Vũ Thần

Chương 1113:




Âm thanh vật nặng rơi xuống biển lập tức vang vọng không gian.
Hàn ý trong đôi mắt Hạ Nhất Minh dần biến mất, ánh mắt nhìn phía dưới mang theo vẻ phức tạp.
Thân thể to lớn của Tát Ma Đức đã bị hắn bổ làm hai, lúc này sinh mệnh lực lượng đã hoàn toàn biến mất.
Trên mặt biển hai mảnh thi thể lẳng lặng để sóng dung đưa, máu huyết vàng kim chậm rãi lan tỏa trong nước.
Một đời Thần thú Ngụy thần cảnh không ngờ cứ thế vẫn lạc.
Đây là lần đầu tiên Hạ Nhất Minh tận mắt chứng kiến Ngụy thần cảnh cường giả vẫn lạc, hơn nữa là tự tay hắn giết. Giờ phút này trong lòng hắn vô cùng rung động.
Thần đạo cường giả, danh từ này trước khi Băng Đảo xuất hiện có ma lực khiến tất cả cường giả trong thiên hạ điên cuồng. Nhưng lúc này Thiên đạo đã không còn là hồi ức huy hoàng thần bí. Hạ Nhất Minh thậm chí có thể tiêu diệt Thần đạo, thậm chí là một đầu Thần thú Ngụy thần cảnh.
Đột nhiên một cỗ hàn khí từ mặt biển bốc lên. Đây không phải gió biển nhưng mang theo chút hàn khí âm u.
Khẽ nhíu mày, trong lòng Hạ Nhất Minh run lên, thậm chí có chút không yên.
Hắn cảm nhận được bản thân đã quên thứ gì. Nhưng khi ánh mắt hắn dừng lại trên thi thể Tát Ma Đức, tâm trạng nhất thời tĩnh lặng.
Thần thú cường đại này đã chết, không thể chết thêm lần nữa.
Nếu nói thân thể bị bổ làm hai vẫn có thể sống sót, Hạ Nhất Minh cũng không còn cách khác.
Chỉ là không biết vì sao trong thâm tâm hắn xuất hiện cảm giác cổ quái không nói thành lời, dường như ác long này còn chưa diệt vong.
Chậm rãi lắc đầu, ném suy nghĩ không tưởng này sang một bên.
Hạ Nhất Minh thở dài một hơi, cảnh tượng chiến đấu vừa rồi cùng Tát Ma Đức chậm rãi hiện lại trong đầu hắn.
Trên mặt xuất hiện vẻ cười khổ không nói nên lời. Giành được thắng lợi này bởi hắn ra tay bất ngờ.
Tát Ma Đức nắm giữ Không gian lĩnh vực cường đại, chỉ e ngay cả khi tử vong nó cũng không tưởng tượng ra có chiến kỳ khắc chế năng lực này.
Khai Sơn Tam Thập Lục Thức tam thức liên hoàn cuối cùng chính là tuyệt kỹ chuyên dùng đối phó Thần thú.
Đương nhiên nếu Bách Linh Bát không hóa thành Kim Cương Đao, cho dù Hạ Nhất Minh thi triển tuyệt kỹ này cũng không thể xuyên qua phòng ngự thân thể Tát Ma Đức, chém nó làm hai.
Hạ Nhất Minh hiểu rõ, nếu một đao kia không thể chém chết Tát Ma Đức, hắn cũng không còn năng lực tiêu diệt nó. Bởi Tát Ma Đức tuyệt đối không để hắn có cơ hội thi triển ba thức liên hoàn kinh khủng đó.
Chiến kỹ siêu cấp kết hợp cùng thần binh, thêm vào Tát Ma Đức nhất thời khinh thường mới tạo lên chiến tích huy hoàng cho Hạ Nhất Minh.
Cách tay vuốt nhẹ thân đạo, trong đầu hắn chợt xuất hiện ý nghĩ quỷ dị, đôi mắt ẩn hiện sát khí mãnh liệt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chỉ là từ lòng biển vang lên vài âm thanh hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Lúc này trên mặt biển là một mảnh nhiễu loạn, vô số sinh vật đại dương tận lực phóng tới nơi này, điên cuồng hấp thu máu huyết vàng kim đang lan tỏa.
Khi Hạ Nhất Minh cùng Tát Ma Đức giao chiến, tất cả các sinh vật đại dương vùng phụ cận đều liều mạng bỏ chạy rất xa. Đặc biệt đám linh thú xưng hùng xưng bá có được trí tuệ càng bỏ chạy nhanh hơn.
Bất quá lúc này từ thi thể Tát Ma Đức chảy ra máu huyết vàng kim, sinh vật đại dương bị thứ này hấp dẫn điên cuồng bơi lại.
Ban đầu chỉ là một vài loài cá nhỏ thân thể yếu ớt không chạy trốn khi Hạ Nhất Minh cùng Tát Ma Đức phóng thích thần uy. Cũng không phải chúng quá cường đại mà bởi quá yếu ớt không thể cảm nhận thần uy.
Dưới thần uy những đầu cá nhỏ thân thể tê liệt, thậm chí trực tiếp bạo liệt.
Bất quá giờ phút này khi chúng tỉnh táo lại lập tức bơi tới gần thi thể Tát Ma Đức tận lực cắn nuốt Thần thú huyết.
Rất nhanh đám sinh vật đại dương khác cũng bơi tới. Sau khi cảm nhận Thần thú huyết chúng đều trở nên điên cuồng, không ngần ngại cắn nuốt thi thể Thần thú.
Nhưng đáng tiếc chính là Tát Ma Đức mặc dù vẫn thân nhưng thi thể vẫn vô cùng rắn chắc.
Không có được hàm răng bén nhọn như Kim Cương Đao, cho dù chúng cố gắng hơn nữa cũng đừng mong suy chuyển khối thi thể này. Về phần lân giáp cường đại càng không cần nhắc tới.
Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, thi thể Thần thú quả nhiên chính là bảo tàng. Ngay cả đám sinh vật đại dương không có trí tuệ cũng biết đây là thứ quý giá mà tranh đoạt.
Chẳng qua Hạ Nhất Minh cũng không muốn lãng phí thứ quý báu này.
Dùng báu vật vô giá để hình dung thi thể Thần đạo cường giả có chút thất lễ, nhưng đối với Thần thú lại hoàn toàn chính xác.
Khẽ vung tay, trên không trung nhất thời xuất hiện một điểm đen. Chỉ trong nháy mắt điểm đen này đã khuếch tán thành hắc động to lớn.
Hấp lực khổng lồ từ động khẩu phát ra khiến người ta không cách nào chống đỡ. Rất nhanh mảnh nước biển màu vàng cùng đám sinh vật đại dương đã được kéo lên không trung.
Bất quá khi những thứ này tiến vào động khẩu, kỳ tích đột nhiên xuất hiện.
Nước biển cùng đám sinh vật biển lập tức rơi xuống, chỉ Thần thú huyết mới có thể tiến vào động khẩu.
Trong động khẩu này sớm đã chuẩn bị chỗ chứa Thần thú huyết, nước biển cùng đám sinh vật khi tiến vào lập tức bị loại ra không sót mảy may.
Động khẩu không ngừng mở rộng, chỉ giây lát đã bành trướng phạm vi vài trượng. Theo sau hai mảnh thi thể Thần long như bị lực lượng nào đó lôi kéo, lập tức bay lên tiến vào động khẩu.
Khi hoàn tất hết thảy, Hạ Nhất Minh buông tay động khẩu theo đó biến mất.
Trong động khẩu kia dĩ nhiên chính là Ngũ hành không gian.
Trước đây Hạ Nhất Minh tuyệt đối không thể vận dụng Ngũ hành không gian trong khoảng cách xa như vậy, bất quá hiện nay đã khác. Sau khi vô tình cảm ngộ Không gian lĩnh vực, lý giải về không gian của hắn càng rõ ràng hơn, phương pháp vận dụng Ngũ hành không gian đương nhiên có tiến bộ.
Thần niệm đảo qua, theo sau vẻ mặt Hạ Nhất Minh đột nhiên cứng đờ, ánh mắt lộ ra vẻ kinh dị.
Thứ quý giá nhất trên thân thể Tát Ma Đức không phải Thần thú huyết cũng không phải khối thi thể này.
Mặc dù hai vật này trong mắt tất cả cường giả nhân loại đều là những vật báu vô giá nhưng so với Long châu, chúng thua kém quá xa.
Một kích cuối cùng Hạ Nhất Minh không phá hủy vật này chính bởi không nỡ.
Nhưng khiến hắn hoài nghi chính là không thể cảm nhận vị trí Long châu.
Khi đánh bay Long châu, Hạ Nhất Minh xuất lực rất khéo, đủ để Tát Ma Đức không thể triệu hồi nó cũng không để nó bay quá xa.
Nhưng khi vận dụng ý niệm cảm ứng, hắn không phát hiện bất cứ dấu vết nào của Long châu.
Vẻ mặt trầm xuống, Hạ Nhất Minh hoài nghi đầu sinh vật nào đó đã cắn nuốt khỏa Long châu này.
Bất quá suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Hạ Nhất Minh bác bỏ.
Long châu nội đan là bảo vật trân quý, đừng nói nơi này chỉ có đám sinh vật cấp thấp, cho dù là linh thú thân thể khổng lồ cũng không có dũng khí cắn nuốt Long châu.
Sau khi khí tức Thần long tiêu tán, sinh vật đại dương mới dám chủ ý tới thân thể nó. Bất quá Long châu nắm giữ khí tức Thần long, uy áp vô cùng cường đại. Đám sinh vật kia khi tới gần sẽ cám giác như đại họa lâm đầu, bỏ chạy còn chưa kịp huống hồ cắn nuốt.
Nhưng cho dù là vậy Hạ Nhất Minh vẫn không thể cảm nhận sự tồn tại của Long châu, giống như giờ phút này Long tức trên đó đã hoàn toàn biến mất.
Hai mắt về phía xa, mơ hồ lóe lên một tia tinh quang.
Cảm giác kỳ dị khi nãy lại xuất hiện, Hạ Nhất Minh nắm chặt Kim Cương Đao, tựa hồ nơi đây xuất hiện lực lượng hắn không nhìn thấu. Cũng bởi lực lượng kỳ dị này khiến hắn không thể tìm ra vị trí Long châu.
Vẻ mặt hắn càng lúc càng trầm xuống. Đột nhiên từ xa truyện lại tiếng hống như lôi đình, theo sau một bóng trắng trên không vọt tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.