Vu Thần Kỷ

Chương 1808: Đồng Cảnh đoán




Cơ Hạo im lặng không nói, người tốt.
Nhìn xem bộ dáng Đồng Cảnh đạo nhân khóe miệng chảy mỡ, trên bàn tay cũng tràn đầy rượu mỡ, Cơ Hạo thực ra cảm thấy hắn là một người hợp tính. Nhưng người hợp tính thì nhất định là người tốt sao? Điều này không nhất định.
Chính hắn cảm thấy mình là người tốt, có lẽ việc hắn làm ra, lại tạo thành nguy hại cực lớn đối với người khác, như vậy hắn còn có thể tính là một người tốt sao? Nhất là loại thượng cổ đại năng này, bọn họ tính tình quái dị, làm việc tùy tâm, sự tình bọn họ cho rằng chính xác, lại không hẳn phù hợp quan điểm đạo đức của sinh linh tầm thường.
Cho nên Cơ Hạo nhanh chóng chuyển đổi đề tài: “Phàm là chỉ cần có người nhắc tới Tam Bành, bọn họ có thể lập tức biết được, điều này là vì sao?”
Đồng Cảnh đạo nhân nhíu mày, khóe mắt đuôi lông mày lộ ra một tia hồ nghi, rất hiển nhiên, vấn đề này của Cơ Hạo, vừa lúc đã hỏi tới trên mấu chốt hắn cũng cảm thấy nghi hoặc.
Trầm ngâm một lát, Đồng Cảnh đạo nhân bưng lên chén rượu uống một ngụm, cách ngọc bích hướng đầu, trái tim cùng đan điền Cơ Hạo chỉ ba lần: “Trong thân thể của ngươi, toàn bộ nhân tộc, toàn bộ long tộc, toàn bộ phượng tộc, trong cơ thể toàn bộ sinh linh có thể tu luyện của Bàn Cổ thế giới, đều có tam thi tiềm tàng.”
“Tam thi này, giỏi giấu hành tích, giỏi ngầm tra lòng người, chính là Tam Bành.” Nhíu mày, đau khổ suy tư hồi lâu, Đồng Cảnh đạo nhân trầm ngâm nói: “Ngươi nói là phân thân cũng không thỏa đáng, mỗi một vị tam thi thần, bọn họ đều là thân thể độc lập, có suy nghĩ của mình. Nhưng ngươi nói bọn họ không phải Tam Bành phân thân, lại cũng không đúng, tên của bọn họ tương đồng, tâm linh tương thông.”
Dang hai tay, Đồng Cảnh đạo nhân bất đắc dĩ nói: “Dù sao, Tam Bành đạo nhân rất quỷ dị bí hiểm, bọn họ năm đó đã ở trong cơ thể Bàn Cổ, nay trong cơ thể toàn bộ sinh linh Bàn Cổ thế giới, cũng đều có tam thi thần ẩn nấp. Suy nghĩ, mỗi tiếng nói cử động của ngươi, đều không thể gạt được bọn họ.”
Cơ Hạo nhíu mày, nhe răng trợn mắt nhìn Đồng Cảnh đạo nhân, trong đầu lộn xộn.
“Hơn nữa, càng là sinh linh đạo hạnh thâm hậu, pháp lực cường đại, lại càng bị Tam Bành chú ý.” Đồng Cảnh đạo nhân cười nói: “Cho nên muốn nói người tin tức linh thông nhất trong thiên địa, tất nhiên là ba người bọn họ. Nhưng ngày thường ngươi lại không tìm thấy dấu vết tồn tại của bọn họ, cũng không biết bọn họ ở nơi nào, đang làm gì, cho nên, mọi người đều rất kiêng kị đối với bọn họ.”
Cơ Hạo lòng rối như tơ vò, không biết chân tướng Tam Bành còn tốt, đã biết phương thức bọn họ tồn tại, biết trong cơ thể mình đang lấy phương thức quỷ bí nào đó cất dấu ba vị tồn tại chưa biết, điều này luôn làm người ta cảm thấy tâm thần bất an.
Loại cảm giác này, giống như nhà vốn thuộc về mình, đột nhiên có thêm ba khách thuê không nhìn thấy được, lại thật sự tồn tại, cái này trêu ngươi bao nhiêu chứ? Nhất là ba khách thuê vô hình không nhìn thấy được này, mỗi ngày còn ở sau lưng ngươi lén lút, giấu giếm giám thị nhất cử nhất động của ngươi, điều này càng làm người ta khó chịu hơn.
“Đừng nổi giận, đừng ưu sầu, đừng nghẹn khuất, đừng có bất cứ cảm xúc biến hóa nào.” Đồng Cảnh đạo nhân nhìn thấy Cơ Hạo nhíu mày, hắn vội vàng nhắc nhở: “Tam thi thần ngày thường có lẽ chỉ nấp kín không ra, nếu ngươi có bất cứ cảm xúc biến hóa kịch liệt nào, bọn họ có thể lấy đó làm thức ăn, trở nên càng thêm lớn mạnh. Đến cuối cùng, nếu bọn họ lớn mạnh đến mức độ nào đó, có lẽ suy nghĩ của ngươi, đều là bị bọn họ ngầm khống chế mà có.”
“Con rối?” Cơ Hạo sợ hãi động dung.
“Càng làm người ta khó chịu hơn đi.” Đồng Cảnh đạo nhân suy tư một phen, mang theo một tia cảm xúc phức tạp nói: “Con rối là hoàn toàn hủy diệt linh trí của ngươi, hoàn toàn khống chế thân thể của ngươi. Mà tam thi thần sao, chỉ là ở trong vô hình ảnh hưởng cảm xúc của ngươi, khiến ngươi làm ra quyết định khác với ngươi ngày thường. Ngươi sẽ cảm thấy, đây là ý tưởng chân thật của ngươi, nhưng trên thực tế, suy nghĩ của ngươi, lại đã bị người khác ảnh hưởng “
Cơ Hạo bị Đồng Cảnh đạo nhân miêu tả làm cho trong lòng nghẹn muốn hộc máu.
Đồng Cảnh đạo nhân dang hai tay, nhìn Cơ Hạo cười nói: “Trong lòng bị đè nén, muốn hộc máu, đạo tâm bất ổn, cảnh giới phập phù. Cho nên, ở năm tháng ta còn ở trên hồng hoang đại địa tiêu dao khoái hoạt, mọi người nếu muốn thu nhận môn nhân đệ tử, dứt khoát không nói cho bọn họ chuyện Tam Bành.”
Thở dài một hơi, Đồng Cảnh đạo nhân cười khổ nói: “Phương thức tồn tại của bọn họ quá quỷ dị, bọn họ làm việc cũng làm người ta không rõ manh mối, cùng với để môn nhân đệ tử biết bọn họ tồn tại, vô duyên vô cớ hao phí tâm thần, còn không bằng dứt khoát không nói cho môn nhân đệ tử có ba kẻ quái dị này.”
“Không biết, sẽ không nghĩ, không biết, sẽ không nhắc tới, không nghĩ, không đề cập tới, sẽ không kinh động ba quái vật bọn họ.” Đồng Cảnh đạo nhân cười nhìn Cơ Hạo, chậm rãi nói: “Ngươi có thể tìm được Phong Đạo sơn, hiển nhiên là có nền tảng. Nhưng ngươi không biết lai lịch xác thực của Tam Bành, sợ là chuyện Bàn Cổ thế giới về ba bọn họ, đã sớm bị bôi xóa không còn lại bao nhiêu.”
Cơ Hạo im lặng gật đầu, không phải thế sao, trong Vu Điện nhân tộc không có ghi chép về Tam Bành, thiên đình cũng chỉ có trong Văn Khúc tinh cung có một chút ghi chép sơ sài như vậy. Vũ Dư đạo nhân hướng Cơ Hạo kể vô số bí văn trong thiên địa, lại chưa từng hướng hắn nhắc tới Tam Bành.
Nếu không phải lần này các đạo nhân hành tích quỷ bí kia xuất hiện, hư ảnh nhắc nhở Cơ Hạo phải để ý Tam Bành, Cơ Hạo sao có thể nghĩ đến bọn họ.
“Nhưng, ngươi đã hướng ta hỏi Tam Bành, cũng chính là nói, hiện tại bọn họ thật sự đi ra quấy rối rồi, nếu không ngươi sao có thể biết bọn họ tồn tại.” Đồng Cảnh đạo nhân khẳng định nhìn Cơ Hạo cười nói: “Tuy cực ít giao tiếp với bọn họ, nhưng căn cứ ta quan sát, bọn họ mỗi lần đi ra gây sóng gió, đều là thời khắc mấu chốt thiên địa vận thế đại biến, Bàn Cổ thế giới đối mặt tình thế hỗn loạn cực lớn.”
“Mỗi một lần bọn họ gây sóng gió, tựa như đều là hướng tới Quân đạo nhân.” Đồng Cảnh đạo nhân nheo mắt, như có chút ám chỉ nói: “Quân đạo nhân sao, hắn là nguyên linh hóa thân của Bàn Cổ thế giới càng. Nói chính xác hơn, hắn là lúc Bàn Cổ khai thiên tích địa, từ trên bổn nguyên khổng lồ của Bàn Cổ thế giới sụp đổ một khối, may mắn được tạo hóa lực mà có linh trí, lúc này mới thành tựu Quân đạo nhân.”
“Cho nên, Quân đạo nhân có thể xưng là quản gia của Bàn Cổ thế giới, hô mưa gọi gió, không gì không làm được.” Đồng Cảnh đạo nhân nheo mắt hừ lạnh nói: “Ta thậm chí hoài nghi, ta bị phong ấn, có phải cũng có Quân đạo nhân ở sau lưng tính kế hay không.”
“Tam Bành mỗi khi ra tay, đều là hướng về Quân đạo nhân. Không lẽ bọn họ muốn chém Quân đạo nhân, thay thế, triệt để khống chế toàn bộ Bàn Cổ thế giới” Đồng Cảnh đạo nhân nghiêng đầu, vừa suy tư vừa lẩm bẩm: “Thật có dũng khí, có ý tưởng. Nếu bọn họ thực sự có thể thành công, hắc hắc, Bàn Cổ thế giới có thể có việc vui để xem rồi.”
Mang theo một tia hưng phấn, Đồng Cảnh đạo nhân thở dài nói: “Hay cho một phen tranh đấu, hay cho một phen chém giết, tuy không thể tận mắt thấy, nhưng cũng có thể tưởng tượng hiểm ác trong đó. Tiểu gia hỏa, hiện tại Bàn Cổ thế giới không thái bình nhỉ?”
Cơ Hạo ngẩn ngơ, cười gượng lắc lắc đầu, không thái bình? Bàn Cổ thế giới hiện tại, sao có thể dùng một cái hình dung không thái bình nhẹ nhàng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.