Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 514:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong mắt người ngoài thì hình ảnh này giống như tình nhân ve vãn đánh yêu, cực kỳ mập mờ. Trong nháy mắt, đa số đệ tử ngoại điện đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.  
Hiển nhiên họ cũng không ngờ cháp sự thực tập này vừa đến đây không bao lâu mà đã thông đồng được với một vị mỹ nữ chấp sự.  
Có ghê gớm quá không vậy?!  
Đặc biệt là những nam đệ tử yêu thầm Đào Linh đã hai mắt bốc hỏa, rất ghen ghét.  
“Ngươi có biết tư liệu và hình ảnh của Địch Nghiêu không?”  
Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng tính tìm kiếm càng nhiều manh mối có liên quan.  
Đào Linh hơi nhấp môi đỏ: “Nói ra thì rất dài, nếu ngươi thực sự có hứng thú thì có thể đến Chấp Pháp Điện của Chấp Sự Đường chúng ta để nhận nhiệm vụ.”  
“Thông tin trong nhiệm vụ rất toàn diện, bao gồm hình dạng của Địch Nghiêu.”  
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng chớp động.  
Không ngờ Chấp Sự Đường còn thiết lập bộ môn kỳ lạ như thế, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ đã nhận là có thể lấy được thù lao. Hình thức này cũng khiến Lâm Lăng tìm được cảm giác như nhận nhiệm vụ ám sát khi làm thích khách trước kia.  
“Ta hiểu rồi, đa tạ.”  
Lâm Lăng mỉm cười gật đầu, không ngừng suy nghĩ, đã bắt đầu lập kế hoạch ám sát kế tiếp.  
“Lâm Lăng, ngươi thật sự không nói giỡn chứ?” Đào Linh nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng và nhắc nhở: “Tuy chiến lực của ngươi không yếu, nhưng căn cơ của Hắc Ám Điện Tông không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu.”  
“Đặc biệt là Địch Nghiêu kia có được tu vi cảnh giới Tinh Thần bậc hai Thánh Vực, mặc dù ngươi có thể tìm được hắn, nhưng lúc phải chấp pháp thì phải làm thế nào?”  
Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của Đào Linh xuất hiện một chút lo lắng, đều là người xuyên việt, nàng không muốn nhìn thấy Lâm Lăng chỉ vì cái trước mắt mà làm mất mạng mình.  
Đến lúc đó, nàng sẽ lẻ loi một mình, mất đi một ‘Đồng hương’ có thể không kiêng dè gì mà kể ra tâm sự.  
“Bậc hai Thánh Vực, cảnh giới Tinh Thần.”  
Nghe thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống. Với thực lực hung hãn đó và chiến lực hiện giờ của đám sủng vật sát thủ thì muốn ám sát gã đúng là có chút khó khăn.  
Chiến lực yếu hơn con mồi có nghĩa là xác suất thành công thấp.  
Không được, phải nghĩ cách kiếm ra chút tiền, mau chóng tăng cường chiến lực!  
Nghĩ như vậy, kế hoạch ám sát ban đầu của Lâm Lăng lập tức thay đổi phương hướng. Nhưng tài sản hiện tại của hắn chỉ có mấy ngàn viên đá Linh Dương, tài chính còn kém xa mới vận dụng được hệ thống tiến hóa sủng vật.  
“Đào Linh, ở Điện Tông này, có phương pháp kiếm tiền nào không?”  
Nghe Lâm Lăng bỗng dời đề tài đi, Đào Linh hơi giật mình, không khỏi hỏi: “Ngươi thật thiếu tiền sao?”  
“Nghèo rớt mồng tơi.” Lâm Lăng nhún vai, sau đó làm ra vẻ móc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.