Vu Thần Kỷ

Chương 1530: Chếch đi




Hồng Mông hỗn độn, vô số hỗn độn triều tịch như cự mãng điên cuồng sau khi uống say, điên cuồng vặn vẹo vào nhau, không ngừng phát ra tiếng nổ khủng bố làm người ta hồn phi phách tán, tung tóe ra hỗn độn lôi quang đủ để hủy diệt tất cả.
Trong hỗn độn triều tịch vô biên vô hạn, một tòa thành trì màu vàng huy hoàng thần thánh vô thanh vô tức húc vỡ từng hỗn độn loạn lưu, hỗn độn lôi quang bùng nổ ở bên tường thành bị tường thành không tiếng động hấp thu, trở thành động lực thành trì bay đi với tốc độ cao ở trong hỗn độn.
Trên nền móng như núi cao màu vàng, thần điện vĩnh hằng phóng thích vô lượng kim quang huy hoàng mà loá mắt, từng đội chiến sĩ Già tộc mặc trọng giáp bước chân chỉnh tề tắm rửa kim quang thần điện phóng thích, bước chân ầm ầm đi qua ở trong hành lang chồng chất, dày như mạng nhện. Kim quang mãnh liệt khiến thân thể bọn họ biến thành dạng bán trong suốt, xuyên thấu qua da thịt bọn họ có thể nhìn thấy gân cốt cùng nội tạng của bọn họ.
Trong thần điện huy hoàng tráng lệ, Hư Không Thần Kính vẫn đang thong thả xoay tròn, gắt gao tập trung vị trí Bàn Cổ thế giới. Mấy trăm tông sư Tu tộc quay quanh ở cạnh Hư Không Thần Kính, cẩn thận ghi lại tất cả tin tức Hư Không Thần Kính truyền về.
Huyết Miện thánh tôn ngồi ngay ngắn ở trên ngai báu cao cao, cúi đầu nhìn tay phải của mình.
Ngón trỏ của hắn khẽ hoạt động vài cái, gấp khúc sau đó duỗi thẳng, sau đó lại gấp khúc. Các tâm phúc đứng ở bên cạnh hắn thấy rõ, ở trên móng tay ngón trỏ của Huyết Miện thánh tôn, có mười tám luồng khí tức màu xám như cây kim thép từ giữa ngón tay đâm thẳng xuống, hầu như xuyên thấu nửa ngón tay của hắn.
Mười tám luồng khí tức xám xịt không giống nhau, hoặc là lạnh lẽo như băng, hoặc nóng cháy như lửa, hoặc sắc bén như đao, hoặc mang theo khí tức máu đen dinh dính nồng đậm. Huyết Miện thánh tôn rất tò mò đánh giá mười tám luồng khí xám, thỉnh thoảng nâng tay, cẩn thận ngửi ngửi hương vị khí xám.
“Tồn tại rất cường đại.” Qua rất lâu sau, Huyết Miện thánh tôn búng ngón tay, một luồng thần quang màu vàng từ đầu ngón tay hắn bùng nổ, mười tám luồng khí xám ở trong kim quang kịch liệt nhảy lên chấn động, không ngừng phát ra tiếng kêu bén nhọn.
Tiếng kêu kỳ dị khiến mấy ngàn tâm phúc cấp dưới của Huyết Miện thánh tôn trong thần điện hơi nhíu mày, bọn họ kinh hãi nhìn khí xám nhảy lên giãy dụa trên đầu ngón tay Huyết Miện thánh tôn. Vẻn vẹn mấy tia khí tức lưu lại, thế mà khiến Huyết Miện thánh tôn tiêu phí khí lực lớn như vậy?
Dùng thời gian ước chừng nửa khắc đồng hồ, Huyết Miện thánh tôn mới rốt cuộc dùng thần viêm màu vàng đem mười tám luồng khí xám tinh lọc sạch sẽ. Hắn búng ngón trỏ, trên móng tay màu vàng một mảng hoa văn cực kỳ phức tạp hoa lệ chợt lóe rồi biến mất.
Nheo mắt, Huyết Miện thánh tôn đánh giá cẩn thận móng tay ngón trỏ có chút mòn, rất bất mãn lắc lắc đầu. Hắn từ trong tay áo lấy ra một cái lưỡi dao màu vàng nho nhỏ, tỉ mỉ, vạn phần dụng tâm mài cắt móng tay của mình.
Thẳng đến lúc móng tay được mài sạch sẽ, không có chút tỳ vết, độ cong của móng tay cũng đến độ mượt mà hắn hài lòng nhất, Huyết Miện thánh tôn lúc này mới hài lòng gật gật đầu, đem lưỡi dao màu vàng thu về trong tay áo: “Thật là, tồn tại rất cường đại.”
Trầm ngâm một lát, Huyết Miện thánh tôn lạnh nhạt nói: “Ta vừa mới điểm một chỉ từ xa, bởi vì thông qua linh hồn tên phản đồ U Vân kia buông xuống, chỉ vận dụng không đến một phần trăm lực lượng... Nhưng người giao thủ với ta, tỉ lệ lực lượng hắn vận dụng sẽ không vượt qua ta. Nói cách khác, hắn là tồn tại khủng bố thực lực tương đương với ta, nhiều nhất hơi yếu hơn ta một bậc.”
Một đám tâm phúc cấp dưới cùng cất tiếng kinh hô, một nam tử Ngu tộc kính cẩn quỳ một gối xuống đất, mang theo một tia biểu cảm không thể tưởng tượng lớn tiếng nói: “Nhưng thánh tôn chí cao vô thượng ơi, vẻn vẹn một cái man hoang đại thế giới, sao có thể sinh ra tồn tại cùng cấp bậc với ngài?”
Huyết Miện thánh tôn khẽ nâng ngón tay, một lực lượng khổng lồ vô hình đem nam tử Ngu tộc đỡ dậy. Hắn cau mày cẩn thận suy tư một phen, cuối cùng gật gật đầu: “Dựa theo tình báo các ngươi từ chỗ các hạ đẳng gia tộc kia thu thập được, một cái đại thế giới bị liên quân đám hạ đẳng gia tộc đánh cho không thở nổi, bọn họ xác thực không nên sinh ra tồn tại cường đại ở cấp độ ta.”
“Cho nên, lấy trí tuệ của ta, ta cũng không cách nào lý giải.” Huyết Miện thánh tôn nhíu mày, mang theo một tia nghi ngờ hỏi ngược lại: “Người vừa mới đỡ của ta một chỉ, cho dù thực lực của hắn so với ta đánh giá yếu hơn rất nhiều, cho dù, hắn chỉ có ba thành lực lượng ta đánh giá? Một mình hắn ra tay, đã đủ để đem liên quân các hạ đẳng gia tộc kia tạo thành tàn sát hết.”
Hừ lạnh một tiếng, Huyết Miện thánh tôn lẩm bẩm: “Hơn nữa, còn là cần căn cứ tình báo trăm năm gần đây chúng ta thu thập được, tổng hợp lại phân tích mấy chục năm gần đây sau khi lực lượng các hạ đẳng gia tộc kia tăng vọt gấp trăm lần... Người kia, có thể tàn sát các hạ đẳng gia tộc hiện tại.”
Lắc đầu, Huyết Miện thánh tôn hồ nghi nói: “Như vậy, ở thời điểm năm đó các hạ đẳng gia tộc kia còn chưa đạt được tài nguyên của đại thế giới này, bọn họ vẫn là người sa cơ thất thế hạ lưu nhất, lực lượng liên quân bọn họ ở trước mặt tồn tại kia không chịu nổi một đòn!”
Hai tay nhẹ nhàng vỗ đầu gối, Huyết Miện thánh tôn khó hiểu nhìn bọn thuộc hạ tâm phúc của mình: “Khiến ta không thể lý giải chính là, Bàn Cổ thế giới đã có được tồn tại cường đại như vậy, như vậy vì sao, năm đó những người sa cơ thất thế kia tạo thành đội viễn chinh thám hiểm, lại có thể cắm được căn cơ ở Bàn Cổ thế giới? Đây là chuyện tuyệt đối không hợp lý.”
Trong thần điện một lúc lâu không có động tĩnh. Qua hồi lâu, hồi lâu, một lão nhân Tu tộc tóc trắng xoá hình dung cực kỳ già nua run rẩy đi ra, kính cẩn hướng Huyết Miện thánh tôn cúi đầu hành một lễ: “Thánh tôn chí cao vô thượng!”
Nhìn lão nhân Tu tộc dị thường già nua này, Huyết Miện thánh tôn khẽ đứng dậy, tươi cười thân thiện hướng lão nhân vươn hai tay, một lực lượng nhu hòa nâng lão nhân lên, không cho hắn hướng mình hành lễ: “Ồ, trưởng lão trí tuệ của chúng ta, ta đã nói bao nhiêu lần, ngài là trưởng bối của ta, ở trước mặt ngài, ta cũng cần bày tỏ đủ tôn kính, ngài không cần hướng ta hành lễ, đây là đặc quyền của ngài...”
Cười rất rộng lượng, Huyết Miện thánh tôn ôn hòa hỏi: “Trưởng lão trí tuệ tôn kính ơi, ngài có ý tưởng gì sao?”
Trí Tuệ trưởng lão ngẩng đầu lên, trong năm con ngươi trên mặt hắn lóe ra hào quang trí tuệ làm người ta không thể nhìn thẳng: “Trong quá trình chinh phục trước đây, không phải chưa từng đụng tới chuyện như vậy. Ở trong thời gian quá khứ một trăm chín mươi bảy cái thế giới, tổng cộng có ba vị thánh tôn quân đoàn viễn chinh gặp phải chuyện tương tự. Kết quả cuối cùng, là ba vị thánh tôn triệt để ngã xuống.”
Sắc mặt Huyết Miện thánh tôn trở nên cực kỳ nghiêm túc: “Cạm bẫy? Đám dân bản xứ Bàn Cổ thế giới, ở nhiều năm trước kia, đã chôn xuống cạm bẫy cho chúng ta?”
Trí Tuệ trưởng lão cau mày chậm rãi gật đầu: “Có lẽ không phải cạm bẫy, mà là một số khúc mắc nào đó của nội bộ bọn họ? Nhưng vô luận như thế nào, đã có sinh vật tồn tại cường đại vô cùng có thể thừa nhận một đòn của ngài mà không chết, ngược lại có thể tạo thành thương tổn đối với ngài, như vậy kế hoạch tác chiến của chúng ta nhất định phải làm ra thay đổi tương ứng.”
Xoay người, Trí Tuệ trưởng lão chỉ hướng Hư Không Thần Kính, trầm giọng nói: “Một cái thế giới cách Bàn Cổ thế giới gần nhất, Bàn? (heng) thế giới, một cái thế giới đám hạ đẳng gia tộc hao phí nhiều năm khổ công chưa chinh phục được dân bản xứ. Vì vạn toàn, chúng ta nên chinh phục Bàn? thế giới làm lô cốt đầu cầu, rồi thử phát động tiến công toàn diện đối với Bàn Cổ thế giới!”
Huyết Miện thánh tôn khẽ nhíu mày, nở nụ cười rất sáng lạn: “Tốt lắm, cứ làm như vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.