Vu Thần Kỷ

Chương 1489: Long phượng nhiệt tình dào dạt




Đối mặt Cơ Hạo từng bước ép sát, khuôn mặt tuyệt đẹp của Da Ma La Gia trắng bệch như tờ giấy. Nàng hoảng sợ nhìn Cơ Hạo, cảm thụ được áp lực khổng lồ trên người Cơ Hạo khiến nàng hít thở không thông, khiến linh hồn nàng cũng hầu như vỡ nát, Da Ma La Gia cuối cùng đã cúi thấp cái đầu cao ngạo.
“Cơ Hạo các hạ tôn kính, phi thường xin lỗi, ta tin tưởng, ở dưới sự thống soái của ngài, các thiên đình chiến sĩ anh dũng mà cường đại này sẽ là minh hữu trung thành nhất, bằng hữu đáng tin nhất của chúng ta.” Da Ma Bang vội vàng chạy ra, gượng cười hoà giải.
Hắn rất oán khí trừng mắt nhìn Da Ma La Gia một cái, ở loại thời điểm này, nàng thế mà còn dám trêu chọc Cơ Hạo?
Cơ Hạo cười to ‘Ha ha’ một tiếng, không tiếp tục dọa nạt Da Ma La Gia. Hắn và đám người Đế Thuấn khẩn cấp thảo luận một hồi, sau đó từng cái mệnh lệnh không ngừng hướng tất cả nhân tộc chiến sĩ truyền xuống.
Ba vạn Bán Long Tu La dẫn đường, chân đạp mây máu cuồn cuồn lao lên chín tầng trời.
Hơn vạn kim giáp thần tướng thống lĩnh trăm vạn thiên binh, cưỡi mây lành theo sau đội ngũ Bán Long Tu La, mây đẹp khí lành đem sát khí ngập trời trong mây máu trung hoà không ít, ít nhất lúc đại quân bay qua núi đồi sông ngòi Bàn Cổ mỗ đại lục, sẽ không bởi vì sát khí cuồn cuộn kinh động con dân nhân tộc phía dưới.
Cơ Hạo thống lĩnh một mũi liên quân quy mô khổng lồ, có tinh nhuệ Nghiêu Sơn lĩnh, có Nghệ Địa thống lĩnh quân đội Đông Di mạnh mẽ, có Viên Lực thống soái binh sĩ thủy yêu hung hãn, có Hạ Mễ chỉ huy lính tôm tướng cua, cũng có lực sĩ mạnh mẽ đến từ Tây Hoang.
Chi liên quân này làm trung quân, lấy bảy vạn Bán Long Tu La khác thống lĩnh trăm vạn Huyết Trì U Quỷ làm hậu quân tả hữu bảo vệ xung quanh, quân đoàn cuồn cuộn khổng lồ thi triển pháp thuật nâng đám mây liên miên hơn ngàn dặm, rất nhanh hướng vị trí trung tâm Bàn Cổ mỗ đại lục bay đi, hướng trụ trời Bất Chu sơn năm đó bay đi.
Ngay phía trên trụ trời Bất Chu sơn, chính là chỗ cửa chính thiên đình. Cơ Hạo muốn đường đường chính chính suất lĩnh đại quân, từ cửa chính thiên đình xông vào. Thiên đình, là thiên đình của Bàn Cổ thế giới, bất cứ ác khách nào không mời mà tới, thì vẫn là ngoan ngoãn cút đi đi!
Đối với Cơ Hạo thống quân xuất chinh thiên đình, mười hai vị chấp chính đại đế hừ cũng chưa hừ một tiếng, giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Giờ này khắc này, bọn họ ước gì Cơ Hạo có thể tụ tập càng nhiều quân đội mạnh mẽ, thực lực liên minh bộ lạc nhân tộc là càng cường đại càng tốt.
Quân đoàn quy mô khổng lồ dọc đường mây tía bay múa, ngắn ngủn mấy ngày thời gian đã rời xa Lương Chử, rời xa Bồ Phản. Một ngày này, khi đại quân gào thét từ trên không một hồ lớn xẹt qua, trong hồ đột nhiên có mảng lớn sóng nước bay lên trời.
Từng cột nước đường kính vài dặm như cây cột thủy tinh ngưng tụ thành, mang theo tiếng sấm sét ‘Ù ù’ từ trong hồ lớn lao thẳng lên trời, đỉnh mỗi một cột nước đều có đám đông chiến sĩ thủy tộc mặc giáp trụ hoa mỹ xếp thành quân trận chỉnh tề.
Cùng là thủy tộc đại quân, so với đám sơn tinh thủy quái dưới trướng Cộng Công thị năm đó, chi quân đội thủy tộc quy mô khổng lồ trước mắt này khí độ nghiêm ngặt, pháp luật khắc nghiệt, rõ ràng là một mũi tinh nhuệ huấn luyện tốt. Đặc biệt khiến người ta chú ý là, khí tức trên người các thủy tộc này thuần khiết mà thuần hậu, có các tia long uy mờ nhạt chất chứa ở bên trong.
So sánh với thủy yêu đại quân dưới trướng Cộng Công thị yêu khí ngập trời, cánh quân thủy tộc chắn ở phía trước đại quân của Cơ Hạo, ở trên khí thế vậy mà không yếu hơn so với trăm vạn thiên binh dưới trướng Cơ Hạo hiện nay.
Bàn Cổ thế giới, chỉ có long tộc mới có thể tổ chức ra một mũi đại quân thủy tộc tinh nhuệ như vậy.
Bàn Cổ thế giới, chỉ có long tộc xa hoa hào phú đến mức tận cùng, mới có thể phân phối cho thủy tộc đại quân dưới trướng giáp trụ cùng binh khí hoàn mỹ như vậy.
Cả thảy một trăm tòa pháo đài bay toàn thân bừng sáng sặc sỡ, thuần túy dùng hợp kim đúc thành từ trong hồ lớn bay lên trời. Trên tường thành các pháo đài bay này điêu khắc tượng đầu long sinh cửu tử tạo hình dữ tợn mà hung mãnh, các pho tượng này đều là dùng vàng ròng chế thành, ánh sáng mặt trời chiếu lên trên, các bức đầu tượng tinh mỹ dị thường hào quang loá mắt tựa như vật còn sống.
Pháo đài bay của dị tộc, cả thảy một trăm tòa!
Hơn nữa xem hoa văn trang trí trên tường thành, các pháo đài bay này rõ ràng là cá nhân đặt hàng vì long tộc mà cố ý thiết kế!
Long tộc quả nhiên có tiền, quả nhiên hào phú, mà các quý tộc Ngu triều quả nhiên vụ làm ăn nào cũng dám làm. Thần thức Cơ Hạo quét một lần ở trên những pháo đài này, từ linh lực dao động khổng lồ trong những pháo đài này có thể biết, các pháo đài này so với pháo đài tiêu chuẩn quân dụng quân đoàn chính quy của Ngu triều sử dụng còn mạnh hơn ba thành trở lên!
Quân giới bán cho kẻ địch, tính năng so với quân đoàn nhà mình sử dụng còn mạnh hơn ba thành?
Đám quý tộc Ngu tộc, tiết tháo của bọn họ nhắm chừng đã sớm ném ra ngoài cho chó ăn rồi!
Bốn lão nhân long tộc khí tức dị thường cổ xưa, trên sừng rồng loang lổ vết thương từ trong một tòa pháo đài bay lao ra, trong đó một lão nhân long tộc lân giáp năm màu sặc sỡ lớn tiếng cười nói: “Ha ha ha, Hạo đại đế ở đâu? Nghe bọn nhỏ trong tộc nói, Hạo đại đế muốn thu phục thiên đình thánh địa bị Cộng Công nhất tộc làm bẩn, long tộc ta chính là cường tộc số một của Bàn Cổ thế giới, tự nhiên phải ra sức giúp đỡ!”
Bốn lão long không biết đã sống bao nhiêu năm, thực lực tuyệt đối đạt tới có thể so với nhân tộc Vu Thần cảnh thân hình nhoáng lên một cái, thân thể mạnh mẽ đến biến thái chấn vỡ hư không, mạnh mẽ đột phá đến trước mặt Cơ Hạo.
Bạo lực phá không na di như thế, hơn trăm vạn tinh nhuệ phía trước đại đội hành quân của Cơ Hạo, không có một ai kịp ra mặt ngăn trở bốn lão long này. Bọn họ mang theo nụ cười sáng lạn, một bộ dạng như không có việc gì chắn trước Cửu Long Xa Liễn.
Lão long lân giáp năm màu sặc sỡ dùng sức vỗ ngực, dị thường hào sảng nói: “Hạo đại đế yên tâm, có binh sĩ long tộc ta làm tiên phong, đoạt lại thiên đình dễ như trở bàn tay, căn bản không cần Hạo đại đế tự mình ra tay, đỡ dơ tay của ngài!”
‘Ha ha’ vài tiếng, lão long nheo mắt hướng Cơ Hạo cười nói: “Chẳng qua, nghe nói trong thiên đình thánh địa, trừ thiên hà thuỷ quân, càng có tứ độc chính thần. Ha ha, theo lý thuyết, quản lý bọn họ, nên là thiên đế chí tôn đối với thủy rất có tâm đắc... Hắc hắc!”
Bốn lão nhìn chằm chằm Cơ Hạo không nói một lời.
Cơ Hạo đột nhiên hiểu ra, đám long tộc này, ở thời điểm nhân tộc và dị tộc luân phiên đại chiến, chỉ phái một đám hậu sinh vãn bối ra mặt ứng phó; ở thời điểm nhân tộc liều mình đấu tranh với đại hồng thủy, bọn họ dứt khoát cuộn mình ở sào huyệt của mình bất động; ở thời điểm dị tộc lần này xuất động toàn bộ quân lực ép Xích Phản sơn, bọn họ cũng chỉ phái ra Ngao Hạo long vương gần như tên ngốc bị lưu đày này.
Nhưng thời điểm Cơ Hạo lấy vô lượng công đức làm cơ sở, được thiên địa sắc lệnh sắc phong làm thiên đế, càng thống lĩnh đại quân muốn thu hồi thiên đình, long tộc liền toát ra. Những kẻ này, không lẽ bọn họ còn muốn làm ra một cự long Thiên đế?
Cơ Hạo còn chưa nghĩ ra ứng phó bốn lão long này như thế nào, thì đã thấy bầu trời phía đông một mảng đỏ đậm, trên mây lửa kéo dài vạn dặm mấy vạn con phượng hoàng thân hình to lớn suất lĩnh gần ngàn vạn Thanh Loan, thiên nga, khổng tước, đại bằng… các loài chim mạnh mẽ, cuồn cuộn hướng bên này bay tới.
Dẫn đầu những con phượng hoàng kia, bốn con phượng hoàng toàn thân ánh vàng rực rỡ cùng mở miệng:
“Hạo đại đế chậm một chút, phượng hoàng nhất tộc ta nghe nói đại đế muốn tu chỉnh thiên địa pháp quy, thu hồi thiên đình thánh địa, cố ý từ xa vạn dặm tới tương trợ. Lần này do phượng hoàng nhất tộc ta làm tiên phong, đại đế mọi sự không lo!”
Cơ Hạo nhất thời tức giận đến cười lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.