Vu Thần Kỷ

Chương 115: Nam hạ




Sau bảy ngày công thành, thế cục Lãnh Khê cốc chuyển tiếp đột ngột.
Mười hai con quái khổng lồ cao gần trăm trượng, toàn thân do đá hoa cương màu đen tạo thành gia nhập đội ngũ công kích. Bọn cự quái này mi tâm lóng lánh dấu ấn màu đỏ chói mắt, hiển nhiên bọn nó đều là nô lệ bị người ta thu phục.
‘A ~ rống ~’!
Theo tiếng gầm gừ điên cuồng hung dữ, hai tay một con cự quái vỗ hướng mặt đất, một ngọn núi nhỏ trên dưới trăm trượng chợt sụp xuống, ở trong tay nó ngưng tụ thành một quả cầu đá to cả trượng. Cánh tay phải cự quái hung hăng vung lên, cánh tay mang theo mấy cái tàn ảnh, trong không khí truyền đến một đợt tiếng nổ, quả cầu đá lấy tốc độ Cơ Hạo cũng không thể thấy rõ bắn nhanh đến, hung hăng đánh vào trên tường bảo vệ.
Một tiếng nổ vang, tường bảo vệ kịch liệt chấn động lên.
Cự quái ném quả cầu đá lực va chạm cực kỳ cuồng bạo, trên quả cầu đá cũng có phù văn phá chú kỳ lạ lóng lánh, đối với phù văn trận pháp thêm vào trên tường bảo vệ có lực công kích rất mạnh. Chỉ một lần tấn công, năng lượng vu trận cung cấp tường bảo vệ chợt tiêu hao một mảng lớn.
Các quặng nô không ngừng lui tới bôn tẩu, không ngừng đem lượng lớn mỹ ngọc, Hỏa Ngọc Tủy nhét vào vu trận. Vô số phù văn lóng lánh, quấn quanh mỹ ngọc, Hỏa Ngọc Tủy chồng chất như núi, rất nhanh chuyển hóa thành năng lượng khổng lồ bổ sung vào vu trận tường bảo vệ.
Nhưng mọi người đều thấy rất rõ ràng, vừa rồi một đòn nặng nề của con cự quái kia, tường bảo vệ Lãnh Khê cốc thế mà bị đập ra một vết sâu cỡ đầu người. Tuy chỗ tổn thương này không lớn, nhưng cái này chứng minh, kẻ địch đã có tự tin công phá Lãnh Khê cốc.
“Hắc Thủy Huyền Xà bộ, không có thực lực như vậy, thu phục cự quái như vậy!” Cơ Báo nhìn mười hai con cự quái diễu võ dương oai ngoài thành, lại nhìn người khống chế cự quái phía sau cự quái thân khoác áo choàng màu đen, toàn thân đều bao phủ ở trong một tầng hắc khí nhàn nhạt, cắn răng nói: “Chúng ta hiểu rõ Hắc Thủy Huyền Xà bộ… Bọn hắn không có cái thực lực này, thu phục, dự trữ nuôi dưỡng cự quái như vậy.”
Cơ Báo đang giải thích, mười hai con cự quái đồng thời ra tay, rút ra trên mặt đất lượng lớn cát đá, hóa thành quả cầu đá hung hăng hướng tường bảo vệ ném mạnh tới.
Tiếng xé gió nặng nề không dứt bên tai, trên tường bảo vệ ánh lửa văng khắp nơi, tường bảo vệ kịch liệt run rẩy, thỉnh thoảng có mảnh vỡ to nhỏ từ trên tường bảo vệ sụp đổ.
Dựa theo hiệu suất công kích của bọn cự quái này, cho dù Lãnh Khê cốc có cuồn cuộn không ngừng mỹ ngọc và Hỏa Ngọc Tủy bổ sung tiêu hao, tường bảo vệ này nhiều nhất có thể kiên trì một tháng, sẽ bị bọn cự quái kia công kích triệt để đánh vỡ.
Lão thạch và một đám đồng bạn thạch quái hắn triệu tập đến rít gào trầm thấp, bọn họ liều mạng đấm ngực, hướng tới cự quái màu đen ngoài thành phát ra tiếng kêu khiêu khích. Trong tiếng kêu trầm thấp, ngoài thân bọn lão thạch có phù văn phong cách cổ xưa hiện lên, trên mặt đất không ngừng có bùn lầy quay cuồng mà đến, chồng chất bao trùm ở trên tường bảo vệ.
Những bùn lầy này một khi bao trùm lên tường bảo vệ, liền lập tức hóa thành tầng nham thạch cứng rắn. Tầng nham thạch này lực phòng ngự hiển nhiên không cường hãn bằng bản thể tường bảo vệ, quả cầu đá của cự quái một khi đánh xuống, lập tức sẽ là một mảng tầng nham thạch dài mười mấy trượng bị đánh thành phấn.
Nhưng bọn lão thạch cuồn cuộn không ngừng triệu hồi bùn lầy, cuồn cuộn không ngừng đắp lên tầng nham thạch mới, bọn cự quái điên cuồng công kích, tầng nham thạch sẽ không ngừng dày thêm, hai bên tiêu hao, thế mà miễn cưỡng duy trì một cái cân bằng đại khái.
Cơ Báo, Cơ Hạ đồng thời lộ ra nụ cười, có bọn lão thạch giúp, uy hiếp của đám cự quái này đối với Lãnh Khê cốc vẫn to lớn như cũ, nhưng ít nhất đã không tính là nguy hiểm lửa sém lông mày. Như vậy xem ra, bọn cự quái muốn công phá Lãnh Khê cốc, ít nhất cần ba tháng trở lên mới được.
“Hạo, theo ta!” Cơ Báo kéo Cơ Hạo một cái, mang theo hắn cùng Cơ Hạ đi vào sâu trong Lãnh Khê cốc.
Ngoài Lãnh Khê cốc truyền đến tiếng hô giết rung trời, liên quân ba tộc lấy hàng vạn để tính lớn tiếng hò hét hướng tường bảo vệ phát động tấn công.
Trên tường bảo vệ ánh lửa phun trào, phàm là địch nhân dám tới gần đều sẽ bị vu pháp hỏa diễm đặc thù của Hỏa Nha bộ công kích, không khí xung quanh càng trở nên dinh dính dị thường, cho dù chiến sĩ Tiểu Vu cảnh đỉnh phong, cũng chỉ có thể miễn cưỡng leo lên tường thành, nhưng đối mặt chiến sĩ Hỏa Nha bộ trên tường bảo vệ ở trên cao nhìn xuống tiến công, bọn hắn thường thường còn chưa leo lên đã bị chém rơi xuống khỏi đầu tường.
Nhưng một lần này, có đám cự quái trợ trận, chiến sĩ Hỏa Nha bộ ở lúc chiến đấu còn phải chú ý tránh né quả cầu đá bắn nhanh đến, hơi không cẩn thận sẽ có chiến sĩ bị quả cầu đá ném tới đánh cho đứt gân gãy xương, trên một đoạn tường thành đấy sẽ lập tức có chiến sĩ ba tộc leo lên.
Công phòng chiến ở Lãnh Khê cốc, thế cục không thể nghi ngờ trở nên đặc biệt ác liệt.
Sâu trong Lãnh Khê cốc, Cơ Báo nghiêm túc nhìn Cơ Hạo, lạnh giọng nói: “Bảy ngày rồi, Kim Ô lĩnh một chút tin tức cũng chưa truyền đến, nói cách khác, a công đã mất đi liên hệ với Kim Ô lĩnh.”
Cơ Hạ ở một bên bổ sung: “Chúng ta phái mấy chiến sĩ vụng trộm chuồn ra khỏi Lãnh Khê cốc, muốn lẻn về Kim Ô lĩnh báo tin. A công để lại ở trên người bọn họ vu pháp truy tung, bọn họ ở lúc tới gần Kim Ô lĩnh, đã bị giết.”
Cơ Báo lạnh nhạt nói: “Có người muốn chúng ta chết ở chỗ này, Hắc Thủy Thu lão cá chạch kia nói không sai.”
Cơ Hạ lắc lắc đầu, trầm giọng nói: “Kim Ô lĩnh bên kia chưa có tin tức, ngược lại Cơ Xu bên kia, dùng Hỏa Nha đưa tới tin tức —— hắn hướng chúng ta đòi lượng lớn mỹ ngọc và Hỏa Ngọc Tủy, nói bọn họ đại chiến với Hắc Thủy Huyền Xà bộ, cần những tài nguyên này trợ chiến.”
Một đám lửa giận trong lòng Cơ Hạo xông thẳng lên đỉnh đầu: “Không còn mỹ ngọc cùng Hỏa Ngọc Tủy, Lãnh Khê cốc chúng ta còn thủ được sao?”
Kim Ô lĩnh tin tức ngăn cách, Cơ Xu thế mà lại thuận lợi truyền đến quân lệnh thúc giục tài nguyên tác chiến, ý tứ trong này chất chứa còn cần nói thêm cái gì? Cho dù Cơ Xu là thủ lĩnh chiến sĩ Hỏa Nha bộ, hắn cũng không có khả năng lấy thúng úp voi.
Rất hiển nhiên, phương diện này không thể thiếu bóng dáng Tất Phương bộ.
“Nếu chúng ta phá vây, rút lui?” Cơ Hạo lời này mới ra khỏi mồm, đã nhẹ nhàng cho mình một bạt tai.
Phá vây, rút lui? Ở dưới tình huống số lượng chiến lực cấp Đại Vu của kẻ địch vượt qua bên ta, bất cứ phá vây cùng rút lui nào cũng là chỉ còn đường chết. Lãnh Khê cốc có thi thố phòng ngự hoàn thiện, nếu thế này cũng không ngăn được kẻ địch tiến công, vứt bỏ Lãnh Khê cốc rút lui chính là tự tìm đường chết.
“Còn có, a ba ngươi không thể lui!” Cơ Báo nghiêm túc nhìn Cơ Hạo: “A ba ngươi, nhiều năm như vậy chưa từng thất bại. Nếu hắn bỏ lại Lãnh Khê cốc không để ý dẫn người đào tẩu, Cơ Xu bên kia lại đã hướng Lãnh Khê cốc phát đến mệnh lệnh thu thập tài nguyên, cuối cùng nếu Hỏa Nha bộ chiến bại, tất cả tội lỗi đều sẽ chụp ở trên đầu a ba ngươi.”
“Chúng ta chỉ có thể dựa vào chút lực lượng này trên tay, ứng phó kẻ địch bên ngoài càng ngày càng mạnh?” Cơ Hạo nhíu mày: “Hôm nay bọn chúng có thêm mười hai con cự quái, qua vài ngày nữa, bọn chúng còn có thể có thêm cái gì?”
“Cho nên, Hạo, hy vọng duy nhất của chúng ta, là ở trên người ngươi.” Cơ Báo lạnh giọng nói: “Ngươi và Man Man quan hệ không tệ, đi tìm nàng mượn một cánh quân tới. Thần quân của Chúc Dung thần quốc, chỉ cần có mấy nghìn người, Hắc Thủy Huyền Xà bộ liền xong rồi.”
Trong con ngươi Cơ Hạo lóe ra tinh quang, yên lặng gật gật đầu.
Cơ Báo lấy ra một tấm bản đồ da thú, chỉ vào bản đồ từ từ nói:
“Hỏa Nha bộ nằm ở biên cương cực bắc Nam hoang, cách lãnh địa Chúc Dung thần quốc cực kỳ xa xôi. Muốn ở trong khoảng thời gian ngắn chạy tới Chúc Dung thần quốc, phải thông qua vu trận đi qua.”
“Tất Phương bộ có vu trận đến thẳng thần quốc, nhưng mà ngươi không thể đi Tất Phương bộ.”
“Bộ tộc khác, cũng không đáng tin. May mắn a công còn biết một cái vu trận.”
Một khắc đồng hồ sau, Cơ Hạo từ phía sau Lãnh Khê cốc vượt núi mà ra, dùng tốc độ nhanh nhất hướng phía nam lao vút đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.