Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 581:




Sau đó, Lâm Lăng không để ý tới Tiểu Bạch nữa.  
Trong lòng hắn khẽ dao động, thu Nghĩ Hoàng và Hổ Bá vào không gian hệ thống rồi triệu Lang Vương ra, kế tiếp chính là tiến hóa Lang Vương đến cấp SSS.  
“Hệ thống, tiến hóa Lang Vương!” Lâm Lăng trực tiếp hạ lệnh.  
Chỉ thoáng chốc, trăm vạn đá Linh Dương trong nhẫn không gian đã biến mất.  
“Bing,  chúc mừng sủng vật ‘Lang Vương’ danh hiệu 002 thành công tiến hóa thành cấp SSS, Hắc Viêm Ma Thể bao trùm toàn diện.”  
“Chúc mừng Lang Vương, đạt được một kỹ năng Thần cấp,  m Tốc Phong Bạo!”  
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, Lang Vương trước mắt lập tức lập loè ngọn lửa màu đen hừng hực, quanh quẩn quanh người.  
Loại lửa đen này cũng không nóng, ngược lại còn tỏa ra dao động năng lượng âm u lạnh lẽo như xuyên thấu qua biển linh hồn, mơ hồ làm người ta có cảm giác sởn tóc gáy!  
Hiển nhiên, ngọn lửa màu đen này mang theo công hiệu công kích linh hồn!  
Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng hơi rùng mình.  
Không ngờ Hắc Viêm Ma Thể bản hoàn chỉnh của Lang Vương lại mang theo công kích linh hồn. Chiêu thức này vô hình vô chất, một khi thi triển thế công thì người ta khó lòng phòng bị, gia tăng xác suất ám sát thành công lên nhiều lần!  
Sau đó Lâm Lăng chuyển qua giao diện số liệu của Lang Vương, chỉ thấy dòng trị số chiến lực của nó đã tăng lên chín vạn!  
Còn cao hơn Kinh Kha một vạn!  
Thực lực này đã trực tiếp bay lên trở thành con mạnh nhất trong tất cả sủng vật!  
Lâm Lăng đè nén mừng rỡ trong lòng, chuyển mắt về hướng dòng kỹ năng Thần cấp trên giao diện số liệu -  m Tốc Phong Bạo.  
Kỹ năng tấn công này nhanh như vận tốc âm thanh, còn chuyện gây nên gió lốc như thế nào thì Lâm Lăng chưa chính mắt nhìn thấy nên cũng khó tưởng tượng ra được.  
Nhưng có thể được hệ thống phán định là kỹ năng ‘Thần cấp’ thì uy lực tuyệt không yếu đi đâu được!  
Lâm Lăng nghiêng đầu, nhìn về phía Tiểu Bạch.  
“Lão đại, lần này người muốn thử thì tự thử đi.”  
Không chờ Lâm Lăng lên tiếng, Tiểu Bạch lại đột nhiên lắc đầu. Trong ánh mắt trốn tránh của nó hình như ẩn chứa chút sợ hãi đối với Lang Vương.  
Hiển nhiên, dù không cần đánh, nó cũng đã ngửi ra khí tức hung hãn phát ra từ trên người Lang Vương!  
Nhìn thấy vẻ mặt hơi kiêng kỵ của Tiểu Bạch, Lâm Lăng khẽ nhướng mày, nhưng cũng không cưỡng ép. Dù sao chiến lực hai bên ngay ở trước mặt, muốn thử cũng chỉ có nước bị đánh mà thôi.  
Sau đó trong lòng Lâm Lăng khẽ dao động, thu Lang Vương vào không gian hệ thống, trận pháp ngăn cách trong phòng cũng bị hủy bỏ.  
“Cốc cốc cốc...” Khi hắn đang muốn đi ra ngoài thì cửa phòng bỗng bị gõ vang.  
“Lâm Lăng, mau ra đây, có tin tốt nói cho ngươi.” Tiếng nói nhẹ nhàng cũng truyền đến từ ngoài phòng.  
Lâm Lăng mở cửa, mỹ nữ đập vào mắt chính là Đào Linh.  
“Chẳng lẽ các ngươi đánh nhau trong phòng?”  
Đào Linh lập tức bước qua cửa, nhưng khi nhìn thấy một mảnh hỗn độn trong phòng, nàng lại lui ra ngoài, kinh ngạc nhìn Lâm Lăng và Tiểu Bạch.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.