Vu Sư

Chương 98:




Muốn làm quỷ của mình?
Vu Miểu Miểu híp mắt, nhớ lại cảnh tượng mà mình thấy lúc vừa bước vào, lập tức có một sự giận dữ vô cớ dâng trong lòng.
Đậu má tôi đang đi về phía mơ ước thứ hai của đời mình, kết quả một cuộc điện thoại đã bị các người gọi tới, anh nói anh muốn mau chóng hồn phi phách tán thì thôi, kết quả sau khi tôi tới thì một anh chàng phong lưu, một cô gái xinh đẹp trên đời, xếp hàng ngồi ăn bánh cuốn?
Còn muốn làm quỷ của tôi, trả ước mơ cho tôi trước đi!
“Không muốn!” Vu Miểu Miểu thẳng thừng từ chối.
Quý Lãng nhíu chân mày, kinh ngạc nhìn Vu Miểu Miểu, không phải anh cảm thấy Vu Miểu Miểu từ chối một cách khó hiểu, mà là nhận ra sự tức giận trong giọng nói của cô, xuất hiện nghi ngờ. Chẳng lẽ con quỷ này vô tình làm chuyện gì khiến Miểu Miểu không vui?
Vẻ mặt Quý Lãng cứng lại, sức mạnh Mộng Yểm lại bắt đầu xao động.
Quỷ công tử cũng hơi sửng sốt, anh ta không ngờ mình chủ động đầu hàng, đối phương lại vẫn từ chối mình. Nhưng mà anh ta đã cầm xương ngón tay tới, nếu như chỉ là một con mèo mun thì anh ta còn có cách đối phó, nhưng vu sư tới, hơn nữa bên cạnh vu sư còn có một người đàn ông mang hơi thở rất mạnh. Hai người này, bất cứ một ai cũng không phải là người mình có thể đối phó khi còn chưa thoát khỏi khế ước.
Hơn nữa, anh ta còn có việc phải xin vu sư giúp đỡ.
Quỷ công tử suy nghĩ đủ thứ trong lòng, nhưng trên mặt lại không thể hiện ra, chỉ hỏi: “Vu sư đại nhân để linh miêu đi tìm tôi, có lẽ tôi vẫn có chút tác dụng với cô.”
“Tôi không chỉ tìm anh, còn có chủ của anh, bởi vì...” Vu Miểu Miểu cười cười, mới nói: “Đưa hai ngươi đến hiệp hội Huyền Học, có thể đổi lấy tiền thưởng tám trăm ngàn.”
Đưa đến hiệp hội Huyền Học, là có thể đổi lại tám trăm ngàn, mà giữ lại nuôi trong biệt thự, không nói quay lại hiệp hội Huyền Học tìm cô gây phiền toái, mình còn phải cho anh ta tiền tiêu vặt mỗi tháng. Mua bán lỗ vốn thế sao mình làm được.
“...” Quỷ công tử nghe thấy lý do này, đầu óc thông minh mấy trăm năm cũng không khỏi đình chỉ.
Mình đến gần thực lực mạnh mẽ của quỷ tướng.
Vệ sĩ quỷ giới mà vô số người trong huyền môn dù phạm vào điều kiêng kỵ, cũng muốn tranh đoạt.
Lại không bằng tám trăm ngàn?
Hơn nữa tám trăm nghìn mới bao nhiêu tiền, nhớ một chiếc ngọc bội mà trước đây Nguyên Bạch anh ta tùy tiện treo trên người, hôm nay cũng giá trị mười triệu rồi, thứ không biết coi hàng nhà cô.
Có lẽ là sự oán giận của quỷ công tử quá mạnh, tầm mắt nhìn Vu Miểu Miểu lại hừng hực, đến mức dẫn tới sự chú ý của Quý Lãng. Sức mạnh Mộng Yểm quanh người Quý Lãng gấp gáp xao động, loáng thoáng hóa thành hình dáng từng chuôi phi đao.
Quỷ công tử giật khóe miệng, anh ta bỗng nhiên hơi hiểu vì sao đối phương coi thường thực lực mạnh mẽ của mình, bởi vì bên cạnh cô đã có vệ sĩ đắc lực.
“Hóa ra chỉ là vì tiền thưởng tám trăm nghìn, tôi còn tưởng rằng cô tìm tôi là vì búp bê vu cổ trong ngực cô.” Sau kinh ngạc ngắn ngủi, quỷ công tử nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Đối phương không nhận mình cũng không sao, thuyết phục cô là được rồi.
Búp bê nghe đối phương nhắc tới mình, đầu không nhịn được nhô lên, đôi mắt to tròn tò mò nhìn quỷ công tử. Quỷ công tử nhận thấy tầm mắt của búp bê, lộ ra một nụ cười lịch sự với búp bê.
Búp bê đã có nền tảng tình cảm, mà thưởng thức thứ tốt đẹp hầu như là tất cả bản năng của động vật, cho nên lúc đối diện với nụ cười tuấn tú nho nhã của quỷ công tử, búp bê không tự chủ cũng bật cười, hơn nữa nhớ lại một lời thoại có kỹ thuật cao: “Công tử vô cùng tuấn tú, tối nay tôi không lấy tiền.”
Vừa nói ra, trong phòng lập tức yên tĩnh.
Vu Miểu Miểu che mặt.
Nụ cười trên mặt quỷ công tử cứng lại.
Quý Lãng cau mày, phi đao Mộng Yểm phía sau nhắm ngay Liễu Mị Nhi.
Mà đầu sỏ Liễu Mị Nhi, lúc đao của Quý Lãng phóng tới thì lăn lộn núp phía sau chủ.
“Meo?” Chỉ có mèo mun không rõ nguyên nhân, kỳ quái nhìn bầu không khí bỗng nhiên quái gở.
“Khụ... Quá khen.” Xem như là người lớn tuổi nhất trong sân, quỷ công tử kiên cường chắp tay, thi lễ về phía búp bê.
“Ha ha ha...” Không biết búp bê nghĩ tới cái gì mà bỗng cười vui vẻ.
“Vậy cái gì... anh... anh vừa nói vì búp bê, là thế nào?” Vì không để búp bê tiếp tục bị quỷ công tử cám dỗ, Vu Miểu Miểu trực tiếp giơ tay, nhét búp bê vào trong tay Quý Lãng.
Ôi, đứa bé quá nhỏ, dễ dàng bị sắc đẹp tóm lấy, cô cũng hiểu chuyện này, dù sao mình cũng mê mệt với vẻ đẹp của tướng công mà.
Lúc búp bê trong lòng Quý Lãng, vẫn muốn xoay người nhìn quỷ công tử, lại bị Quý Lãng tức giận đè lại, ép buộc quay đầu về.
“Tôi đây thấy búp bê của vu sư rất hoạt bát, có lẽ đã có nền tảng thành hồn?” Quỷ công tử nói.
“Anh rất hiểu biết đó.” Vu Miểu Miểu kinh ngạc nhướng mày.
Huyền môn tàn lụi, rất nhiều kiến thức và truyền thừa đều đứt. Trên thế giới này, người có thể nhận ra cô là vu sư vốn không còn lại mấy ai, đừng nhắc tới đối phương còn biết bí mật của búp bê. Vu sư nuôi linh hồn, là bí mật lớn nhất của Vu tộc, người ngoài đều không biết.
“Tuy Nguyên Bạch sống không dài, nhưng chết quá lâu, vẫn từng thấy một ít cảnh đời.” Quỷ công tử nói.
“Chỉ từng thấy một ít cảnh đời, anh đã có thể biết bí mật Vu tộc chúng tôi nuôi linh hồn?” Vu Miểu Miểu vẫn nghi ngờ.
“Tôi đã từng may mắn làm một cuộc giao dịch với một vu sư, dùng tu vi đổi lại ánh sáng cho một người.” Quỷ công tử nói: “Lúc ấy búp bê vu cổ của vu sư, đã rất có tính người.”
Vu Miểu Miểu sáng tỏ, hóa ra từng giao dịch với vu sư, hơn nữa từng thấy búp bê đã sắp nuôi thành công.
“Anh nói tiếp.” Vu Miểu Miểu nói.
“Vu tộc nuôi linh hồn, ngoài cần phải chiếm đoạt số lớn hồn lực để tạo nên linh hồn mới, còn cần truyền thất tình lục dục cho hồn mới. Bởi vì linh hồn do Vu tộc nuôi ra, không phải vật trời đất tạo ra, bản thân không có tình cảm, linh hồn như vậy không thể xuống âm phủ đầu thai. Mà với vu sư mà nói, chiếm đoạt hồn lực cũng không khó, với thuật pháp mạnh mẽ của vu sư, với đặc tính chiếm đoạt của bản thân búp bê vu cổ, ác quỷ bình thường đều không phải đối thủ của các cô. Nhưng truyền thất tình lục dục, thì rất phiền phức.” Quỷ công tử đã có dự tính trong lòng mà nói: “Tính người vốn phức tạp, mà không nuôi tốt một hồn mới, rất dễ nuôi thành biến thái.”
Vu Miểu Miểu trừng mắt một cái: “Anh nói cái gì đấy?!”
“Xin lỗi, tôi không nói búp bê vu cổ của cô là biến thái, nhưng mà cô cũng nhìn thấy, vì nó bị... ảnh hưởng.” Quỷ công tử liếc Liễu Mị Nhi, nói tiếp: “Cô cũng không muốn sau này búp bê lấy tình cảm của nó làm tình cảm chủ nhỉ.”
“Đương nhiên là không, chờ búp bê hấp thu tình cảm xong, tất nhiên tôi sẽ đi tìm tình cảm khác, để búp bê hấp thu.” Vu Miểu Miểu nói.
“Vậy vu sư đại nhân, cảm thấy tôi thế nào?” Quỷ công tử lập tức tự đề cử mình nói.
“Anh?” Vu Miểu Miểu nhướng mày.
“Kẻ hèn này, Nguyên Bạch, xuất thân thế gia dòng dõi Nho học, mặc dù lúc chết chỉ có hai mươi lăm tuổi, nhưng kinh nghiệm đời người phong phú. Gia đình hòa thuận, bố mẹ yêu thương, em gái khôn khéo. Khi còn bé chuyên tâm học hành, mười hai tuổi đã đoạt công danh tú tài, thời trẻ bỗng nhiên phản nghịch, bắt đầu trêu mèo chọc chó, lưu luyến bụi hoa, nhưng vẫn lúc hai mươi tuổi, đoạt công danh Cử nhân. Sau đó lại học danh sĩ chu du thiên hạ, ngắm hết hào hoa phong nhã trên đời.” Nói tới đây, Nguyên Bạch thở dài một cái, lại nói: “Lúc hai mươi lăm tuổi, trong nhà tai bay vạ gió, tôi thê thảm bỏ mình, đến nỗi hóa thành ác quỷ, ở lại nhân gian bảy trăm hai mươi tám năm. Thời gian bị nhà họ Điêu dùng cách tế máu luyện hóa, làm quỷ bộc gần năm trăm năm. Trong đời quỷ bảy trăm hai mươi tám năm, tôi luôn giữ gìn tinh thần, nhìn hết triều đại hưng thịnh thay thế, lịch sử thay đổi, khoa học kỹ thuật phát triển, trong lòng có vô số xúc động. Cho nên nói, với lai lịch của tôi, nếu búp bê của vu sư đại nhân có thể có dục vọng của tôi, không những có thể phong phú về tình cảm, đồng thời còn có thể tăng học thức.”
Vu Miểu Miểu trừng mắt nhìn, đây là... phỏng vấn sơ yếu lý lịch?
Sơ yếu lý lịch này thế nào nhỉ? Nghe đáng gờm khó hiểu, lại bi thương khó hiểu.
“Anh bằng lòng cho búp bê chiếm đoạt dục vọng của anh?” Vu Miểu Miểu hỏi.
Nguyên Bạch đã chết hơn bảy trăm năm, mặc dù tu vi xem ra chỉ có vẻ hơn sáu trăm năm, nhưng một ác quỷ có tu vi như thế, bây giờ búp bê không thể chiếm đoạt. Hơn nữa ác quỷ càng mạnh mẽ, lúc tự bạo sức mạnh càng lớn, cho nên dù búp bê miễn cưỡng nuốt vào, nếu như đối phương tự bạo trong cơ thể búp bê, rất có thể sẽ trực tiếp làm hại hồn phách của bản thân búp bê. Vậy nên bình thường ác quỷ vượt qua năm trăm năm, Vu Miểu Miểu sẽ không để búp bê hấp thu.
Nhưng mà quỷ công tử nói cũng đúng, càng là ác quỷ có năm tháng lâu dài, dục vọng sẽ càng mạnh. Lần trước búp bê tiến hóa, không phải vì hấp thu oán hận do ác quỷ mấy trăm năm giữ lại trên người dì nhỏ của Đông Vĩnh Niên. Nhưng mà lần đó sở dĩ Vu Miểu Miểu đồng ý cho búp bê hấp thu, nguyên nhân chủ yếu cũng là vì ác quỷ đó đã sớm chết, chỉ còn lại oán hận mà thôi, cho nên búp bê nuốt sẽ không có di chứng về sau.
“Những dục vọng này, chỉ là một vài ký ức với tôi, cũng không có gì. Hơn nữa tôi chủ động chia sẻ cho búp bê, lúc búp bê đang hấp thu cũng sẽ rất dễ dàng.” Quỷ công tử nói.
Quý Lãng bên cạnh yên lặng nghe bỗng hơi hiểu, thì ra là như vậy, ác quỷ chủ động chia sẻ dục vọng thì búp bê dễ dàng hấp thu, thảo nào Diễm quỷ này không có bản lĩnh gì, nhưng búp bê học được rất nhiều lời thoại trên người cô ta.
Nhưng mà... không thể chia sẻ chút ký ức tốt sao?
Bỗng nhiên lại cảm thấy cơn tức giận đến từ Quý Lãng, Liễu Mị  Nhi run cả người, gắt gao ẩn núp phía sau chủ, đánh chết cũng không ra ngoài.
Nếu như cô ta có thể nghe suy nghĩ trong lòng Quý Lãng lúc này, nhất định sẽ khóc lóc kêu oan: Mặc dù tôi chủ động chia sẻ ký ức, nhưng chỉ có trí nhớ ghi lòng tạc dạ mới có thể hóa thành dục vọng. Cô ta ở lầu xanh, gian khổ và buồn vui đều trong đó, cho dù là ký ức đẹp cũng chỉ là gặp được cậu ấm đẹp trai hào phóng thôi. Ví dụ như câu vừa nãy của búp bê, công tử vô cùng tuấn tú, tối nay tôi không lấy tiền, chính là ký ức tốt đẹp đó.
Bởi vì vui mừng, cho nên không lấy tiền.
Vu Miểu Miểu trầm ngâm chốc lát, nhưng vẫn không đồng ý: “Không được, anh và chủ của anh là Quỷ Quẻ gì đó, làm hại tướng công tôi bị bắt cóc, tôi còn nhớ mối thù này đấy.”
Cơn tức giận nhằm vào Liễu Mị Nhi của Quý Lãng, bởi vì những lời này của Vu Miểu Miểu mà lập tức biến mất, anh quay lại nhìn cô vợ bé nhà mình, đáy mắt không tự chủ nhuộm ý cười.
Cho nên trong lòng Miểu Miểu, mình còn quan trọng hơn búp bê sao?
Lúc này búp bê trong lòng Quý Lãng động đậy, Quý Lãng cúi đầu, đối diện với đôi mắt to trắng đen rõ ràng của búp bê, bỗng nhiên một sự áy náy bò lên trong lòng, thầm nói: nếu búp bê có tình cảm phong phú, nghe được câu vừa nãy chắc sẽ đau lòng.
Búp bê thấy ông chủ nhìn nó, nhếch miệng khẽ mỉm cười, sau đó tiếp tục quay đầu nhìn quỷ công tử.
Vì áy náy nên lần này Quý Lãng không ngăn cản, để nó thuận lợi quay đầu nhìn sang.
“Tôi là quỷ bộc bị tổ tiên nhà họ Điêu từng dùng tế máu tế luyện, chắc cô biết quỷ bộc từng bị tế luyện như tôi chỉ là một công cụ trong tay mà thôi. Đúng là Quỷ Quẻ nhờ vào sức mạnh của tôi để tính toán, nhưng mỗi quẻ tôi tính đều do Điêu Vĩnh Niên bày mưu tính kế, tôi vốn không thể phản kháng.” Quỷ công tử nói: “Cho nên cho dù cô muốn báo thù, đầu sỏ cũng là Điêu Vĩnh Niên. Mà cô cướp lại tôi, cũng đã là trừng phạt to lớn với Điêu Vĩnh Niên.”
“Vậy đâu có đủ, tôi còn phải bắt ông ta đến hiệp hội nhận thưởng cơ.” Vu Miểu Miểu nói.
“Tôi có khế ước huyết thống với người nhà họ Điêu, nếu như cô muốn bắt ông ta, tôi có thể giúp cô tìm được ông ta. Còn đổi tiền...” Quỷ công tử im lặng một lúc nói: “Cô hoàn toàn có thể nói với hiệp hội, lúc tôi chiến đấu bị cô đánh tan, hiệp hội cũng không thể chứng minh chuyện này, đến lúc đó cô chỉ cần giao Điêu Vĩnh Niên, chắc có thể nhận được tiền thưởng.”
Vu Miểu Miểu nhìn quỷ công tử, vẻ mặt đã dãn ra, nghe thì thật sự khả thi.
“Hơn nữa, cô giữ tôi lại, tôi còn có thể làm rất nhiều chuyện. Ví dụ như tôi vẫn có thể xem quẻ, cô bảo tôi xem cho ai cũng được, thậm chí tôi còn có thể đi làm nhiệm vụ thay cô.” Quỷ công tử nói tiếp: “Cô chỉ cần đến hiệp hội nhận nhiệm vụ, sau đó nói tin tức với tôi, có linh miêu tìm linh hồn, cộng thêm tôi ra tay thì ác quỷ năm trăm năm trở xuống, hầu như đều không có vấn đề. Đến lúc đó cô chỉ cần ngồi đếm tiền là được. Thêm chút thời gian, còn có thể hẹn hò.”
Lúc nói đến hẹn hò, quỷ công tử còn ra sức chớp chớp mắt.
Vu Miểu Miểu đột nhiên trợn to mắt, gương mặt xinh đẹp thoáng đỏ lên. Đừng hiểu lầm, không phải cô xấu hổ, mà là kích động.
Bây giờ mỗi ngày mình đều phải đi học, chỉ có cuối tuần mới rảnh, mà cuối tuần cô còn phải tốn hơn nửa thời gian để đi tìm cách bổ sung đủ linh hồn của búp bê, tranh thủ còn phải mỗi tháng kiếm ba trăm nghìn tiền tiêu vặt cho tướng công. Vậy nếu thật sự như lời của quỷ công tử, mình có thể tiết kiệm nhiều thời gian.
Quý Lãng thấy Vu Miểu Miểu sắp bị đối phương lừa không tìm được Đông Nam Tây Bắc rồi, anh bất đắc dĩ thở dài, sau đó nhìn quỷ công tử, lên tiếng nói: “Anh muốn cái gì?”
Những gì quỷ công tử vừa nói, tất cả đều là lợi ích mà anh ta có thể cho Vu Miểu Miểu, một ác quỷ hiền lành như vậy, học Lôi Phong sao? Cho nên chắc chắn đối phương có âm mưu.
Quỷ công tử nhìn Quý Lãng, anh ta biết, cho dù thuyết phục vu sư, nếu như người đàn ông trước mặt này không đồng ý, có lẽ mình cũng không thể giữ lại.
“Mọi thứ tôi nói ở trên đều là thật, mà vu sư đại nhân chỉ cần đồng ý một yêu cầu với tôi là được.” Đối mặt với Quý Lãng, quỷ công tử quyết định nói thật.
Trực giác nói với anh ta, người đàn ông trước mặt này, không phải giỏi ăn nói và một chút lợi ích, là có thể lay động.
“Yêu cầu gì?” Vu Miểu Miểu hỏi.
“Tôi mong cô có thể giúp tôi tìm một người, sau đó trả một món đồ cho em ấy.” Quỷ công tử nói.
“Ai?” Vu Miểu Miểu hỏi.
“Em gái tôi.” Quỷ công tử nói.
Vu Miểu Miểu cau mày: “Anh đã chết hết hơn bảy trăm năm, cũng không biết em gái anh đã đầu thai bao nhiêu lần, tìm kiểu gì, chẳng lẽ muốn tôi đến âm phủ trộm sổ sinh tử cho anh.”
“Không cần, chỉ cần dùng trận pháp khế ước của Vu tộc các cô là được.” Quỷ công tử lắc đầu.
“Quả thật trận pháp khế ước có thể tìm người, nhưng điều kiện trước tiên là giữa các anh phải có liên hệ. Anh và em gái anh đã xa cách mấy trăm năm, mặc dù anh vẫn là anh, nhưng mà cô ấy đã sớm không còn quan hệ với anh nữa.” Một khi con người vào luân hồi, thì giống như số liệu bị cách thức hóa mãi mãi, không thể phục hồi.
“Có.” Quỷ công tử chỉ mắt mình. “Mắt của tôi, là của em gái tôi.”
Vu Miểu Miểu ngẩn ra.
Quỷ công tử nói tiếp: “Lúc tôi hóa thành ác quỷ suýt nữa hồn phi phách tán, là em gái tôi dùng hồn phách của mình bổ sung hồn lực của tôi, sau khi tôi thành ác quỷ, em ấy luân hồi chuyển thế. Mà vì một sợi tàn hồn do em ấy để lại trong hồn phách của tôi không thể theo em ấy đầu thai, cho nên mỗi một đời em ấy đều chỉ có thể là người mù đôi mắt mất ánh sáng. Lục đạo luân hồi, mặc dù có thể từ từ phục hồi hồn phách, nhưng bởi vì một sợi tàn hồn do em gái tôi thiếu không phải bị phá hủy, mà là nhập vào trong hồn phách của tôi, cho nên lục đạo luân hồi sẽ không phục hồi cho em ấy, cho nên đời đời kiếp kiếp em ấy đều chỉ có thể là người mù... bẩm sinh mất ánh sáng.”
Quỷ công tử im lặng một lúc, vẻ mặt đau thương, khóe miệng mang một nụ cười khổ: “Tôi muốn trả lại đôi mắt cho em ấy.”
Trên đời này, thứ duy nhất có thể tách hồn phách của em gái từ hồn phách của anh ta, chỉ có bí thuật của Vu tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.