Vũ Thần

Chương 768:




Tay ôm bảo trư cưỡi trên Lôi điện, lúc này Hạ Nhất Minh oai phong lẫm liệt, duy nhất có điểm không hài long chính là sau đuôi bạch mã còn đeo theo một người.
Người này sau khi Lôi điện rời đi không chút khách khí nắm chặt đuôi nó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nếu như là người khác, Lôi điện không chút do dự đạp bay, bất quá đối mặt với Bách Linh Bát, trong lòng nó không hiểu vì sao xuất hiện cảm giác sợ hãi. Sự sợ hãi này không theo việc nó tấn giai Thánh thú mà mất đi, ngược lại càng bùng phát mãnh liệt hơn.
Bởi thế lúc này, dù bất mãn cũng để mặc cho gã nắm chặt đuôi.
Nhưng trong quá trình chạy, Lôi điện âm thầm truyền chút chân khí vào hai vó phía sau, nhất thời khói bụi bốc lên mù mịt theo từng bước chân giống như một cự long vần vũ trên trời, khí thế càng cường đại thêm một phần.
Bất quá Bách Linh Bát cũng không chút ảnh hưởng, quanh người gã một tấc xuất hiện vòng bảo hộ trong suốt.
Màn bảo hộ này nhìn qua vô cùng yếu ớt, nhưng thực tế cho dù Tiên thiên cường giả đánh vào cũng không hề suy chuyển.
Tầng bảo hộ này rất mỏng nhưng vào lúc này lại vô cùng thích hợp. Đám khói bụi kia uy lực ngay cả tu luyện giả thất, bát tầng nội kình cũng coi như không, lẽ nòa có thể đánh nát nó.
Bảo trư cùng Lôi điện thông qua phương thức nào đó giao tiếp nhưng dù sao cũng ảnh hưởng tới tốc độ Lôi điên nên lúc này chưa đuổi kịp mục tiêu.
Đột nhiên Lôi điện ngừng lại, đôi mắt lớn của nó xuất hiện một tia nghi hoặc.
Theo sau một tiếng hống không thua kém bảo trư bao nhiêu từ phía trước truyền tới.Khí tức cường đại mênh mông khiến ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy chiến ý rõ ràng truyền lại.
Hắn khẽ ngẩn ra, còn chưa chờ hắn xác định, Lôi điện cũng đã ngừng lại.
chú nhìn ánh mắt Lôi điện, Hạ Nhất Minh trong lòng tràn ngập cảm giác bất đắc dĩ cùng , cảm khái.
Hắn than nhẹ một tiếng nói:
- Bảo trư, Bách huynh. Chúng ta đuổi theo.
Sau đó hắn quay qua nó với Lôi điện:
- Sau khi giải quyết phiền toái kia tới tìm chúng ta.
Lôi điện khẽ gật đầu, đôi mắt tràn đầy tự tin.
Hạ Nhất Minh ôm bảo trư mang theo Bách Linh Bát bay lên không, bọn họ tiếp tục đuổi về phía xa.
Lôi điện lập tức tiến tới phía trước, cơ hồ chỉ giây lát đã tới đối diện Ban Lan Thánh Hổ.
Hai Thánh thú im lặng nhìn nhau, trong mắt cả hai đều là chiến ý điên cuồng.
Chỉ là trong mắt Lôi điện có thêm một tia khinh thường lạnh nhạt.
Thời gian nó tấn giai Thánh thú mặc dù không dài nhưng những đầu Thánh thú nó thấy Ban Lan Thánh Hổ mặc dù cường đại nhưng bất luận đại vương biển sâu Hắc sa vương hay thú vương khủng bố Linh tượng, thực lực đều sếp trên nó.
Lôi điện vô cùng tự tin, nó nhất định có thể dễ dàng dành chiến thắng, hơn nữa rất nhanh chạy tới bên người Hạ Nhất Minh.
Chỉ là một đầu thú vương không chính thức mà dám khiêu chiến nó sao?
Tựa hồ cảm nhận được ý tứ coi thường trong ánh mắt Lôi điện, Ban Lan Thánh Hổ gầm lên một tiếng, nó hóa thành một cơn gió hũng mãnh đánh tới.
Lôi điện cũng không chút yếu thế nhào tới, bất qua tốc độ nó nhanh hơn một bậc, khi răng nanh Ban Lan Thánh Hổ vừa lộ ra nó đang nhanh chóng xuất hiện phía dưới, hai chân sau đạp mạnh ra ngoài. Tốc độ của nó nhanh như ánh chớp, ngay cả Ban Lan Thánh Hổ cũng không thể sánh bằng.
Bất quá tại thời điểm mấu chốt, hai chân trước của Thánh Hổ thu về, mạnh mẽ chặn lại hai vó sau của Lôi điện, hơn nữa hung hăng đánh tới trên đùi nó.
Lôi điện trong mắt hiện lên vẻ trào phúng, nó không tránh né, mặc cho móng vuốt của Ban Lan Thánh Hổ hung hăng đánh xuống.
Âm thanh bén nhọn vang lên, móng vuốt của Ban Lan Thánh Hổ hung hăng đánh trúng mục tiêu, nhưng kết quả lại khiến nó thất vọng.
Móng vuốt của nó bình thường vô cùng sắc nhọn không ngờ giờ phút này hoàn toàn mất đi tác dụng, ngay cả ngoại thương Lôi điện cũng không gặp phải.
Thánh thú huyết mạch thần thú quả nhiên không cùng cấp bậc với Thánh thú thông thường.
Cũng giống như người lớn so với trẻ nhỏ, bất luận trẻ nhỏ quyết tâm bao nhiêu cuối cùng cũng chịu thua.
Lôi điện nhẹ nhàng xoay người, hai chân nó sau khi đá ra đã thu về lúc này tiếp tục nhưng với lực lượng lớn hơn nữa.
Ngay cả Linh tượng cũng không thể chịu được một đá này của Lôi điện càng đừng nói đến Ban Lan Thánh Hổ.
Đầu cọp này như diều đứt dây bắn ngược ra sau, thân thể nó va chạm cùng một gốc đại thụ khiến một mảnh cây cối hoàn toàn gẫy gục.
Lôi điện đắc ý há miệng, quang mang tím sẫm vờn quanh trên đỉnh đầu nháy mắt đã ngưng tụ thành lực lượng cường đại, theo sau mạnh mẽ đánh lên người Ban Lan Thánh Hổ mới gượng gạo đứng lên.
Lập tức Lôi điện ngửa cổ, khí chất cao ngạo tôn quý cũng uy vũ kết hợp hoàn mỹ trên thân thể nó.
Nó xoay lại, ánh mắt nhìn theo hướng Hạ Nhất Minh rời đi như muốn lập tức đuổi theo.
Chỉ trong giây lát đã giải quyết một đầu Thanh thú, chiến tích này đủ để nó cảm thấy hài lòng cũng kiêu ngạo. Thời gian tu luyện dài cùng bảo trư quả nhiên không lãng phí. Hai vó vừa động nhất thời nó quay đầu lại đối phương.
Lúc này thân thể Ban Lan Thánh Hổ đã cháy sém phần nửa bộ lông, bất quá ánh mắt nó lóe lên vẻ kỳ dị, vừa như khinh thường vừa như khiêu khích.
Lôi điện từ trong ánh mắt này rõ ràng cảm nhận được ý tứ.
Ngươi còn chưa đánh bại ta.
Một cỗ nộ hỏa xuất hiện trong lòng Lôi điện, là một đầu Thánh thú huyết mạch Thần thú, tính cách của nó vô cũng cao ngạo. Cũng bởi vì tính tình cao ngọa này nên sau khi cảm thấy sự khiêu khích nó mới ở lại đây.
Trong mắt nó Ban Lan Thánh Hổ bất quả chỉ tiện tay cũng có thể đánh gục, căn bản không cần phải lãng phí bao nhiêu thời gian.
Điều này không chỉ nó tin tưởng, cho dù đám người Hạ Nhất Minh cũng đánh giá như thế. Nếu không tuyệt đối Hạ Nhất Minh không rời đi mà ở chỗ này cùng nó chiến đấu với Ban Lan Thánh Hổ.
Nhưng giờ phút này Ban Lan Thánh Hổ đã hoàn toàn phá bỏ lối suy nghĩ của Lôi điện, nó không ngờ còn sức lực đứng lên, hơn nữa ghê gớm hơn nó còn tỏ thái độ khinh thường Lôi điện.
Lôi điện giận dữ hí dài một tiếng, bốn vó khẽ động nó lập tức hóa thành một luồng quang mang bắn tới bên cạnh Ban Lan Thánh Hổ. Hai chân sau của nó đạp ra, quang mang màu tím sẫm trên chiếc sừng một lần nữa phóng tới mạnh mẽ tiếp xúc cùng Ban Lan Thánh Hổ.
Một tiếng nổ vang lên, thân thể Ban Lan Thánh Hổ lại một lần nữa va chạm cùng gốc đại thụ, đồng dạng là một mảnh cỏ cây gãy gục.
Lôi điện ánh mắt lóe lên vẻ đắc ý cùng trào phúng, bất quá động tác của nó mau chóng cứng đờ, bởi trước mặt nó đầu hổ kia một lần nữa đứng lên.
So với khi nãy, bộ dạng của Ban Lan Thánh Hổ càng thêm chật vật, thậm chí ngay cả thân thể của nó cũng có chỗ nứt nể chảy đầy máu tươi.
Chỉ là điều duy nhất không thay đổi chính là ánh mắt sáng ngời đầy vẻ cuồng ngọa cùng khiêu khích kia.
Lôi điện lại phẫn nộ hí lên một tiếng, thân thể tiến lại gần, hai chân sau đạp ra, quang mang trên đỉnh đàu phóng tới, toàn bộ quá trình này diễn ra vô cùng trôi chảy giống như một quý công tử tràn đầy mỹ cảm.
Nhưng ngoài dự đoán của nó, Ban Lan Thánh Hổ lại một lần nữa đứng lên, thân thể đã không còn chút oai phong của nó lúc này không ngờ Lôi điện có cảm giác run rẩy.
Ý chí bất khuất, chỉ cần trên thân thể nó còn một hơi thở nó lại một lần nữa đứng lên.
Hơi thở dồn dập, ngay cả Lôi điện lúc này trong mắt cũng xuất hiện vẻ khó tin cùng sợ hãi.
Lôi điện cũng không biết vì sao nó có cảm giác như vậy. Chính nó cũng không biết đầu hổ kia mấy chục lần ngã xuống, mấy mươi lần trúng lôi điện lực lượng tại sao còn chưa chết, tại sao còn có thể đứng lên.
Lực lượng sinh mạng như vậy tuyệt đối không phải Thánh thú cấp bậc này có thể nắm giữ.
Trong đầu Lôi điện thậm chí xuất hiện cảm giác, chính là đầu hổ này kỳ thực đã chết, nhưng được một lực lượng không tên giúp đỡ, nó vẫn giống như khi còn sống vậy.
Lôi điện thậm chí muốn rời đi bới trong lòng nó xuất hiện cảm giác sợ hãi hiếm thấy.
Nó cũng không biết mình sợ hãi gì nhưng cảm giác này cứ thế tồn tại.
Nếu không phải Thánh thú huyết mạch Thần thú đầy ngạo khí chỉ sợ lúc này nó đã xoay người bỏ chạy.
Thân thể lung lay muốn ngã, Ban Lan Thánh Hổ lại một lần nữa đứng dậy, ánh mắt nó có chút mê mang, một kích vừa rồi của Lôi điện đã đá trúng đầu nó.
Nhưng bằng vào cảm giác kỳ lạ nào đó, Thánh Hổ biết rõ Lôi điện sẽ công kích theo hướng nào.
Đôi mắt to của Lôi diện khẽ ngưng lại, rốt cuộc lắc mình một lần nữa tới bên Thánh Hổ, chân nó tiếp tục đá ra như vài chục lần trước đó.
Bất quá lúc này thân thể lung lay như sắp ngã của Ban Lan Thánh Hổ bất chợt vồ tới, hàm răng sắc nhọn lộ ra gắt gao cắn lên chân sau Lôi điện.
Lôi điện kinh hãi giận dữ hí mội tiếng lôi điện cường đại bỗng cảm nhân được cỗ khí tức nguy hiểm trên người Ban Lan Thánh Hổ phát ra.
Theo sau nó thấy được trên thân thể Thánh Hổ một lực lượng chấn động vô hình.
Đôi mắt nó rốt cuộc lộ ra vẻ sợ hãi, không chút nghĩ ngợi Lôi điện trên đầu nó lập tức phát ra, bất quá không phải công kích mà là phòng hộ.
tiếng nổ lớn vang xa, thân thể Thánh Hổ đã hoàn toàn bạo liệt.
Nội đan, xương da, huyêt nhục của nó hết thảy đồng loạt bạo liệt. trong không trung biết thành một còn mưa máu tráng lệ.
Cơn mưa máu bao trùm thân thể Lôi điện thành một hình ảnh thê mỹ.
Vĩnh viễn không đổi...
Một ý nghĩ sau cùng xuất hiện trong cơn mưa máu, chậm rai tiêu tán cuối cùng không còn tồn tại nữa.
Lời hứa với người ta đã làm được rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.