Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 721:




Nghe vậy, Lôi Mông, Tần Vũ và Tiểu Bạch đều gật đầu nghiêm túc nói:   
“Rõ.”  
Bọn họ đều hiểu rõ, con quái vật lớn như vầy của Hắc Ám Điện Tông, với thực lực của bọn họ bây giờ không thể làm gì được.  
Nếu bây giờ thâm thù đại hận của Lão Tứ đã báo rồi thì kế tiếp vẫn nên tìm đường bỏ chạy thì hơn.   
Nếu không, với tình hình vừa rồi ắt sẽ có phần trình diễn thứ hai.  
“Vệ Bình có biết là địa bàn ngươi đang đứng hiện giờ của của Hắc Ám Điện Tông chúng ta không?”  
Giữa không trung, đối mặt với lời nói có sự uy hiếp của Ngụy Bách, sắc mặt Vệ Bình vẫn bình tĩnh, nhàn nhạt nói. “Cửu Đại Điện Tông, không có một nơi nào mà Chấp Sự Đường chúng ta không thể đi.”  
“Hắc Ám Điện Tông cũng vậy mà thôi.”  
Lời nói sảng khoái cũng không có chút che giấu, tràn đầy đặc quyền cực kỳ bén nhọn.  
Trong nháy mắt, bầu không khí hiện trường tỏa ra mùi thuốc súng dày đặc.  
Đội hình cường giả đôi bên đều căng thẳng, đang âm thầm vận chuyển linh lực.  
Một hồi quyết chiến sau đó gần như không thể tránh được!  
Ầm-------!  
Ngay lúc này, một tiếng trầm lớn quỷ dị vang lên từ trong hư không.  
Ngay sau đó, trên bầu trời đột nhiên gió cuốn mây tan trở nên thật cuồng bạo.  
Toàn bộ linh khí của thiên địa, không hề thông báo sự dị thường từ trước, giống như sóng lớn cuồn cuộn điên cuồng thổi bay tất cả từ bốn phương tám hướng.  
Trận pháp quầng sáng bao phủ đảo nhỏ ở trong luồng linh khí đó rung lắc kịch liệt.  
“Có chuyện gì xảy ra vậy?!”  
“Động tĩnh thật mạnh quá!!”  
Đột nhiên xuất hiện hiện tượng kỳ lạ của thiên địa như vậy, sắc mặt mọi người ở đây trong nháy mắt đều biến đổi vô cùng, vô số ánh mắt kinh ngạc nghi ngờ nhìn ra bốn phía.  
Nơi bọn họ đang đứng cũng giống như là động đất vậy, rung chuyển không thôi.  
Ước chừng hơn mười hơi thở, hiện tượng lạ đó mới hoàn toàn trở lại bình thường.  
“Chẳng lẽ là…..”  
Ngụy Bách, Vệ Bình và vị đại trưởng lão Hứa Xương kia, như nhận ra điều gì, tầm mắt nhất thời hơi trầm xuống.  
Ba người bọn họ nhìn nhau, lúc này từ trong con ngươi của đối phương nhìn ra được sự khiếp sợ.  
“Ngụy tông chủ, chuyện lần này vô cùng quan trọng, hình phạt của mấy tiểu bối đó, cứ để Chấp Sự Đường chúng ta tạm thời bắt lại đã.”  
Sắc mặt Vệ Bình nghiêm trọng, đề nghị nói.  
“Cũng được!”  
Ngụy Bách hiển nhiên cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cuối cùng cũng phá lệ thỏa hiệp.  
Chợt, sắc mặt ông ta biến đổi kịch liệt, quay sang bên cạnh Hứa Xương phân phó nói:   
“Ngay tức khắc truyền khẩu lệnh của bản tọa xuống, triệu tập tất cả thành viên cấp cao của điện tông.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.