Vu Thần Kỷ

Chương 1393: Khoái đao loạn ma




Đại điện thảo luận chính sự, Đế Thuấn ngồi ở giữa, bên người trái phải phân biệt có hai bóng người nón cao bị sương mù mông lung vờn quanh.
Thân thể bốn bóng người nón cao thân hình so với Đế Thuấn cao lớn gấp mấy lần, quanh thân bốc lên sương mù, tản mát ra vu lực dao động hồng hoang cổ xưa, dày nặng nồng đậm run nhè nhẹ, hiển nhiên đã đặc biệt phẫn nộ.
Khẩu cung Cơ Hạo mang đến, từ các đội săn nô, mãi cho đến này tử sĩ ‘dẫn đường’, hơn vạn phần khẩu cung lơ lửng ở trong đại điện. Từng khối ngọc lóe sáng, khẩu cung của tất cả mọi người đều đã truyền phát xong.
Cơ Hạo trấn định tự nhiên ngồi ở mé dưới Đế Thuấn. Khác với hai ngày trước, bên cạnh hắn không cô đơn nữa. Có mấy chục bá hậu địa vị cực cao tuổi tác lớn ngồi ở bên cạnh hắn, phía sau hắn hơn vạn bá hậu ngồi chỉnh tề. Đôi mắt mọi người đều sung huyết, nghiến răng nghiến lợi nhìn ngọc bản lơ lửng ở không trung.
Có một số việc giống như bọc mủ, không chọc vỡ chảy mủ, ngươi sẽ không biết bên trong đã hủy hoại thành bộ dáng gì. Một khi chọc thủng, nhìn thấy cảnh tượng ghê người đó, chung quy sẽ làm người ta chấn động, hoảng sợ, tiến tới phẫn nộ đến hầu như tuyệt vọng.
Mấy chục đại thị tộc địa vị tôn quý nhất, thế lực mạnh nhất nhân tộc, nội bộ bọn họ thế mà lại mục rữa, thối nát đến mức như thế. Tạm bất luận bọn họ cấu kết đại quân dị tộc, mưu đồ Nghiêu Sơn thành chuẩn bị mưu đồ gây rối đối với Bồ Phản, chỉ các loại tình trạng không chịu nổi đám tử sĩ kia bóc trần, đã ở giữa những đại thị tộc này và bộ tộc bình thường rạch ra một vết đầm đìa máu.
Mọi người đều rõ, từ hôm nay trở đi, các chi nhánh tông mạch từ các đại thị tộc sinh sản ra, xem như triệt để nhất đao lưỡng đoạn với những tông mạch này.
Nhiều sự tình, quá ô uế, quá tanh máu tàn nhẫn, quá bất cận nhân tình, làm người ta quá tuyệt vọng. Như chuyện con trai cùng con gái Hùng Ngao, như Mị thị Thanh Vân sơn nhất mạch. Phát rồ, táng tận thiên lương, ai có thể ngờ được, các đại thị tộc này lại có thể làm ra chuyện như vậy?
Vì ham muốn riêng của bản thân, vì tranh quyền đoạt lợi, bọn họ đã trở nên giống như ác quỷ, không giống một con người nữa!
Trước kia bọn họ đem những thứ đen tối không thể lộ ra với người ngoài che giấu vô cùng tốt, chưa có ai biết bọn họ đã làm những việc này, đám dị tộc Ngu triều thành lá chắn tốt nhất của bọn họ, rất nhiều tanh máu cùng hắc ám cứ chụp ở trên đầu dị tộc.
Không có ai ngờ, không có ai tin tưởng bọn họ sẽ làm ra chuyện như vậy.
Từ Đế Thuấn đến bá hậu các bộ, từ trưởng lão các tộc đến con dân bình thường, ai sẽ tin tưởng, đám con cháu huyết duệ của các thượng cổ thánh hoàng, các Vu Đế cường đại cao cao tại thượng huy hoàng như thần linh, bọn họ sẽ làm ra loại chuyện không chịu nổi đó chứ?
Vu Đế, Vu Đế cường đại, Vu Đế cao cao tại thượng giống như thần linh, bọn họ không phải là thần thủ hộ của nhân tộc sao? Bọn họ không phải đứng ở tiền tuyến ngăn cản dị tộc, dùng ngực mình ngăn cản cung tên bắn về phía con dân nhân tộc, ngăn cản đao kiếm bổ về phía con dân nhân tộc sao?
Bọn họ vì sao sẽ làm ra chuyện so với ác quỷ dị tộc càng đáng sợ hơn?
“Bọn hắn, làm sao xứng với đồ đằng Hữu Hùng thị?” Hiên Viên thánh hoàng quanh thân sương mù màu vàng quấn quanh, khí tức sắc bén cương mãnh nhất lửa giận công tâm rống giận một tiếng: “Bọn hắn, làm sao, làm sao dám... Sao có thể...”
Một trưởng lão Công Tôn thị run rẩy từ trong đám người bò ra, cung kính quỳ dưới đất hướng Hiên Viên thánh hoàng dập đầu hành lễ: “Lão tổ tông, các con em Hữu Hùng nhất mạch, đại bộ phận vẫn là tốt! Những năm gần đây, bọn họ cũng kiến công lập nghiệp cho nhân tộc!”
Hiên Viên thánh hoàng chỉ tay, một đạo kiếm khí gào thét lao ra, xuyên qua bả vai vị trưởng lão này, một mảng lớn máu tươi vọt ra, Hiên Viên thánh hoàng mang theo một tia thô bạo cả giận nói: “Đồ vô liêm sỉ! Bọn hắn cũng có kiến công lập nghiệp cho nhân tộc? Vì sao đại hồng thủy lần này, không thấy các ngươi xuất động một binh một tốt?”
Công Tôn trưởng lão sợ tới mức nằm úp sấp trên mặt đất không dám nhúc nhích. Vô luận hắn biện luận như thế nào, đại hồng thủy lần này hầu như diệt nhân tộc, các đại thị tộc bọn họ chỉ lo bảo hộ lãnh địa và tộc nhân nhà mình, chưa xuất động một binh một tốt góp sức cho nhân tộc, đây là sự thật không tranh cãi.
“Các ngươi đám vô liêm sỉ này, các ngươi có lẽ chưa làm ác, nhưng các ngươi thật sự đối với việc bọn họ làm hoàn toàn không biết gì cả?” Hiên Viên thánh hoàng tức tới mức thân thể chấn động biên độ lớn, trong đại điện thảo luận chính sự vang lên tiếng ầm ầm chói tai, từng đạo kiếm khí màu vàng đột ngột xuất hiện, chậm rãi hướng tộc nhân Hữu Hùng thị ở đây đè ép xuống.
“Các ngươi hàng năm bái tế tổ tiên, đều nói với ta các tộc nhân an cư lạc nghiệp, thiên hạ thái bình, các ngươi sao lại không ai ở trên hiến tế đại điển, hướng ta nói một câu sự thật?” Hiên Viên thánh hoàng đã tức giận đến mức nói năng lộn xộn, khi nói chuyện đầu lưỡi cũng líu lại.
Hắn dù sao không phải bản tôn Hiên Viên thánh hoàng, hắn chỉ là một phân thân của bản tôn, cho nên linh trí của hắn rất có hạn, hơn nữa tính cách cũng có chỗ thiếu hụt thật lớn. Rất hiển nhiên, hắn càng đạt được nhiều một mặt sát phạt quyết đoán của bản thể Hiên Viên thánh hoàng, tính cách thể hiện ra cực kỳ nóng nảy cùng thô bạo.
Vừa rồi hắn vừa xuất hiện, đã một kiếm chém giết mấy trăm tộc nhân Công Tôn nhất tộc, cảnh tượng đó đem Cơ Hạo cũng dọa nhảy dựng.
“Chúng ta, chúng ta!” Công Tôn trưởng lão muốn biện bạch vài câu, nhưng hắn cuối cùng một câu cũng chưa nói ra được. Đúng vậy, hàng năm bọn họ đều sẽ hiến tế tổ tiên, hướng Hiên Viên thánh hoàng trong tông miếu Hữu Hùng thị hiến tế cầu nguyện.
Nhưng nói thật, hiến tế cầu nguyện Hiên Viên thánh hoàng... Trên cơ bản cũng không được Hiên Viên thánh hoàng đáp lại, thời gian dài, loại hiến tế này càng nhiều trở thành một loại vở diễn thể hiện lực ngưng tụ của thị tộc, thể hiện quyền uy cùng địa vị của cao tầng gia tộc, ai sẽ thật sự nói lời thật ở trên cuộc hiến tế đó?
Nói không dễ nghe chút, tế tổ đại điển của các đại thị tộc sao, trên cơ bản đã trở thành nghi thức ‘dỗ quỷ’!
“Thôi, con người nếu đã sinh nhọt độc, nhổ đi là được.” Hừ một tiếng nặng nề, Hiên Viên thánh hoàng nói rất dứt khoát: “Nơi ta phụ trách trấn áp, mấy ngày nay rất có dị động, không thể ở lâu. Đế Thuấn, dùng ‘Đại 宻 xiển (mi ‘t ngờ) thực hồn vấn tâm chú’ nghiêm hình tra tấn toàn bộ tiểu tử khốn kiếp của Hữu Hùng thị, chỉ cần đã làm việc không chịu nổi, làm thịt hết, đưa đi cho Minh đạo hữu... trao đổi một đám cương thi con rối tốt về đây.”
Cười lạnh một tiếng, Hiên Viên thánh hoàng dị thường hung dữ nói: “Bọn hắn sống không có tác dụng gì, bọn hắn chết rồi, trái lại còn có thể làm nhiều chút cống hiến cho nhân tộc!”
Ba vị thánh hoàng khác đồng loạt gật đầu, vỗ tay khen ngợi biện pháp xử trí của Hiên Viên thánh hoàng. Bọn họ nhất trí quyết định, tộc nhân các đại thị tộc khác, cũng theo đó mà xử lý.
Trong đại điện, một đám tộc trưởng, trưởng lão, tộc nhân trung tâm đại thị tộc sợ tới mức mặt không còn chút máu, cùng cất tiếng rú thảm. Các tộc nhân đã làm việc đuối lý tự nhiên là sợ tới mức vãi cả ra quần, mà những người chưa từng việc thẹn với lòng cũng sợ tới mức hồn vía lên mây.
Đại Xiển Thực Hồn Vấn Tâm Chú, bí pháp sưu hồn tàn khốc nhất nhân tộc bí truyền, là đem linh hồn con người mài cẩn thận thành hạt linh hồn nhỏ bé nhất, như kéo tơ lột kén kiểm tra lời nói hành vi cả đời bọn họ. Phép này ác độc phi thường, cho dù là Vu Đế bị vu chú này sưu hồn xong, có ba thành khả năng chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ, có bảy thành khả năng trở thành kẻ điên, cuối cùng có thể mạnh khỏe không việc gì có thể có một phần trăm đã coi như may mắn.
Nếu thật sự dùng biện pháp này tra hỏi tộc nhân toàn bộ đại thị tộc, các đại thị tộc cường đại nhất nhân tộc chắc chắn nguyên khí đại thương.
Nhưng bốn đại thánh hoàng đã hạ quyết tâm, quyết sách của Hiên Viên thánh hoàng, ở đây ai dám khuyên can?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.