Vu Thần Kỷ

Chương 1274: Địa đầu xà




Thu Hạ Mễ làm đồ đệ, Cơ Hạo tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đó là đêm mùa hè kiếp trước, các khay tôm tít mỹ vị kia mang tới cho hắn một tia phiền muộn, khiến hắn đột nhiên nổi lên xúc động thu đồ đệ.
Dùng câu khẩu hiệu của Hoa đạo nhân, Cơ Hạo nên nói như vậy đối với Hạ Mễ—— Hạ Mễ, ngươi cốt cách tinh kỳ, thiên tư hơn người, có duyên với bần đạo!
Ngồi xếp bằng ở trên một khối đá tròn màu trắng, Cơ Hạo vui vẻ nhìn Hạ Mễ rất cung kính đứng ở trước mặt mình liên tục gật đầu, đây là duyên phận, thật sự là duyên phận... Cơ Hạo tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đại đệ tử thứ nhất nhập môn mình chính thức nhận lấy, chính thức thừa nhận, là vì ôm ấp tình cảm món ngon nào đó mà nhận lấy.
“Buông ra thể xác và tinh thần của ngươi, đừng chống cự!” Cơ Hạo nhìn Hạ Mễ vẻ mặt kính cẩn, rất hài lòng nở nụ cười.
Không đợi Hạ Mễ làm ra phản ứng gì, phía sau Cơ Hạo một vầng mặt trời vàng mỹ lệ, một vầng trăng bạc thần bí phóng lên cao, Thái Âm, Thái Dương hai đại đạo đài đứng ở chính giữa kim dương, ngân nguyệt, ánh mắt như điện, cuốn theo thần thức trùng kích như long trời lở đất, chợt đem Hạ Mễ cuốn vào.
Thân thể Hạ Mễ cứng đờ, hoảng sợ nhìn về phía Cơ Hạo.
Thần thức Cơ Hạo đã ngưng tụ thành thực chất, khiến thân thể cùng yêu hồn của Hạ Mễ đều như bị nhốt ở trong thủy tinh thật dày. Thân thể không thể động đậy, yêu hồn không thể sinh ra nửa cái ý nghĩ, đối mặt Cơ Hạo, hắn giống như sâu bọ nhỏ bé đối mặt thiên tai hủy diệt tất cả, không có sức phản kháng.
Lực lượng thần thức của Cơ Hạo cuồn cuộn như biển lớn, yêu hồn của Hạ Mễ giống như một ngọn đèn nho nhỏ trên biển lớn vô biên, nếu Cơ Hạo muốn diệt yêu hồn của hắn, một cái ý niệm có thể đem hắn nghiền tan xương nát thịt.
“Không tệ, không tệ, ngươi tuy xuất thân yêu tộc, nhưng trên người lại ngay cả nửa điểm huyết nghiệt cũng chưa có.” Cơ Hạo kinh hỉ nhìn Hạ Mễ, con tôm tít to lớn này hai tay thế mà lại sạch sẽ, không có chút nhân quả dây dưa, rất hiển nhiên từ sau khi hắn tu thành yêu thân, hắn chưa bao giờ sát sinh!
Mà yêu hồn của hắn cũng trong vắt dị thường, tuy ở trên phẩm giai phi thường thấp, lực lượng linh hồn bổn nguyên cũng cực kỳ nhỏ yếu, nhưng không có nửa điểm tạp chất, sạch sẽ trong vắt giống như một khối thủy tinh trắng không tỳ vết, hoàn toàn không có loại cảm giác dơ bẩn huyết khí quấn quanh, nghiệt khí ngút trời của đại yêu, cự yêu khác.
“Tốt lắm, tốt lắm!” Cơ Hạo càng thêm hài lòng nở nụ cười: “Tuy là nhất thời xúc động thu ngươi làm đồ đệ, nhưng tâm tính của ngươi cũng hiếm có. Ngươi, thế mà chưa bao giờ sát sinh? Ngươi, không ăn thức ăn máu thịt?”
Cơ Hạo thu hồi thần thức, Hạ Mễ lúc này mới thở hổn hển một hơi, hai chân mềm nhũn quỳ gối dưới đất. Nghe được Cơ Hạo hỏi, hắn vội vàng ngẩng đầu, cẩn thận hồi bẩm: “Lão sư, đệ tử trời sinh tính thích ăn chay, thích nhất ăn các loại cỏ linh chi, nếu không có cỏ linh chi, có các loại rong biển cũng rất tươi mới ngon miệng.”
Cười khan vài tiếng, Hạ Mễ chớp mắt nói: “Hơn nữa, nếu là thịt để ăn... Hắc, nhỡ đâu ăn con cháu đại yêu nào không thể trêu vào, chẳng phải là gây tai hoạ cho mình sao? Hơn nữa thịt khiến cho toàn thân thối hoắc, đệ tử chán ghét nhất các mùi lạ đó.”
Hoành Hành, Viên Lực ở một bên đã nghe tới mức trợn tròn mắt, một cự yêu… chưa bao giờ sát sinh, trời sinh ăn chay?
Thằng cha này còn có thiên phú thần thông mạnh mẽ, đáng sợ như vậy, trọng quyền có thể trực tiếp đánh thủng thân thể cường hãn của Hoành Công Ngư đó! Thằng cha mạnh đến đáng sợ như vậy, hắn thế mà cả đời đều là ăn chay! Trong yêu tộc, lại còn có kẻ kỳ quặc như vậy?
Cơ Hạo cũng nhịn không được cười lên, hắn cười tủm tỉm nhìn Hạ Mễ nói: “Vậy, lúc vừa nãy ta biến ảo thành thủy viên yêu thân, ngươi không chịu bái sư, sao ta hiện ra bổn tướng nhân tộc, ngươi liền ngoan ngoãn đi theo?”
Cơ Hạo đối với biểu hiện vừa nãy của Hạ Mễ vẫn rất tò mò, con tôm tít to lớn này, sao sau khi nhìn thấy bổn tướng nhân tộc của Cơ Hạo liền ngoan ngoãn bái sư?
“Cái này...” Hạ Mễ chớp con mắt nhỏ dài mấy lần, rất cung kính nói: “Cái này sao, nói ra có lẽ là đệ tử trời sinh cẩn thận, nhưng đệ tử luôn cảm thấy, Cộng Công đại nhân nổi đại hồng thủy cũng tốt, làm bao nhiêu thủ đoạn hoa chiêu cũng thế, cuối cùng không thắng nổi nhân tộc.”
“Bái một yêu tộc làm thầy, cho dù hắn mạnh như Cộng Công đại nhân thì sao? Cuối cùng đối mặt nhân tộc vồ ngược, chung quy phải hóa thành tro bụi. Bái hắn làm thầy, bản thân đệ tử thật ra không sợ chết, nhưng ta cẩn thận kinh doanh nhiều năm như vậy, thật không dễ gì khiến tôm tít nhất tộc của ta có không đến trăm tiểu yêu mở linh trí sinh ra, chung quy không thể liên lụy bọn nó chết cùng chứ?”
“Đệ tử nhận ra sư tôn, ngài là Nghiêu Hầu Cơ Hạo, thanh niên tuấn ngạn hung danh nhất nhân tộc mấy năm nay. Ngài đã lẻn vào Quỳ Môn, hiển nhiên bọn họ sắp xuống tay nặng rồi, Quỳ Môn là không thủ được, hiện tại yêu loại tụ tập ở Quỳ Môn, lấy thủ đoạn tàn nhẫn của ngài mấy năm nay, tất nhiên là sẽ toàn quân bị diệt.”
“Ngài chủ động muốn thu đệ tử làm đồ đệ, đây là cơ hội tuyệt hảo đệ tử thoát khỏi họa sát thân, lại càng không cần nhắc chỗ tốt về sau đệ tử có thể nhận được. Cho nên, nhận ra ngài, đệ tử tự nhiên là phải nhanh chóng bái sư, còn do dự cái gì chứ?”
Hạ Mễ cẩn thận kể ra từng điều, Cơ Hạo nghe mà mặt mày vui vẻ, tuy quá mức cẩn thận chút, nhưng cẩn thận cũng có chỗ tốt của cẩn thận. Bên người Cơ Hạo không thiếu kẻ lỗ mãng tay chân to, dám đánh dám giết, ví dụ như nói Hoành Hành và Viên Lực chính là điển hình trong đó.
Nhưng loại người cẩn thận, làm việc thận trọng này, chính là nhân vật bên người Cơ Hạo đang thiếu.
“Tốt lắm!” Cơ Hạo lại một lần nữa phi thường hài lòng vỗ tay cười lên. Hắn nhìn nhìn Hạ Mễ, trầm ngâm chốc lát, thân thể nhoáng lên một cái, chỉ thấy thân thể Cơ Hạo biến hóa, dần dần liền trở nên có bảy tám phần tương tự với Hạ Mễ.
Thân thể thon dài hơi còng, trên thân thể bao trùm một mảng lớn giáp xác dày nặng màu u lam xen lẫn các tia sáng màu vàng, một đôi mắt vừa nhỏ vừa dài, ngẫu nhiên con ngươi khẽ chuyển sẽ là một luồng tinh quang bắn ra bốn phía. Cơ Hạo đưa tay hướng trên người Hạ Mễ cào một cái, từ trên thân hắn lấy ra một luồng yêu khí vỗ về phía trên người mình, rất nhanh trên người hắn đã tản mát ra yêu khí nồng đậm không khác gì Hạ Mễ.
“Ở Quỳ Môn, hoặc là ở long môn khác, ta chính là thân đại gia ‘Hạ Nhật’ của Hạ Mễ ngươi.” Cơ Hạo nhếch miệng cười nói: “Tôm tít tinh Hạ Nhật, về sau ta sẽ dùng tên tuổi này. Hạ Mễ à, dưới trướng của ngươi có bao nhiêu người có thể dùng, mau giúp ta đi tra xét một ít tin tức.”
Dưới trướng Hạ Mễ thật sự có không ít người có thể dùng, hắn tự mình lôi lên, những đứa nhỏ đều là tôm tít thành tinh đã có gần trăm người, trong đó đại yêu thực lực có thể so với nhân tộc Vu Vương đã có mười hai tên, còn lại thực lực cũng phần nhiều đạt tới tiêu chuẩn nhân tộc Đại Vu.
Tôm tít thành tinh cực kỳ hiếm thấy, nhưng tôm tít một khi thành tinh, trọng quyền của bọn họ cũng cực có uy lực, hơn nữa tôm tít, tôm tít, cùng tôm bình thường ít nhiều có vài phần ‘Quan hệ huyết thống’, cho nên Hạ Mễ tuy không cố ý mời chào thủ hạ, lại có vài bộ lạc lính tôm chủ động quy phụ Hạ Mễ.
Ngay tại Quỳ Môn, đã có khoảng mười vạn lính tôm nghe lệnh đối với Hạ Mễ cùng các hài tử của hắn.
Các lính tôm này chỉ số thông minh không cao, quan hệ với Hạ Mễ còn có các hài tử của hắn, đại khái thuộc loại quan hệ như chủ nhân cùng chó cưng. Hạ Mễ chỉ là ra lệnh một tiếng, đám hài tử tôm tít dưới trướng hắn hướng bốn phía truyền tin tức một lần, không bao lâu liền có lượng lớn tin tức truyền về.
Ví dụ như nói gian nhà đá lớn kia cách vách Cơ Hạo thuộc về ai, người trẻ tuổi áo bào đỏ kia bên trong đã đến Quỳ Môn bao nhiêu ngày, bên cạnh hắn có những người nào, hắn đang làm gì vân vân...
Mọi chuyện của thanh niên áo đỏ kia ở Quỳ Môn, toàn diện truyền hết về trong tay Cơ Hạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.