Vu Thần Kỷ

Chương 1707: Cơ Hạo lấy hố to




Thiên đạo ý thức của một thế giới, nói nó là thiên đạo ý thức, thực ra chỉ là một loại bản năng của thế giới, không phải thật sự như linh trí con người. Nó cô độc, tịch liêu, cao xa, không thể chạm tới, trừ phi gặp phải thiên địa đại biến, thiên đạo ý thức sẽ không dễ dàng kinh động.
Oa Linh lấy lực lượng thánh nhân, lấy thân phận đặc thù tạo hóa ức vạn sinh linh Bàn Cổ thế giới, câu thông thiên đạo ý thức, đem nó từ trong cảnh giới huyền diệu không lường được đánh thức. Trong thiên đạo ý thức khổng lồ khó lường, không thể nắm lấy nổi lên một gợn sóng nho nhỏ, sau đó gợn sóng này dần dần khuếch tán ra, nơi gợn sóng đi qua, thiên đạo ý thức dần dần từ trạng thái ‘đóng băng’ sống lại.
Lực lượng khổng lồ không thể giải thích ngưng tụ ở trên không thiên đình.
Đôi mắt vô hình lạnh lùng nhìn chăm chú vào năm người Đông công, Tây mỗ, Chúc Dung thị, Ngao Bạch, Thanh Tường.
Oa Linh xin cho Tây mỗ là thân phận Dao Trì Kim Mẫu, cái này chỉ là vị trí một phương thống lĩnh của thiên đình, thiên đạo áp lực Tây mỗ nhận còn hơi nhỏ một chút, lấy thực lực của nàng còn có thể vững vàng đứng thẳng tại chỗ.
Đông công dù sao cũng từng là tồn tại cùng cấp bậc với Oa Linh, là thế giới thủ hộ Bàn Cổ thế giới mời đến trước khi khai thiên tích địa. Tuy trọng thương tụt cảnh giới, đạo cơ của hắn bày ở nơi đó, công đức hắn tích góp đặt ở nơi đó, đối mặt thiên đạo ý thức chăm chú nhìn, hắn như bị ngọn núi lớn đè ở trên vai, gân cốt toàn thân căng cứng, nhưng cũng thẳng lưng không nhúc nhích.
Thực lực Chúc Dung thị không bằng Đông công, Tây mỗ, hắn cũng có nền tảng của mình. Hắn là truyền nhân chính thống Hỏa Thần nhất mạch của Bàn Cổ thế giới, hắn là hậu duệ nguyên thủy thần linh chính thức của Bàn Cổ thế giới, tổ tiên hắn từng là thiên đình Xích Đế, bởi vì thân phận này, áp lực đánh giá của thiên đạo ý thức đối với hắn so sánh đối với Đông công và Tây mỗ còn nhỏ hơn nhiều.
Càng mấu chốt hơn là, Chúc Dung nhất mạch sau khi thoát ly thiên đình, nhiều thế hệ đảm nhiệm chức nhân tộc đại tế tửu. Làm phụ thuộc nhân tộc, Chúc Dung nhất tộc vì nhân tộc quật khởi và cường thịnh đã làm rất nhiều cống hiến, khí vận nhân tộc che chở Chúc Dung nhất tộc, trên người Chúc Dung thị càng có không ít công đức nhân tộc.
Thiên ý như đao, con mắt vô hình sau khi ‘Đâm mấy đao’ thật sâu ở trên thân Chúc Dung thị, chỉ nghe bầu trời nổ vang một tiếng, một quầng kim quang tử khí từ trên trời giáng xuống, một cái thiên địa ấn tỳ cùng một bộ thiên đế miện phục bị kim quang tử khí bao lấy, chậm rãi rơi ở trước mặt Chúc Dung thị.
Chúc Dung thị thế mà so với Đông công thu được thiên địa ý thức tán thành sớm hơn, thuận lợi đạt được vị trí thiên đế.
Khóe lông mày Chúc Dung thị nhảy dựng, hắn theo bản năng hướng Cơ Hạo nhìn một cái —— có lẽ, cái đó có liên quan với quan hệ giữa hắn cùng Cơ Hạo? Cơ Hạo cùng Chúc Dung nhất tộc khí vận dây dưa cùng một chỗ, Cơ Hạo càng là con rể Chúc Dung thị dự định, có Cơ Hạo liên lụy, thiên địa ý thức cũng đặc biệt xem trọng đối với Chúc Dung thị?
Trên người Oa Linh lóe ra thần quang bảy màu, hào quang như sóng nước, không ngừng hướng trời cao ùa đi. Thần hồn dao động khổng lồ như thủy triều sóng biển thổi quét toàn bộ thiên đình, Oa Linh đang dùng toàn bộ lực lượng câu thông thiên đạo ý thức, hướng nó kể rõ yêu cầu của mình.
Thiên ý khó lường, cho dù là Oa Linh, nàng có thể đánh thức thiên đạo ý thức, lại không cách nào khống chế hành vi của thiên đạo ý thức. Nàng chỉ có thể dốc hết toàn lực câu thông thiên địa, dốc sức thuyết phục thiên địa, để thiên địa tán thành nhân tuyển nàng đưa ra.
Qua thêm một lát, hai đạo kim quang tử khí từ trên trời giáng xuống, chậm rãi rơi ở trước mặt Đông công và Tây mỗ.
Bầu trời lướt qua một tiếng sấm nặng nề, Cơ Hạo mơ hồ cảm thấy thiên đạo ý thức do dự. Rất hiển nhiên, để Đông công và Tây mỗ phân biệt đảm nhiệm thiên đế và Dao Trì Kim Mẫu, trong đó có không ít liên lụy liên hệ, nếu không phải Oa Linh ra mặt, Đông công, Tây mỗ tuyệt đối không có cơ hội này.
Miện phục tự mặc ở trên thân Đông công, Tây mỗ, quanh thân hai người hào quang chói mắt, thiên địa linh khí trong thiên đình ngưng kết như thực chất nhất thời hóa thành các con rồng khổng lồ mắt thường có thể thấy được không ngừng rót vào thân thể hai người.
Cơ Hạo rõ ràng cảm nhận được, khí vận toàn bộ thiên đình không ngừng hướng Đông công, Tây mỗ ngưng tụ, dần dần hóa thành một vầng lực lượng thần bí dị thường đem hai người bọn họ bao bọc. Khí tức hai người từng cho Cơ Hạo cảm giác giống như đồ sứ tinh xảo đẹp đẽ nứt vỡ, nay bởi vì khí vận thiên đình bao bọc, các vết rạn đó đang vô thanh vô tức biến mất không thấy nữa.
Rất hiển nhiên, cho bọn họ đủ thời gian, Đông công, Tây mỗ thật sự có thể dựa vào lực lượng thiên đình chữa trị đạo cơ.
“Thiện!” Từng tiếng cười dài xa xa truyền đến, mấy trăm nam tu mặc áo lông vũ, quanh thân đạo khí dạt dào hoặc cưỡi rồng, hoặc cưỡi hạc, tươi cười từ trên trời giáng xuống, ùn ùn đáp ở bên người Đông công hướng hắn khen ngợi không thôi.
“Diệu!” Có tiếng cười khẽ tương tự từ trên trời giáng xuống, gần ngàn nữ tu đoan trang mặc các loại áo rực rỡ hoa mỹ, vẻ ngoài xinh đẹp cưỡi các loại chim quý hiếm hạ xuống, các nàng tới bên người Tây mỗ, cười ha ha hướng Tây mỗ liên tục chúc mừng không thôi.
Cơ Hạo khẽ nhíu mày, nhất thời đã hiểu, đám nam tu, nữ tu này, nhắm chừng chính là mạng lưới tâm phúc thủ hạ của Đông công, Tây mỗ những năm gần đây. Chỉ là, những người này tất nhiên cường đại, cách đám người A Bảo, Quy Linh vẫn khiếm khuyết một bậc, hai bậc, hơn nữa nhân số cũng quá ít chút. Tâm phúc của Đông công chỉ có năm sáu trăm người, thân tín của Tây mỗ cũng chỉ có không đến ngàn người.
Một ít người như vậy... Ngay cả một tòa cung điện của Đông công cũng không lấp đầy được nhỉ?
So sánh, không đề cập tới dưới trướng Cơ Hạo ức vạn tinh binh cường tướng, Chúc Dung thần quân Chúc Dung thị trong lúc gấp gáp mang đến thiên đình cũng có tận ba ngàn vạn!
“Có chút ý tứ!” Cơ Hạo nở nụ cười.
Cơ Hạo cười vui vẻ, ở bên cạnh Ngao Bạch, Thanh Tường lại đã run rẩy quỳ gối trên mặt đất. Dưới làn da Ngao Bạch không ngừng sinh ra từng miếng vảy rồng, sau lưng Thanh Tường có lông vũ màu xanh không ngừng mọc ra, hai người thiếu chút nữa đã bị thiên đạo ý thức ép hiện ra hình người.
Bọn họ là hồng hoang long tộc, hồng hoang phượng tộc, là thái thượng trưởng lão long phượng hai tộc đề cử ra đảm nhiệm thiên đế, từng chết một lần, mượn dùng lực lượng thiên địa linh vật một lần nữa ngưng tụ thân thể, lúc này mới có thể khởi tử hồi sinh.
Bọn họ tất nhiên cường đại, nhưng bọn họ đối với toàn bộ Bàn Cổ thế giới cũng không có nhiều cống hiến, trên người bọn họ cũng không có bao nhiêu công đức. Cho dù có Oa Linh đề cử, thiên đạo ý thức vẫn chậm chạp chưa có động tĩnh, chỉ băng lạnh vô tình đánh giá bọn họ.
Oa Linh đề cao âm điệu, nàng cao giọng ngâm xướng chú ngữ, mỗi một tiếng chú ngữ đều chấn động thiên đình kịch liệt lay động.
Cơ Hạo trầm ngâm một lát, đột nhiên nở nụ cười, hắn lấy ra thiên địa ấn tỳ của mình, hướng tồn tại không thể giải thích kia ở trên cao lớn tiếng cười nói: “Lão thiên, không bằng như vậy, hai vị Ngao Bạch, Thanh Tường, bọn họ quả thật khiếm khuyết chút công đức... Hôm nay để bọn họ trở thành thiên đế, trong trăm năm tương lai, để bọn họ tích góp vô lượng công đức trả lại cho ngươi như thế nào?”
Cười cổ quái, Cơ Hạo từ từ nói: “Trăm năm sau, nếu công đức bọn họ tích góp khiến ngài bất mãn... Ngài giáng sét loạn một trận đánh chết bọn họ, lại tìm hai thiên đế nữa là được. Bàn Cổ thế giới ức vạn sinh linh, người để làm thiên đế nhiều mà, cũng không thiếu hai người bọn họ phải không?”
Nói xong phen lời khiến Ngao Bạch, Thanh Tường tức giận đến thất khiếu bốc khói này, Cơ Hạo dùng thiên địa ấn tỳ của mình dùng sức hướng hư không dập một cái.
Một tiếng ‘Ông’ vang lên, trên bầu trời hoa rơi loạn, hai bộ thiên đế miện phục (mũ miện và trang phục) dần dần từ trên trời giáng xuống.
Miện phục tự mặc ở trên người Ngao Bạch, Thanh Tường, hai người nhảy dựng lên, xoay người nhìn Cơ Hạo, trong mắt hầu như có thể phun ra lửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.