bị Cơ Hạo thằng ranh kia đánh cho toàn quân bị diệt... Chẳng qua...”
Đế Úc đột nhiên cười lên ‘hì hì’, hắn chẳng hề để ý nói: “Ta biết Cơ Hạo, hắn và Tự Văn Mệnh là loại người giống nhau. Loại thủ đoạn diệt tuyệt sinh cơ này, hắn có thể dùng ở trên thân dị tộc, nhưng hắn tuyệt đối không dám vận dụng thủ đoạn bực này đối với chúng ta.”
Ngạo nghễ ngẩng đầu lên, Đế Úc chắp tay sau lưng, ưỡn ngực hướng về phía bắc cười lạnh nói: “Ta chính là Nhân Hoàng chính thống được Đế Thuấn nhường ngôi mà, Cơ Hạo thân là thiên đế thiên đình, lại là xuất thân nhân tộc ta, hắn dám tổn hại của ta một sợi lông thử xem?”
Gió thổi qua, một cái lông chim Khổng Tước Đế Úc dùng nước miếng dính ở trước ngực lặng yên bay xuống.
Cười ‘Hắc hắc’ vài tiếng, Đế Úc vươn tay, hung hãn giật lấy bầu rượu từ trên tay trưởng lão nhà mình đoạt về. Chẳng hề để ý phất phất tay, Đế Úc lười nhác nói: “Để ý làm gì chứ? Hát đi, múa đi, nhảy lên đi, uốn éo đi, uống đi, đem thịt nướng đưa lên, tiếp tục ăn... Chọn một đội binh sĩ tinh tráng đi lên, múa khiêu chiến trợ hứng đi!”
Cười ‘ha ha’ uống mấy ngụm rượu, Đế Úc ngẩng đầu, vui sướng hài lòng nói: “Niềm vui của Nhân Hoàng, là ở mỗi ngày uống rượu mua vui, tùy ý sung sướng... Những việc đánh đánh giết giết kia, tự nhiên có người đi xử trí, ta chỉ quản đồng ý hay phản đối là được.”
Hít một hơi thật sâu, Đế Úc nhìn hướng bắc tràn đầy tự tin nói: “Chờ bọn hắn đánh vỡ đầu chảy máu, lưỡng bại câu thương, hừ hừ!”
Đám trưởng lão Công Tôn thị theo lối suy nghĩ của Đế Úc cân nhắc chốc lát, đều cười lên!
Chờ Cơ Hạo đại biểu thế lực ngoan cố của nhân tộc lưỡng bại câu thương với dị tộc, Đế Úc thuận thế mà lên thu thành quả thắng lợi, đó là chuyện vui mắt vui tai cỡ nào chứ!
Tất cả không thuận theo ích lợi của Công Tôn thị, giết sạch!
Công Tôn thị liền có thể thiên thu muôn đời, nhất thống Bàn Cổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.