Vu Thần Kỷ

Chương 1388: Giao dịch đáng sợ




U Minh giáo chủ vẻ mặt rối rắm nhìn Cơ Hạo.
Ánh mắt hắn rất phức tạp, có chút khinh bỉ, có chút kinh hãi, còn có rất nhiều tâm tình phức tạp khác, Cơ Hạo lại lười phân biệt từng cái một.
Qua hồi lâu, U Minh giáo chủ ghé đến bên tai Cơ Hạo thấp giọng lẩm bẩm: “Từ xưa đến nay, chỉ có tổ tông phạm tội gây họa cửu tộc, tiểu tử ngươi thực đủ độc ác cay nghiệt, hiện tại là con cháu người ta phạm tội, ngươi muốn họa tới tổ tiên người ta! Người ta cũng là người chết rồi!”
Cơ Hạo than nhẹ một tiếng, rất vô tội, rất đáng thương hướng U Minh giáo chủ dang hai tay: “Nhưng ta bị người ta bắt nạt tới cửa rồi. Tiền bối là không biết, nếu không phải Nghiêu Sơn lĩnh ta còn có vài phần sức tự bảo vệ mình, hắc hắc, sợ tộc nhân của ta còn có các con dân trong lãnh địa, nay đều đã biến thành nô lệ mặc cho người ta xử lý!”
Đem chân tướng sự tình hướng U Minh giáo chủ miêu tả rõ một phen, U Minh giáo chủ nhất thời nhíu mày, lấy ngón trỏ hung hăng gãi vài cái ở trên trán: “Quá đáng rồi, thế này có chút quá đáng rồi, thế này thật quá phận. Những tiểu gia hỏa kia thật sự là thế hệ sau không bằng thế hệ trước, vậy mà dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy đối phó ngươi đứa nhỏ này? Hắc!”
Cơ Hạo nhìn U Minh giáo chủ có chút rối rắm, đột nhiên kéo tay áo hắn, kéo hắn nhìn về phía các lò luyện khí thế ngất trời kia: “Ngài xem bên kia, tù binh lần này ta bắt được, ngài muốn bao nhiêu cũng được.”
Khóe mắt U Minh giáo chủ chợt nhảy dựng, hắn kinh hỉ vạn phần nhìn các tù binh đang bị bàn ủi in lên dấu ấn nô lệ, vui vẻ nói: “Nhiều dị tộc như vậy? Hắc, còn sống sờ sờ. Ừm, đám tinh quái lùn kia thì thôi, đem đi ngâm ở trong Huyết Hải lập tức tan ngay, không có tác dụng gì; nhưng đám da đen cùng bốn mắt kia, tốt, tốt, tốt lắm!”
Vung tay áo, U Minh giáo chủ nhìn Cơ Hạo cười nói: “Toàn bộ da đen cùng bốn mắt đều cho bần đạo đi. Ài, da đen cùng bốn mắt trước kia bần đạo kiếm được, đều là thi thể bị chém giết trên chiến trường, hơn nữa đều cất chứa rất lâu rồi, sức sống của thân thể mất đi hơn phân nửa... hiện tại các người sống này sao, bần đạo vừa lúc có điều cảm ngộ, cần bọn hắn luyện tay.”
Cơ Hạo rất khẳng khái vung tay lên, cười to nói: “Như vậy, là của ngài rồi, mang đi ngay bây giờ?”
U Minh giáo chủ dùng sức chà chà hai tay, một luồng thần thức dao động âm hàn thấu xương hóa thành các trận gió âm gào thét hướng bốn phía cuốn đi. Hắn loáng cái tính rõ trong doanh địa tù binh quy mô thật lớn này có bao nhiêu chiến sĩ Già tộc cùng chiến sĩ Ám tộc bị bắt.
Hơn một ngàn đội săn nô, mỗi đội săn nô ít nhất đều có ba năm trăm chiến sĩ Già tộc tọa trấn, có mấy ngàn chiến sĩ Ám tộc làm chủ lực săn nô. Chiến sĩ Già tộc Cơ Hạo lần này bắt sống tổng số gần trăm vạn, chiến sĩ Ám tộc càng đông tới ngàn vạn, về phần đám tinh quái đầy đất, U Minh giáo chủ cũng lười đi đếm.
“Có chút tham, lòng tham, đạo tâm bất ổn, bất ổn rồi, chẳng qua bần đạo đang cần gấp tài liệu tốt mà, tham, thì tham một lần.” U Minh giáo chủ vô cùng rối rắm thở dài một hơi, vung tay áo, trong cánh cửa đồng xanh phía sau hắn từng đạo U Minh chi khí dinh dính hóa thành gió âm phần phật gào thét lao ra, cuốn lên các chiến sĩ Già tộc, chiến sĩ Ám tộc kia nhanh chóng bay vào U Minh thế giới.
U Minh giáo chủ nhẹ nhàng niệm một bộ chú ngữ, chỉ nghe phía sau cánh cửa đồng xanh có vô số tiếng kim loại va chạm nặng nề truyền đến, rất nhanh đã có một đội chiến sĩ tinh tráng xếp hàng chỉnh tề, toàn thân âm khí ngút trời sải bước đi ra.
Các chiến sĩ tinh tráng này mỗi người cao trên dưới bốn trượng, trên làn da loã lồ bên ngoài dày đặc vảy rồng, trên trán càng có ba cái sừng rồng bén nhọn sinh ra. Bốn con mắt lục quang quanh quẩn trên gương mặt bọn họ là âm trầm khủng bố như thế, trong mắt càng thỉnh thoảng phun ra các luồng quỷ hỏa màu xanh lục, ngẫu nhiên bọn họ há mồm ‘Phì phò’ thở dốc một hơi, sẽ có mảng lớn lân quang phun ra.
Các chiến sĩ này tay trái nắm trọng thuẫn màu máu, tay phải Đại Khảm Đao một tay dài đến ba trượng, toàn thân huyết quang đầm đìa, hiển nhiên là thứ đồ chơi hung ác dùng huyết độc Huyết Trì rèn luyện thành.
“Đây là bần đạo rảnh rỗi, dùng tinh huyết Long tộc, thi thể chiến sĩ Già tộc, ở trong Huyết Hải ôn dưỡng ngàn năm mà thành ‘Huyết Hải Bán Long Tu La’! Vảy rồng ngoài thân bọn họ tương đương chân long, đao thương bất nhập, pháp thuật tầm thường đừng mơ lưu lại nửa dấu vết. Bọn họ càng có thể phun Huyết Trì Long Viêm... Cẩn thận một chút, người của ngươi đừng bị bọn họ ngộ thương, cứu chữa cực kỳ phiền toái.”
“Bọn họ không có đau đớn, sẽ không sợ hãi, tuyệt đối sẽ không mệt mỏi, cũng không cần ăn uống, thân thể bọn họ có thể tự hnh hấp thu tất cả thiên địa linh khí bổ sung tiêu hao, chỉ cần không bị dỡ thành mảnh vụn, bọn họ có thể chiến đấu vĩnh viễn.”
“Trừ phun long viêm, bọn họ không có pháp thuật thần thông nào khác, chỉ là khỏe mạnh vô cùng có thể so với Vu Đế cấp cao của nhân tộc mà thôi.”
U Minh giáo chủ cẩn thận giới thiệu thực lực các Bán Long Tu La này, Cơ Hạo và một đám cao tầng Nghiêu Sơn lĩnh bên cạnh hắn nghe xong mặt mày vui vẻ, đây tuyệt đối là đại sát khí trên chiến trường. Không biết mệt mỏi, không sợ hãi, không đau đớn, có thể hấp thu thiên địa linh khí tự bổ sung tiêu hao cùng chữa trị thương thế!
U Minh giáo chủ thả ra mười vạn Bán Long Tu La, theo sau là đại đội chiến sĩ Ám tộc làn da đen sì, hai mắt đỏ bừng, trong mắt hầu như có thể ứa máu, bước chân nhẹ nhàng không có chút tiếng bước chân nào nối đuôi nhau mà ra.
“Bọn họ là ‘Huyết Trì U Quỷ’, sản phẩm ngoài ý muốn khi bần đạo luyện chế Bán Long Tu La. Thân thể bọn họ có thể tùy ý chuyển đổi ở giữa hư thật, khi thực thể lực lượng thân thể bọn họ có thể so với cao giai Vu Vương của nhân tộc, khi hư thể bọn họ có thể ‘xuôi bóng xuyên qua’, nháy mắt vạn dặm. Binh khí bọn họ sử dụng, cũng là Huyết Trì rèn luyện thành, người thường khẽ rách một chút da thịt, cũng sẽ thành một vũng máu.”
Huyết Trì U Quỷ thân thể có thể chuyển hóa ở giữa hư thật, thực lực có thể so với cao giai Vu Vương của nhân tộc đi ra cả thảy một trăm vạn.
Đám Huyết Trì U Quỷ này cũng không cần ăn uống, cho dù bọn họ bị thương nặng tới đâu nữa, chỉ cần chưa bị người ta dỡ nát hủy đi ngay tại chỗ, đem bọn họ đặt ở một bên lẳng lặng hấp thu một ít thiên địa linh khí, bọn họ cũng có thể tự khôi phục.
“Bần đạo không thể chiếm không tiện nghi của đứa nhỏ ngươi. Đám Bán Long Tu La và Huyết Trì U Quỷ này, tặng cho đứa nhỏ ngươi đi.” U Minh giáo chủ nhìn một mũi đại quân thực lực khủng bố này, không thèm để trong lòng nói: “Chẳng qua lúc sử dụng bọn họ nhất định phải cẩn thận một chút, bọn họ không có đầu óc, không thể tự hỏi, làm việc cứng ngắc, không khống chế tốt sẽ gây ra phiền toái to. Bần đạo có chết cũng sẽ không thừa nhận chuyện này có liên quan với bần đạo!”
Cơ Hạo trợn trắng mắt nhìn U Minh giáo chủ một cái.
U Minh giáo chủ bừng bừng hứng thú vỗ vỗ bả vai Cơ Hạo, cười ha ha nói: “Đám da đen cùng bốn mắt vừa rồi, chờ sau khi bần đạo điều chế ba năm trăm năm, lại đưa cho ngươi một đám tới đây đi. Hắc hắc, nhiều tài liệu tươi sống như vậy, đủ bần đạo chơi... Không phải, đủ để bần đạo ‘Cảm ngộ’ rất nhiều năm.”
Ngửa mặt lên trời cười to ‘Ha ha’ vài tiếng, U Minh giáo chủ liếc xéo đám ‘nhân tộc dẫn đường’ kia, trong mắt từng cánh bánh xe màu đen cấp tốc xoay tròn. Một lát sau, hắn đưa tay hướng bên trong cánh cửa đồng xanh chụp một cái, chỉ thấy mấy vạn bóng người bán trong suốt phiêu phiêu đãng đãng từ trong cánh cửa bay ra.
Giống như lửa đốt mông, U Minh giáo chủ nhìn cũng không thèm nhìn các linh hồn bị hắn từ U Minh thế giới ném ra, vội vàng chào từ biệt một tiếng với Cơ Hạo, hóa thành một đạo linh quang ‘Vù’ một cái lao vào cánh cửa đồng xanh.
‘Thùng thùng’ hai tiếng cánh cửa khép kín, cánh cửa đồng xanh dùng tốc độ nhanh nhất biến mất không thấy nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.