Vu Thần Kỷ

Chương 1663: Đối thủ khó chơi




“Bàn Hi!” Cơ Hạo cũng lẩm bẩm một tiếng trầm thấp.
Năm đó sau khi đánh cược với dị tộc ở Bàn Hi thế giới, Bàn Hi thánh thể bị thánh điện thu đi. Hôm nay gặp lại, Bàn Hi bản ngã thần hồn đã sớm hủy diệt lại khôi phục năng lực hành động, xem gương mặt cứng ngắc của nàng, nàng hẳn là vật chết; nhưng trong con ngươi của nàng lại lóe ra u quang bảy màu, tràn ngập khí tức thâm thúy tà dị khó có thể hình dung, Cơ Hạo mơ hồ cảm thấy trong lòng phát lạnh.
Một trong mười tám ngục thiên hóa thân của U Minh giáo chủ là Huyết Trì đạo nhân vô thanh vô tức từ bên người Cơ Hạo xông ra, hắn nhìn Bàn Hi thấp giọng lẩm bẩm: “Bần đạo và nhân tộc rất có mấy phần giao tình, Bàn Hi thánh thể này, bần đạo và mấy vị đại vu tế của Vu Điện đã từng liên thủ tìm hiểu, thu hoạch rất hậu hĩnh, nhưng lấy năng lực của bần đạo, cũng không cách nào ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy đem nàng luyện chế hoàn toàn!”
Bản tôn Thi đạo nhân của U Minh giáo chủ là đại hành gia luyện chế cương thi con rối, Bán Long Tu La, Huyết Trì Âm Quỷ hắn luyện chế, đều là con rối chiến sĩ lợi hại hàng đầu. Hắn cũng không thể đem Bàn Hi thánh thể ở trong khoảng thời gian ngắn luyện chế thành công, như vậy Bàn Hi trước mắt có thể tự nhiên hành động, hơn nữa cho Cơ Hạo một chưởng đánh lén, hiển nhiên không phải bút tích xuất phát từ nhân tộc.
“Bàn Hi!” Xi Vưu nghiến răng, vạn phần gian nan chống đỡ kiếm quang của Cơ Hạo tấn công, toàn thân nát bươm hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn Bàn Hi, trong ánh mắt hung ác lại tràn ngập sự tham lam.
Bàn Hi, di thể sót lại của thánh nhân mở Bàn Hi thế giới, bị lực lượng chưa biết cải tạo thành đả thủ cường hãn có thể tự nhiên hành tẩu. Khung xương Xi Vưu run nhè nhẹ, nếu hắn có thể cắn nuốt thứ Bàn Hi để lại, như vậy lực lượng của hắn có thể tăng trưởng đến cấp độ nào?
Tiếng thét chói tai của Đế Úc không ngừng từ trong Thần Quy lâu truyền đến, hắn bệnh tâm thần tru lên, lệnh cưỡng chế Bàn Hi đánh chết Cơ Hạo.
Khuôn mặt xinh đẹp cứng ngắc của Bàn Hi khẽ động, một nụ cười cực kỳ quỷ dị, lại xinh đẹp tuyệt luân lặng lẽ hiện lên, trong nháy mắt tiếp theo nàng đột nhiên đến trước mặt Cơ Hạo, hai cái tay nhỏ nhắn mang hào quang rực rỡ đủ mọi màu sắc, theo tiếng sét mơ hồ không ngừng hướng ngực Cơ Hạo nện xuống.
Cơ Hạo hét lớn một tiếng, trong cơ thể nửa Bàn Hành thế giới kịch liệt chấn động, thế giới lực dung hợp hủy diệt đại đạo, hóa thành một mảng ánh lửa màu đen dinh dính vặn vẹo từ lòng bàn tay hắn phun ra, ấn ký mặt trời màu đen ở lòng bàn tay trái chưa thể kịp đánh về phía Xi Vưu ầm ầm bùng nổ, hung hăng đánh vào trên bàn tay màu sắc rực rỡ của Bàn Hi.
‘Ông’ một tiếng nổ lớn, ngay cả Huyết Trì đạo nhân ở bên người Cơ Hạo sắc mặt cũng trở nên kinh hãi, theo bản năng hóa thân thành các đạo huyết ảnh cấp tốc chạy trốn, Xi Vưu thấp giọng rít gào muốn hướng Cơ Hạo bên này lao tới thân thể càng nhoáng lên một cái, hai cánh tay đầm đìa máu ôm chặt cái đầu bị Cơ Hạo một kiếm chém rụng, sải bước hướng Thần Quy lâu chạy đi.
Bàn tay Cơ Hạo và bàn tay Bàn Hi hung hăng va chạm với nhau, Bàn Cổ chi thể tiểu thành và Bàn Hi thánh thể trạng thái hoàn toàn va chạm chính diện. Cơ Hạo chỉ cảm thấy một lực lượng khổng lồ đáng sợ giáp mặt đánh tới, toàn bộ xương cốt tay trái hắn đồng thời nứt ra vô số vết.
“Tốt! Thân thể thánh nhân khai thiên tích địa, quả nhiên uy lực vô cùng!” Cơ Hạo rống to, lục phủ ngũ tạng đều bị lực lượng khổng lồ trên bàn tay Bàn Hi chấn động thiếu chút nữa lộn lại từng cái, một dòng máu trào ngược tới trong cổ họng. Hắn há mồm, từng tia khí nóng không ngừng từ trong miệng phun ra, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu.
Thân thể Bàn Hi cũng kịch liệt run rẩy một trận, trong con mắt lóe ra u quang bảy màu không phải không có kinh ngạc nhìn quét Cơ Hạo một cái. Con ngươi bảy màu thâm thúy mà tà dị ở trong một cái nhìn quét này đột nhiên trở nên linh động dị thường, trong cơ thể Bàn Hi rõ ràng tồn tại một thần hồn cực kỳ cường đại, linh trí no đủ!
“Vực Ngoại Thiên Ma?” Cơ Hạo tức giận nhìn Bàn Hi.
Khóe miệng Bàn Hi hơi cong lên, cười ngọt ngào dị thường, trong hai cánh tay trắng nõn so với cánh tay Cơ Hạo tinh tế hơn rất nhiều cũng truyền đến tiếng xương nứt khe khẽ, ánh sáng cầu vồng đủ mọi màu sắc ở lòng bàn tay nàng trở nên đặc biệt lấp lánh hoa lệ, ánh sáng sặc sỡ xoay tròn, lòng bàn tay nàng trào ra lực lượng hùng hồn dị thường cứng cỏi, dị thường dính người, giống như hai vòng xoáy thật lớn gắt gao hấp thụ bàn tay Cơ Hạo.
Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang, điện, ám...
Lực lượng các loại thiên địa pháp tắc Bàn Hi thế giới có được ở trong cơ thể Bàn Hi cấu thành một cái luân hồi lực lượng to lớn mà hoàn mỹ, hóa thành hai vòng xoáy to lớn hấp thụ thân thể Cơ Hạo khiến hắn không thể động đậy, càng giống như hai cái cối xay to lớn không ngừng nghiền mài pháp lực của Cơ Hạo.
Ngọn lửa màu đen cấp tốc dâng trào ở lòng bàn tay Cơ Hạo, lực lượng hủy diệt gào thét rống giận, từ lòng bàn tay Cơ Hạo không ngừng phun ra, cũng hóa thành một dòng suối ánh sáng màu đen đường kính nghìn trượng, gắt gao hấp thụ bàn tay Bàn Hi, lực lượng hủy diệt cũng giống như một cái cối xay thật lớn, điên cuồng nghiền mài nguyên khí của Bàn Hi.
Từng đợt lực lượng to lớn không ngừng từ trong cơ thể Cơ Hạo và Bàn Hi hướng đối phương trào ra, từng đợt lực đánh mạnh mẽ dị thường va chạm lẫn nhau, không ngừng phát ra tiếng vang trầm đinh tai nhức óc. Tòa lâm viên này của Đế Úc ở trong tiếng nổ lớn khẽ run rẩy, từng ngọn núi không ngừng tan rã, từng tòa cung điện không ngừng sụp đổ, Thần Quy lâu cao lớn hoa mỹ cũng cấp tốc sụp đổ, từng khối giáp xác đồi mồi đẹp đẽ không ngừng vỡ vụn rơi xuống.
“Hi Cơ, giết hắn!” Đế Úc đứng ở nóc Thần Quy lâu sắp sụp đổ, hoa chân múa tay lớn tiếng tru lên: “Ha ha, giết hắn... Ta thậm chí có thể cân nhắc, sắc phong ngươi làm chính phi của ta! Ha ha, cho dù ngươi là một người chết!”
Trong mắt Đế Úc lóe ra dâm quang tà dị, hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp vô hạn của Bàn Hi, còn có thân hình lồi lõm linh lung kia, thân thể khẽ run rẩy: “Hì hì, cô bé sống sờ sờ hoạt sắc sinh hương chơi nhiều rồi, người chết... Còn là thánh nhân khai thiên tích địa đã chết, có chút ý tứ đó!”
Mấy thiếu niên phù hoa quần áo hở hang đứng ở phía sau Đế Úc, bọn hắn đồng thời phát ra tiếng cười to phóng đãng.
Tay trái Cơ Hạo đứng vững áp lực to lớn Bàn Hi đưa tới, tay phải giơ lên Bàn Cổ Kiếm, hướng ngực Bàn Hi đâm tới từng tấc một. Trong Bàn Cổ Kiếm một mảng hào quang đại khái giống như cự phủ chợt lóe, trên mũi kiếm lóe ra một điểm sáng lạnh lẽo, mũi kiếm cách ngực Bàn Hi còn khoảng một thước, kiếm ý vô hình đã xé rách quần áo của nàng, để lại trên ngực nàng một tia vết máu rõ ràng có thể thấy được.
Bàn Cổ Kiếm sắc bén vô cùng, đặc biệt sau khi dung hợp thanh Bàn Cổ Đại Phủ kia đạt được ở Bàn Hành thế giới, sự sắc bén của Bàn Cổ Kiếm càng tăng vọt lên tới trình độ khiến Cơ Hạo cũng không thể lý giải. Bàn Hi thánh thể ở dưới sự sắc bén của Bàn Cổ Kiếm bị kiếm ý xé rách từng tia một, từng dòng máu tươi bảy màu không ngừng từ trong vết thương chảy ra, sau khi đụng tới không khí không ngừng hóa thành bảo châu lưu ly bảy màu to nhỏ rơi xuống mặt đất.
“Ta biết là các ngươi đã khống chế thân thể Bàn Hi.” Cơ Hạo nhìn đôi mắt lóng lánh u quang bảy màu của Bàn Hi: “Chỉ là ta không rõ, Vực Ngoại Thiên Ma các ngươi hung ác thành tánh, vì sao sẽ cấu kết với Đế Úc phế vật này?”
Trong mắt Bàn Hi một luồng hung quang chợt lóe rồi biến mất, nàng cúi đầu nhìn nhìn vết thương không ngừng sâu thêm trên ngực, đột nhiên thấp giọng cười: “Nhân tộc các ngươi không phải có thói quen nuôi dưỡng súc vật cung cấp thịt để ăn sao? Tộc ta chuẩn bị đem nhân tộc coi là súc vật nuôi dưỡng, đầu mục nhân tộc đã muốn phối hợp chúng ta, làm giảm đi sức chống cự của lũ súc vật, cớ sao mà không làm?”
Cười ‘Hì hì’, đôi tay Bàn Hi đột nhiên rung lên, xương khớp tay trái Cơ Hạo phát ra một tiếng vang thanh thúy, cánh tay hắn chợt gãy gập chín mươi độ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.