Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 976:




Lâm Lăng vẻ mặt lạnh nhạt: "Nói đi, không sao."  
Dưới ánh mắt chăm chú của ba người, Trần Tấn nói thẳng: "Ngươi, có căm hận Dị Ma không?”  
Nghe được lời này, Lâm Lăng trầm mặc. Không biết Trần Tấn nói vậy là có ý đồ gì.  
Sau khi trầm ngâm một hồi, Lâm Lăng nói: "Chỉ là không thù không oán, chưa đến nói đến chuyện căm hận."  
Nghe vậy, sâu trong đáy mắt Trần Tấn nổi lên một tia suy tư mờ ẩn. Lời này, nghe có chút mơ hồ, cũng không phải đáp án mà hắn muốn.  
Không thù không oán...  
Nhớ tới lúc ở chiến trường Viễn Cổ, tộc Dị Ma của bọn họ liên hợp cùng các chiến sĩ của chủng tộc khác, bao vây săn giết võ giả nhân loại, trong lòng Trần Tấn âm thầm lắc đầu.  
Nếu như tính toán hẳn hoi thì lần đó cũng coi như đã kết thù với nhau rồi.  
“Ngươi và tộc Dị Ma có dính liếu gì sao?”  
Lâm Lăng khó hiểu nhìn Trần Tấn một cái, cảm giác vấn đề của tên này, thật sự có chút kỳ quái.  
"Kể ra rất dài, ta..." Trần Tấn lắc đầu, ra vẻ muốn nói lại thôi?  
Xem ra lần thăm dò này thất bại rồi. Hơn nữa cho dù muốn nói rõ thì cũng không nên nói ở nơi này.  
"Không nói nhảm nữa, đến đây, uống rượu nào." Hắn nhanh chóng chuyển đề tài, cầm lấy chén rượu, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.  
Anh trai...  
Nhìn bộ dáng chất chứa tâm sự của Trần Tấn làm Trần Hân hơi nhíu mày lại, có chút lo lắng.  
Trong ấn tượng của nàng, Trần Tấn ca ca chưa từng có bất kỳ tiếp xúc nào với Dị Ma, tại sao đột nhiên lại nói tới đề tài Dị Ma này làm gì?  
"Lâm huynh, gần đây đám thành viên tổ chức dưới tay ta nhận được một ít tin đồn."  
Cổ Hướng Dương bỗng nhiên mở miệng nói: “Bên tộc thú nhân đào được một khối thượng cổ kỳ thạch từ hầm mỏ, nghe nói trên khối đá đó còn ẩn chứa pháp tắc huyền diệu của thời gian ý cảnh.  
"Thượng cổ kỳ thạch chứa thời gian ý cảnh?!” Nghe được lời này, sắc mặt Lâm Lăng khẽ biến, đương nhiên hắn biết Cổ Hướng Dương đang giúp hắn tìm kiếm phương pháp có thể xuyên trở về.  
Nguyên nhân lớn nhất đưa hắn tới thời đại này là bởi vì thời gian chênh lệch.  
Nếu khối đá kia, thật sự có chứa thời gian ý cảnh, nếu lợi dụng chức năng của hệ thống, chẳng phải là có thể nắm giữ thời gian biến hóa rồi sao?  
Trong lòng suy nghĩ như vậy, ánh mắt Lâm Lăng hơi sáng lên, hiển nhiên đã có tính toán.  
Ánh mắt Trần Tấn bên cạnh cũng hơi giật mình, hắn cũng có chút động tâm với khối thượng cổ kỳ thạch kia.  
Nhưng mà, hắn chỉ am hiểu võ học thuộc tính hắc ám, đối với cái loại huyền ảo như thời gian pháp tắc, thật sự muốn tìm hiểu ý cảnh trong đó quả là điều xa vời.  
"Nguồn gốc của khối thượng cổ kỳ thạch kia xuất phát từ bộ lạc của tộc Hạt Tử ở Tây Bắc Hoang Vực."   
Cổ Hướng Dương đem tất cả thông tin biết được thành thật nói ra hết: "Nhưng trải dằn co tới giờ không biết rốt cục đã rơi vào trong tay ai rồi, nhưng mà có thể bắt đầu truy xét từ chỗ tộc Hạt Tử."  
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Trần Tấn và Trần Hân bên cạnh, chắc mấy người này nghe không ra bí mật xuyên qua của Lâm Lăng đâu.  
"Được, đa tạ." Lâm Lăng gật đầu. Miễn là có manh mối để tìm ra, hắn sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.