Cửu U vốn được coi là một trong những nơi nguy hiểm nhất tại phương Đông đại lục.
Ở nơi này vách núi dựng đứng, cảnh vật tối tăm, đừng nói người bình thường, cho dù tu luyện giả cũng không dám tại đây đi lại.
Đương nhiên địa hình này tuyệt đối không phải lý do tu luyện giả kiêng kỵ nơi này.
Nó sở dĩ để lại ấn tượng trong lòng tất cả tu luyện giả chính bởi tại đây có một vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả ẩn cư.
Lúc này mặt trời đã ngả về phía đằng Tây, ánh hoàng hôn chỉ còn lấp ló sau những đám mây rực một màu đỏ, khiến kẻ khác không khỏi say mê.
Đột nhiên trên sơn đạo xuất hiện một nhân ảnh, đúng là cao thủ trẻ tuổi xuất sắc nhất của Hác gia hiện nay, Hác Huyết. Hắn bước đi như bay tiến về phía đỉnh núi. Mặc dù cảnh sắc tuyệt đẹp đang đập vào mắt nhưng hắn không còn lòng dạ nào hân thưởng, ngược lại trên trán lấm tấm mồ hôi.
Sau một lát Hạ Nhất Minh đã tới đỉnh núi, hơn nữa tiến vào một ngôi nhà cỏ đơn sơ.
Một vị thư sinh trung niên chậm rãi từ bên trong bước ra, nhìn bước chân người này tựa hồ chưa từng luyện qua võ đạo, nhưng sau khi hắn xuất hiện, Hác Huyết lập tức cung kính nói:
- Yến Môn chủ. Lão tổ tông đã xuất quan chưa?
Yến Phi Thành khẽ lắc đầu, nói:
- Hác Huyết. Ngươi cũng quá thiếu kiên nhẫn đó.
Hác Huyết sắc mặt đỏ bừng, nói:
- Yến Môn chủ. Vãn bối vừa nghe một tin, mặc dù chưa thể tự mình xác định nhưng thật sự vô cùng quan trong. Bởi vậy muốn mau chóng gặp mặt Lão tổ tông một chút.
Yến Phi Thành thân thể run lên, trong đôi mắt lóe lên vẻ kì dị.
Là một trong hai vị phó Môn chủ Hoàng Tuyền Môn đương nhiên lão hiểu rõ, đối với tin tức căn bản sẽ không ai muốn đi xác minh, nhưng lúc này Hác Huyết muốn tự mình xác đinh, như vậy tin tức này khẳng định vô cùng quan trọng, thậm chí khiến người khác sợ hãi.
Nhiều năm qua, chuyện đáng để một vị Tôn giả như Hác Huyết tự mình xác minh, trong trí nhớ của Yến Phi Thành cũng chỉ có đại chiến các phương mở ra Quỷ Khốc Lĩnh, cùng chuyện liên quan tới Bắc Cương Băng Cung.
Sắc mặt hơi đổi, Yến Phi Thành trầm giọng nói:
- Băng Cung vừa có tin tức gì sao?
Chuyện Băng Đảo quả thực vô cùng trọng đại, chỉ cần có chút tin tức cho dù muốn phá ngang quá trình tu luyện của Môn chủ đại nhân cũng phải làm.
Nhưng Hác Huyết khẽ lắc đầu, trên mặt xuất hiện tia cười khổ, nói:
- Lúc này tại Bắc Cương cao thủ tụ tập quá nhiều, căn bản không có chuyện ngoài ý muốn.
Yến Phi Thành lúc này mới thở dài một hơi, bất quá trong lòng lão không khỏi có chút bất mãn.
Băng Tiếu Thiên yêu cầu những vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả tập hợp tại Băng Cung nhưng không yêu cầu Hoàng Tuyền Lão tổ cùng hai vị Tây phương cường giả tới, điều này chứng tỏ ba người này bị gạt sang một bên.
Tuy vậy chuyện này cung không phải lão có thể nhúng tay, nhiều nhất chỉ oán giận vài câu mà thôi.
- Nếu không phải Băng Cung có chuyện, vậy là chuyện gì có thể kinh động Môn chủ?
Yến Phi Thành khẽ vung tay lên, ngay cả kiên nhẫn lắng nghe cũng không có.
Sắc mặt Hác Huyết bỗng khổ não hẳn, trước khi nghe được tin tức này, biểu hiện của hắn cũng như vậy.
Cả đại lục lúc này nhìn qua vô cùng yên bình nhưng chỉ đám cường giả đỉnh cấp mới biết, bên trong vẻ bình yên kia là từng đợt sóng ngầm vô cùng mãnh liệt.
Băng Đảo trong truyền thuyết có dấu hiệu sắp xuất hiện, các thế lực lớn lúc này cũng chỉ chờ đợi thời khắc này.
Bất quá đám cường giả Nhân đạo đỉnh cấp cũng lấy Băng Đảo làm trung tâm mà bày ra thế cục này.
Trước mắt nhìn Hoàng Tuyền Lão tổ cũng hai vị Tây phương đỉnh cấp cường giả không thể tham dự, đây mới là chuyện đáng quan tâm nhất.
Về phần những chuyện khác chỉ nhẹ như lông hồng, căn bản không đáng bàn tới.
Nhưng sau khi Hác Huyết nghe được tin tức kia cảm thấy vô cùng kinh hãi, thậm chí không biết phải làm sao, bởi vậy mới chạy vội tới nơi này mà chưa từng suy nghĩ lại.
Một tiếng động rất nhỏ từ trong ngôi nhà cỏ vang lên, Yến Phi Thành cùng Hác Huyết nhất thời ngẩn ra, theo sau vui mừng khôn xiết.
Bọn họ biết, đây chính là dấu hiệu Hạ Nhất Minh sắp xuất hiện.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức ngừng nói chuyện, theo sau nhìn lại ngôi nhà cỏ.
Quả nhiên chỉ giây lát sau, cách cửa khẽ mở, Cát Ma Phàm Thù chậm rãi bước ra.
Phía sau lão là một trung niên nhân hai mắt đỏ tươi, một bước không rời.
Yến Phi Thành cùng Hạ Nhất Minh hai mắt nhìn nhau, bọn họ đồng thời cảm giác trong lòng phát lạnh.
Ngươi này chính là Vũ gia lão tổ được Cát Ma Phàm Thù luyện chế thành khôi lỗi, bất quá lần này gặp lại, Vũ gia lão tổ có vẻ âm u quỷ dị hơn nhiều.
Từ trên người lão toát ra một loại uy áp khiến người thường khó có thể hình dung, thậm chí chỉ liếc mắt qua cũng đủ để máu huyết sôi sục.
Bởi vậy có thể thấy được, Ngưng huyết thuật trên người Vũ gia lão tổ đã đạt tới tình trạng vô cùng cường đại.
Trong trí nhớ của Yến Phi Thành, ngay cả Môn chủ đại nhân khí thế cũng chỉ thế này mà thôi.
Trong lòng lão âm thầm kinh hãi, chẳng lẽ sau khi bị Ngưng huyết nhân chiếm cứ thân thể làm khôi lỗi, thực lực lại có thể sánh ngang Nhân đạo đỉnh cấp cường giả?
- Chúc mừng Lão tổ tông.
Hác Huyết hưng phấn nói:
- Ngài rốt cuộc đã luyện chế khôi lỗi thành công.
Cát Ma Phàm Thù khẽ gật đầu, trên mặt lộ rõ vẻ thản nhiên.
Vũ gia lão tổ đột nhiên tiến lên vài bước, mỗi bước vượt qua khảng cách vài trượng, chỉ nháy mắt đã tới trước mặt Hác Huyết.
Hác Huyết trong lòng hoảng hốt, hắn vô thức lui lại phía sau, hơn nữa cổ tay run lên, Ngưng huyết ti đã mau chóng bắn ra. Một loạt động tác này đều vô thức thực hiện, sau cùng hắn mới nhớ ra, Lão tổ tông không có lý do đả thương hắn.
Nhưng khi nghĩ này vừa xuất hiện hắn đã thấy Vũ gia lão tổ vung tay, cứ thế kéo lấy Ngưng huyết ti, đồng thời thân ảnh nhoáng lên đã hóa thành một đạo huyết ảnh, giống như dòi rúc xương bắn tới.
Lúc này động tác của Vũ gia lão tổ thậm chí còn nhanh hơn, không để Hác Huyết kịp phản ứng, cánh tay lão đã đưa lên ngực Hác Huyết xoa nhẹ.
Theo sau Vũ gia lão tổ thân hình như tia chớp lùi lại, hai cánh tay lão buông xuống, hai mắt đỏ tươi như chưa từng cử động.
Hạ Nhất Minh cùng Yến Phi Thành đồng thời hít vào một ngụm lãnh khí. Bọn họ đã rõ ràng ý tứ của Lão tổ, chính là muốn thử nghiệm khôi lỗi vừa luyện chế một chút. Nhưng kết quả này đủ khiến bọn họ thất kinh, năng lực khôi lỗi này vô cùng đang sợ.
Một người đường đường là Tôn giả khi đối mặt với nó, ngay cả chống đỡ cũng không thể.
Cát Ma Phàm Thù than nhẹ một tiếng, nói:
- Ngũ hành thân thể quả nhiên danh bất hư truyền. Sau khi phối hợp với Ngưng huyết nhân, năng lực lúc này đã cường đại không dưới lão phu.
Yến Phi Thành trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ, nói:
- Chúc mừng Môn chủ đại nhân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lão dừng một chút, nói:
- Môn chủ đại nhân có được khôi lỗi này, thực lực tăng gấp đôi, cũng đủ để đám người Băng Tiếu Thiên kiêng kỵ.
Cát Ma Phàm Thù khẽ lắc đầu cười, nói:
- Phi Thành. Việc này ngươi không cần quan tâm. Hắc hắc, Băng Đảo là sở hữu chung của tất cả người trong thiên hạ. Mấy người bọn họ muốn độc chiếm, tuyệt đối không thể.
Yến Phi Thành cùng Hác Huyết đồng thời gật đầu xác nhận. Mặc dù trong lòng bọn họ cũng đoán ra lo lắng trong lòng Hoàng Tuyền Lão tổ, nhưng nếu Lão tổ đã khẳng định như vậy, bọn họ tự nhiên sẽ nghe theo.
- Hác Huyết. Có chuyện gì mà khẩn trương vậy?
Cát Ma Phàm Thù thuận miệng hỏi.
Hác Huyết ổn định tinh thần, nói:
- Lão tổ tông. Tình báo cho hay, Hạ Nhất Minh tới Động Thiên Phúc Địa đã giết chết Chiêm Huyên.
Cát Ma Phàm Thù khẽ giật mình, nói:
- Giết Chiêm Huyên? Người này chẳng lẽ rời khỏi Động Thiên Phúc Địa?
Hác Huyết trên mặt lộ ra vẻ khổ não không cách nào biểu đạt, nói:
- Lão tổ tông. Chiêm Huyên chưa rời khỏi Động Thiên Phúc Địa mà bị giết tại Vạn thụ cốc.
Hoàng Tuyền Môn cũng cài nội gián tại Động Thiên Phúc Địa, nhưng thân phận người này không đủ để biết tất cả mọi chuyện. Bởi vậy hắn không biết Chiêm Huyên bị giết ngoài Động Thiên Phúc Địa, mà khi Cửu Long Lô xuất hiện tưởng rằng Chiêm Huyên đã chết trong Vạn thụ cốc.
Cát Ma Phàm Thù vẻ mặt ngưng trọng hẳn, nói:
- Hạ Nhất Minh có thể giết người trong Vạn thụ cốc?
Lão nhân gia hắn đương nhiên hiểu rõ sự đáng sợ của Thụ thần, cho dù tự thân lão ra tay khẳng định không thể đột phá sinh mệnh lực lượng của Thụ thần. Như vậy Hạ Nhất Minh sao có thể?
Hác Huyết kiên định gật đầu, hắn trầm giọng nói:
- Lão tổ tông. Theo tin nhận được, Hạ Nhất Minh dùng Cửu Long Lô áp chế Thụ Thần, sau đó đánh chết Chiêm Huyên.
Yến Phi Thành mặt mày nhăm nhó, nói:
- Lúc này thiên hạ có hai kiện Cửu Long Lô nhưng chúng đều là thần khí mô phỏng, lẽ nào có thể áp chế Thụ thần?
Cát Ma Phàm Thù đôi mắt lóe lên sau đó khôi phục bình thường.
Hác Huyết cười khổ gật đầu, nói:
- Theo tin nhận được, Hạ Nhất Minh sử dụng thần khí Cửu Long Lô, bởi vậy mới có thể áp chế Thụ thần.
- Thần khí...
Yến Phi Thành thì thào trong miệng, lão ngây ngốc như đang nghĩ điều gì, nhưng rốt cuộc không thể nói ra.
Thần khí, hai từ này tạo thành chấn động sâu sắc trong lòng lão.
- Lão tổ tông. Yến Môn chủ. Hạ Nhất Minh từng tiến vào Luân hồi trong Sinh tử giới. Có lẽ thần khí này từ đó có được.
Hác Huyết thở dài nói:
- Bước vào luân hồi, không thể quay lại, nhưng một khi đi ra thu hoạch có thể đền bù hết thảy. Mà Hạ Nhất Minh thu hoạch lớn nhất trong mấy ngàn năm qua.
Cát Ma Phàm Thù lẳng lặng lắng nghe, tới lúc này lão mới chậm rãi lắc đầu, nói:
- Thần khí Cửu Long Lô trước mắt không đáng ngại.