Vu Thần Kỷ

Chương 1402: Công phòng hoàn mỹ




Trong tiếng xé gió nặng nề, giữa hai ngọn núi lớn phía dưới, mấy chục cái đĩa kim loại hình tròn lóe ra điện quang âm u phóng lên cao, mấy chục chiến sĩ Già tộc cười dữ tợn hướng Cơ Hạo vồ tới.
Mười mấy cây cường cung to cỡ bắp chân của nhân tộc bình thường phát ra tiếng ầm ầm to rõ, mũi tên kim loại như trường mâu mang theo tiếng xé gió chói tai hướng Cơ Hạo bắn tới. Các chiến sĩ Già tộc đắc ý cười, bọn hắn nhận định Cơ Hạo chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Liếc xéo mũi tên to lớn chiến sĩ Già tộc bắn ra, đầu mũi tên trong suốt như thủy tinh dài đến ba thước, bên trong mơ hồ có vô số phù văn quay cuồng, ngưng tụ thành hình dạng một đám mây lửa hai màu đen đỏ hỗn tạp. Đây là mũi tên bạo phá uy lực cực lớn, bình thường là dùng để công phá thành trì, đám ác quỷ Già tộc này thế mà lại dùng các mũi tên này để đánh giết từng binh sĩ!
“Nhiều tiền lắm sao?” Vì đối phó một người, thế mà đồng loạt bắn mười mấy mũi tên bạo phá, Cơ Hạo cười lạnh‘Hắc hắc’ một tiếng, tùy tay một chưởng đẩy ra. Kêu ‘Ô’ một tiếng quái dị, bàn tay chấn động không khí, một thủ ấn màu xanh đường kính trăm trượng rời tay mà ra, hung hăng vỗ vào trên những mũi tên đó.
Không đợi phù văn trong mũi tên bùng nổ, thủ ấn màu xanh khẽ chấn động, trong thời gian ngắn chấn động tần số cao mấy trăm triệu lần khiến mười mấy mũi tên kim loại ầm ầm vỡ vụn, sụp đổ thành hạt kim loại nhỏ bé nhất.
Con ngươi của mấy chục chiến sĩ Già tộc chợt thu nhỏ lại đến bằng mũi kim, con mắt thiếu chút nữa từ trong hốc mắt nhảy ra. Bọn hắn kinh hãi nhìn Cơ Hạo, không nói hai lời xoay người rời đi. Cái đĩa kim loại hình tròn phun ra điện quang âm u chợt tăng cường, ở trong không khí kéo ra các dải điện quang dài đến mấy chục trượng.
Cơ Hạo bước ra một bước, xuyên qua hư không tới bên cạnh chiến sĩ Già tộc chạy trốn, hai nắm đấm mang theo tiếng xé gió nặng nề đánh ra, quyền như sao băng đánh ở trên gáy chiến sĩ Già tộc, một lại một chiến sĩ Già tộc trợn mắt ngất đi.
Lấy ra một lá cờ nhỏ tam giác màu đen, Cơ Hạo hướng chiến sĩ Già tộc ngất điểm một cái, một đạo U Minh chi khí phun ra, trong hư không rách ra một khe hở dài mấy trượng, theo tiếng kim loại va chạm thanh thúy, mấy chục sợi xích đen sì từ trong khe hở lao ra, cuốn lấy chiến sĩ Già tộc hôn mê, đem bọn họ túm vào.
Lá cờ nhỏ này, là bảo bối sau lần trước Cơ Hạo và U Minh giáo chủ giao dịch, U Minh giáo chủ cho hắn. Món đồ chơi này không có tác dụng lớn gì khác, Chỉ là về sau Cơ Hạo nếu bắt được tù binh, tùy thời tùy chỗ có thể phá vỡ hư không liên thông U Minh, U Minh giáo chủ chuyên môn an bài nhân thủ ở bên kia chờ.
Các tù binh này sau khi đưa vào U Minh, U Minh giáo chủ nơi đó có sổ sách, chờ tù binh đưa qua đủ nhiều, hắn sẽ thanh toán với Cơ Hạo một lần. Hoặc là thiên tài địa bảo đặc sản U Minh thế giới, hoặc là tà môn pháp khí U Minh giáo chủ luyện chế, lại hoặc là các loại cương thi con rối, yêu ma quỷ quái U Minh giáo chủ bào chế ra, chỉ cần có đủ tù binh đưa qua, tất cả đều dễ nói chuyện.
Tiễn bước xong đám chiến sĩ Già tộc xui xẻo, Cơ Hạo cuốn tay áo, đem đĩa kim loại hình tròn bọn hắn sử dụng thu lại.
Bất cứ tạo vật nào của dị tộc, đối với nhân tộc đều có giá trị tham khảo thật lớn. Trước kia nhân tộc ở trên chiến trường cũng thu được rất nhiều đĩa kim loại hình tròn cùng loại, nhưng các chiến sĩ Già tộc hôm nay Cơ Hạo đụng phải, đĩa kim loại hình tròn bọn họ sử dụng so với trước kia thu được tốc độ nhanh hơn ba thành trở lên.
Có thể thấy được kỹ nghệ của Tu tộc lại có sự tiến bộ thật lớn, đem những cái đĩa kim loại hình tròn này giao cho Vu Điện, nói không chừng có thể phá giải ra một ít kỹ thuật mới.
Cách đó không xa, trên Hạo Kiếp Chi Thành, một đội quý tộc Ngu tộc đang ở trên tường thành nhìn ra xa chú ý tới Cơ Hạo.
Mấy chục chiến sĩ Già tộc phụ trách tuần tra bên ngoài trong cái giơ tay nhấc chân bị đánh rụng, hơn nữa Cơ Hạo còn dùng thủ đoạn nào đó chưa biết, đem các chiến sĩ Già tộc đó đưa đi nơi không biết tên. Một thanh niên Ngu tộc mặc áo choàng màu xám hổn hển chỉ vào Cơ Hạo kêu la vài tiếng, con mắt dựng thẳng ở mi tâm một pho tượng hình người cao tới trăm trượng trên tường thành chợt sáng lên, một luồng sáng mạnh mẽ gào thét rơi xuống trên thân Cơ Hạo.
‘Ông’ một tiếng vang lớn, Cơ Hạo thậm chí không kịp tế ra Bàn Cổ Chung đã bị Hạo Kiếp Chi Thành công kích trúng.
Nhanh, nhanh tới mức khó có thể hình dung. Cơ Hạo cũng chỉ nhìn thấy hào quang chợt lóe, thân thể theo bản năng muốn né tránh, công kích đã rơi ở trên người. Thái Cực Pháp Y phát ra hai đạo thanh khí một đen một trắng chặn công kích, Cơ Hạo vẫn cảm thấy cả người hơi nóng lên, tóc, lông mày cũng mơ hồ phát ra một chút mùi cháy khét.
Lực đánh cực lớn khiến Cơ Hạo lui vội về phía sau gần trăm dặm. Cường quang to bằng vại nước liên tục oanh kích, thanh khí hai màu đen trắng của Thái Cực Pháp Y cấp tốc xoay tròn, như một vòng xoáy ngược hướng thật lớn, đem cường quang không ngừng xé nát sau đó ném đi bốn phương.
Công kích của Hạo Kiếp Chi Thành chợt lóe rồi biến mất, các quý tộc Ngu tộc trên tường thành đang cất tiếng cười điên cuồng, thân thể Cơ Hạo nhoáng lên một cái, lập tức tới ngoài Hạo Kiếp Chi Thành. Tiếng ‘Bốp bốp’ không dứt, trước mặt Cơ Hạo có vô số điện quang tinh tế sáng lên, trong không khí xuất hiện từng khối kết giới trong suốt to bằng vại nước, hình dạng như tổ ong lục giác. Vô số kết giới lục giác ghép lại với nhau, hóa thành một bức tường kết giới bảo vệ dày nặng chặn hắn.
Các quý tộc Ngu tộc cười điên cuồng sắc mặt chợt cứng đờ, tiếng cười nghẹn ở cổ họng, thiếu chút nữa sặc chết bọn hắn.
Bọn hắn ngơ ngác nhìn Cơ Hạo, không dám tin tưởng Cơ Hạo làm sao có thể từ dưới Hạo Kiếp Chi Thành trực tiếp đả kích may mắn không chết.
Tuy bọn hắn chỉ dùng một lần đả kích có hạn đương lượng nhỏ!
“Nhân tộc Vu Đế?” Một thanh niên Ngu tộc lẩm bẩm: “Không, Vu Đế nhân tộc cũng sẽ bị thương ở trong công kích như vậy. Như vậy, bảo bối trên người hắn! Quần áo này tuy hình thức không tinh xảo đẹp đẽ ra sao, nhưng lực phòng ngự của nó thật sự quá mạnh mẽ!”
Một đám quý tộc Ngu tộc tham lam nhìn Thái Cực Pháp Y trên người Cơ Hạo, ngược lại xem nhẹ bản thân Cơ Hạo.
Cơ Hạo cũng không quan tâm đám quý tộc Ngu tộc này, hắn cẩn thận vươn hai tay, ấn ấn ở trên kết giới hộ bích (hộ bích: tường bảo vệ) không ngừng lóe lên trước mặt.
‘Xẹt xẹt, rắc rắc’ vang to một tiếng, trên kết giới hộ bích một lực lượng mạnh đến đáng sợ đánh ra, một mảng điện quang hiện lên, mười ngón tay Cơ Hạo đồng thời toát ra các làn khói. Một cơn đau khó chịu ập đến, ngón tay Cơ Hạo theo bản năng rời khỏi kết giới hộ bích.
Cơ Hạo kinh hãi nhìn một tầng kết giới hộ bích lấp lánh này. Thân thể hắn hiện nay mạnh mẽ dị thường, so với đỉnh phong Vu Đế bình thường cường đại hơn đâu chỉ gấp trăm lần? Tầng kết giới hộ bích này khiến ngón tay hắn cũng cảm thấy đau đớn, lực phòng ngự của kết giới này có thể xưng là khủng bố.
Tầng kết giới hộ bích này, tuyệt đối có thể ngăn cản công kích cấp Vu Thần. Nếu vận dụng cao thủ cấp Vu Đế vây công, sợ là cần số lượng xa xỉ Vu Đế hao phí thời gian rất dài mới có thể phá vỡ phòng ngự. Nhưng trong quá trình đó, Hạo Kiếp Chi Thành chắc chắn sẽ tạo thành thương vong thật lớn đối với Vu Đế nhân tộc.
“Dân bản xứ ngu xuẩn, chưa tiến hóa. Đây là bảo bối ba mươi năm trước, chúng ta từ quê hương của chúng ta đưa tới!” Một thanh niên Ngu tộc cách kết giới hộ bích cất tiếng cười nhạo Cơ Hạo: “Vì mười hai bảo bối này, chúng ta đã vét sạch hầu như toàn bộ kho báu. Lần này, cho đám dân bản xứ các ngươi kiến thức một chút sự lợi hại của nó!”
“Công kích không thể ngăn cản, phòng ngự không thể phá hư, vô luận công kích hay phòng ngự đều hoàn mỹ!” Một thanh niên Ngu tộc khác đắc ý thổi phồng: “Đem cái gọi là Vu Thần của nhân tộc các ngươi gọi ra đi, chúng ta sẽ dạy dỗ bọn hắn một trận cẩn thận!”Cơ Hạo nhíu mày, đột nhiên một quyền hung hăng đánh về phía kết giới hộ bích của Hạo Kiếp Chi Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.