Vu Thần Kỷ

Chương 1759: Thảo nghịch chi chiến




Lương Chử, trên một quảng trường lâm thời mở ra, đầu người nhấp nhô.
Như nơi cấm kỵ của Bàn Ngu thế giới, trong tòa hội trường lớn kia lục đục với nhau, trên quảng trường còn lưu lại vết máu loang lổ sau đại chiến, thậm chí còn có một số thi thể tàn phá chưa thu thập sạch sẽ này, vô số Ngu tộc quý tộc đang dốc hết toàn lực vớt lợi ích thực tế cho bản thân.
Cơ Hạo, Ngu Mông và Đồ Linh tôn giả cố ý vô tình liên thủ, đem cao tầng trung tâm đỉnh cấp đại gia tộc Bàn Ngu thế giới trong thành Lương Chử một lưới bắt hết, vô số người nhìn chằm chằm vào quyền lực để trống bọn họ lưu lại, vô số người đều bẻ tay bẻ chân kiếm một khoản lớn.
Trong đám người rậm rạp trên quảng trường, Ngu Hoặc phân thân đứng ở trên một cái đài đơn sơ, vung hai tay gào rống khàn cả giọng: “Ta là Da Ma Thiên, người thừa kế thuần khiết nhất của Da Ma gia tộc! Da Ma gia tộc, là gia tộc lãnh tụ phát hiện, chinh phục thế giới này... Dựa theo kế thừa pháp điển của Bàn Ngu thế giới, ta có được quyền kế thừa thuần khiết nhất đối với thế giới này!”
Hai tay liều mạng vỗ ngực, Ngu Hoặc phân thân lớn tiếng quát: “Cho nên, đồng bào đến từ thực dân thế giới, xin ủng hộ ta, ủng hộ ta...”
Một tảng đá lớn từ chéo một bên gào thét đánh tới, hung hăng nện ở trên đầu Ngu Hoặc phân thân, đánh cho hắn chảy máu đầy mặt, trực tiếp đem hắn từ trên đài đánh xuống. Ngoài mấy trăm trượng, một thanh niên Ngu tộc mặc hoa phục chỉ vào Da Ma Thiên lớn tiếng quát: “Đừng quan tâm tới kẻ xuất thân ti tiện này... Đồ hạ lưu xuất thân gia tộc sa cơ thất thế, quyền kế thừa? Ngươi xứng đáng đưa ra từ này sao?”
“A Đốn Hà gia tộc!” Thanh niên Ngu tộc này gầm rú khàn cả giọng: “A Đốn Hà gia tộc, gia tộc huyết mạch tôn quý nhất, cao quý nhất Bàn Ngu thế giới... Lấy danh nghĩa A Đốn Hà gia tộc, ta sẽ xây dựng một quân đoàn chinh phục, bất cứ người nào gia nhập quân đoàn của ta, đều sẽ đạt được vinh dự, tài phú... Cùng với sự hữu nghị của A Đốn Hà gia tộc!”
Nhiều quý tộc dị tộc xen lẫn trong đám người, đến từ thực dân thế giới ánh mắt lóe lên nhìn về phía thanh niên đích hệ này của A Đốn Hà gia tộc.
Vinh dự và tài phú, các thực dân thánh tôn trên tay nhà mình nắm giữ thực dân thế giới đối với những thứ này cũng không phải quá để ý. Bàn Cổ thế giới tất nhiên màu mỡ, nhưng có thể nghĩ mà biết nước béo đều sẽ rơi vào trong túi của các đại gia tộc kia, lợi ích bọn họ có thể nhận được là cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng sự hữu nghị của A Đốn Hà gia tộc sao...
Nếu có thể được A Đốn Hà gia tộc hứa hẹn, có thể từ gia tộc bọn họ dẫn vào trực hệ huyết mạch nhập vào nhà mình, được A Đốn Hà gia tộc ủng hộ mà nói, tựa như vụ làm ăn này có thể làm! Ở thực dân thế giới làm thổ bá vương tất nhiên khoái hoạt, nhưng có thể ôm được một cái chân to mà nói, đối với gia tộc của mình càng có lợi hơn, không phải sao?
Nơi xa hơn, mấy thanh niên chi thứ của Lan Não Hà gia tộc đã đánh nhau to với con em vài cái gia tộc khác.
Mấy nam tử Ngu tộc thần thái hung hãn đứng ở một bên ngạo nghễ không nói, có mấy chục bán nhân mã màu đen thân thể khổng lồ đứng bên cạnh bọn họ. Không hề nghi ngờ, mấy nam tử Ngu tộc này chính là chủ nhân của bọn bán nhân mã, mà trong chém giết hỗn loạn mấy ngày trước, đám bán nhân mã điên cuồng này đã để lại ấn tượng cực kỳ khắc sâu cho toàn bộ quý tộc dị tộc.
Đây là chủng tộc chủ chiến cực kỳ đáng sợ, hung hãn không sợ chết, sức chiến đấu cường hãn, man lực thân thể thuần túy thậm chí so với chiến sĩ Già tộc còn mạnh hơn một đoạn, tộc đàn cường chiến như vậy là tài nguyên cực kỳ quý hiếm, bất cứ một đại gia tộc nào của Bàn Ngu thế giới cũng không thể thờ ơ.
Mấy con em đỉnh cấp đại gia tộc vì mượn sức chủ nhân các bán nhân mã này đã hung hăng động thủ, không còn chút nào sự tao nhã cùng ung dung ngày thường. Bọn họ điên cuồng ẩu đả lẫn nhau, bóc mẽ nhau, chửi rủa nhau...
Trong đám người đột nhiên ánh đao chợt lóe, một con em đại gia tộc đang ẩu đả rú thảm một tiếng, một thanh phi đao nặng nề cắm vào trong mạng sườn của hắn, thiếu chút nữa đem thân thể hắn chém thành hai nửa. Máu tươi khiến vô số quý tộc dị tộc ở xung quanh ầm ầm kêu to, đám người nhất thời rối như tơ vò.
Cũng không biết là ai trong lúc hỗn loạn thuận thế ra tay, trong đao quang kiếm ảnh lóe ra, mấy chục quý tộc dị tộc rú thảm ngã xuống đất. Càng có một số người ngang nhiên vận dụng pháp thuật uy lực cường đại công kích không phân biệt, ánh lửa, sấm sét bao trùm non nửa quảng trường, tình thế càng thêm hỗn loạn.
Ngu Hoặc phân thân vừa mới bị một tảng đá lớn đánh ngã xuống đất chậm rãi đứng dậy. Hắn nhìn quảng trường đầy hỗn loạn, cười lên ‘khì khì’: “Chính là thế này, là thế này. Loạn đi, càng loạn càng tốt... Tư vị linh hồn là tuyệt vời như thế, các ngươi những tên ngu xuẩn này, cứ ngoan ngoãn trở thành nguồn suối lực lượng của ta đi.”
Khóe miệng Ngu Hoặc phân thân cong lên, dị thường dữ tợn cười: “Ngu Tê, Ngu Phần, Ngu Luyến... Lũ chết tiệt các ngươi, muốn từ trên tay ta chiếm trước lợi ích? Thời điểm các thực dân thế giới các ngươi khống chế tử thương hỗn độn, các ngươi sẽ đau lòng phát khóc không?”
Đồ Linh tôn chủ ở một bên cười rất sáng lạn, việc Ngu Hoặc muốn làm, chính là việc hắn muốn làm.
Ngu Hoặc chỉ xuất phát từ bản năng của một quý tộc Ngu tộc, trả thù đám đồng tộc cướp thức ăn từ trên tay hắn.
Mà Đồ Linh tôn chủ thì sao, hắn không có lập trường, không có tiết tháo đáng nói, hắn muốn chính là giết chóc, chính là hỗn loạn, người chết càng nhiều càng tốt, thất tình lục dục mặt trái càng nồng đậm càng tốt. Hắn ước gì hiện tại có thể triệt để phá hủy toàn bộ Lương Chử, đem linh hồn toàn bộ dị tộc quét sạch, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Hai người xen lẫn trong đám người âm trầm cười, ở dưới rất nhiều người có lòng cố ý vô tình thúc đẩy, hỗn loạn trên quảng trường càng lúc càng không thể khống chế.
Đúng lúc này, một tinh quái nô lệ gian nan xuyên qua đám người hỗn loạn, sùi bọt mép đi tới bên người Ngu Hoặc. Hắn nặng nề quỳ rạp xuống đất, hướng Ngu Hoặc trầm giọng bẩm báo: “Chủ nhân chí cao vô thượng, Ngu Yêu đại nhân bên kia có hồi âm rồi... Nhân Hoàng Đế Úc tham lam mà ngu xuẩn kia, hắn đã đáp ứng điều kiện của Ngu Yêu đại nhân, hắn đã ban phát văn thư thảo nghịch, chúng ta có thể hợp lý hợp pháp đi chinh phạt tất cả nhân tộc chúng ta muốn tiêu diệt.”
Ngu Hoặc và Đồ Linh tôn chủ khẽ nhíu mày, đồng thời vui vẻ cười lên.
“Ta tự mình dẫn đội đi phối hợp Ngu Yêu chinh phạt đám nhân tộc kia, thực hiện hứa hẹn của chúng ta đối với minh hữu của chúng ta.” Ngu Hoặc như có chút đăm chiêu nhìn Đồ Linh tôn chủ: “Ngươi ở lại chỗ này, khống chế toàn bộ đại cục... Ta không hy vọng lũ ngu xuẩn này bình tĩnh trở lại, ta không hy vọng ở trong những kẻ ngu xuẩn này có người nắm được quyền lực thật sự, ta muốn khiến bọn họ tiếp tục hỗn loạn, ngươi có thể làm được không?”
Đồ Linh tôn chủ mỉm cười hướng Ngu Hoặc gật gật đầu: “Đương nhiên, xin tin tưởng lực lượng của tộc ta, chế tạo hỗn loạn và khủng hoảng, là thiên phú cường đại nhất của tộc ta... Đương nhiên, có lẽ tử thương sẽ nhiều một chút.”
Trong mắt Ngu Hoặc hiện lên một mảng u quang mê ly, hắn thấp giọng cười nói: “Ta để ý bọn họ đi tìm chết? Đừng chết hết là được rồi, phía sau... Còn có càng nhiều tên ngu xuẩn đưa lên cửa, cũng không nên đem bọn họ đều dọa trở về.”
Đồ Linh tôn chủ mỉm cười gật gật đầu, Ngu Hoặc vội vàng dẫn người rời khỏi quảng trường đầy sự hỗn loạn.
Sáng sớm hôm sau, Ngu Hoặc đã thống lĩnh mười hai cái chấp chính gia tộc cầm đầu quân đoàn khổng lồ, cuồn cuộn đi đến lãnh địa nhân tộc. Hắn hướng bên ngoài tuyên bố khẩu hiệu là giúp Nhân Hoàng Đế Úc, thảo phạt phản nghịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.