Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 504:




Bình thường tên chấp sự thực tập nào mà không có chút e dè sợ hãi khi đối mặt với Chấp Sự Áo Trắng có cấp bậc cao hơn.  
Lâm Lăng đã được cho cơ hội lại không biết thức thời nhận lấy!  
Trong ánh mắt Hồng Dương tràn đầy sự lạnh lẽo, lạnh lùng nói: "Nhãi ranh, đừng rượu mời không uống mà đòi uống rượu phạt!"  
Lâm Lăng không hề động đậy thản nhiên nói: "Kết quả của việc này còn chưa có, ta có sai gì đi chăng nữa thì với tư cách là thành viên Chấp Sự Đường cũng phải xử lý mọi việc cho công bằng."  
Sắc mặt Hồng Dương hơi trầm xuống, lạnh lùng nói: "Vậy ngươi định xử lý như thế nào?!"  
"Rất đơn giản."  
Vẻ mặt Lâm Lăng bình tĩnh, ánh mắt sắc bén nhìn về phía thanh niên tóc dài kia, chất vấn: "Ngươi nói binh khí của mình bị cướp, vậy ngươi có biết kích thước, màu sắc còn có hình dạng của cây cung này như thế nào không?"  
Vừa nghe những lời này, thanh niên tóc dài ngây cả người ra, nhất thời á khẩu không nói nên lời. Ánh mắt hắn ta hơi suy tư, gắt gao nhìn chằm chằm vào trường cung sau lưng Lôi Mông, ý đồ nhìn ra một chút manh mối từ đó. Nhưng mà, toàn bộ cây trường cung đã bị bọc vải lại, không nhìn ra được một chút nào.  
Đừng nói là hình dạng ngay cả binh khí có màu sắc gì hay tạo nên từ vật liệu nào, cũng không cách nào nhìn ra được.  
Trong lòng suy nghĩ đủ đường, thanh niên tóc dài điều động tinh thần lực chỉ có tu vi cấp 3 của mình lướt về phía cây trường cung.   
Sức mạnh tinh thần lực là vô hình, bất kỳ vật thể nào cũng có thể bị nhìn xuyên thấu. Dưới sự dò xét của tinh thần lực, các đường nét, chi tiết dù nhỏ nhất đều sẽ hiện ra trong đầu hắn ta.  
Nhưng Lôi Mông lại là người Mộc Nạp, nhận thấy cỗ tinh thần lực đang nhanh chóng lan đến thì thân thể hắn nhanh chóng chuyển động.  
Bừm——!  
Một cỗ tinh thần lực dao động mạnh mẽ, đột nhiên tung ra giống như một cây chuỳ lớn, trực tiếp ngăn chặn tinh thần lực của thanh niên tóc dài kia lại.  
Tinh thần lực và tâm thần tương thông, vừa nhận lấy công kích của Lôi Mông, thanh niên tóc dài lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt tái nhợt lùi lại mấy bước.  
"Hồng Nguyên!"  
Chứng kiến đệ đệ bị tập kích, trong mắt Hồng Dương hiện lên sự tức giận, thân hình mạnh mẽ xẹt qua giống như một con chim ưng đang ăn thịt, tấn công về phía đầu Lôi Mông.  
Năng lượng dao động mạnh mẽ của cảnh giới Thánh vực Linh Anh bộc phát ra trong lòng bàn tay, hung hăng lao về phía cổ họng của Lôi Mông.  
Nếu chiêu này thành công, cổ họng của Lôi Mông sẽ bị bóp nát giống như trứng gà.  
Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng, trong tay hiện ra đại bàng sa mạc, trực tiếp nhắm vào mục tiêu, bóp cò!  
"Bằng——!" Thoáng chốc, tiếng súng kinh người vang vọng.  
Vèo!  
Được truyền linh lực vào, viên đạn mang theo một cỗ khí cực kỳ kh ủng bố, dường như xé rách không gian hung hăng bắn về phía Hồng Dương.  
"Ám khí?!"  
Đột nhiên bị tập kích cho dù là cao thủ cấp bậc Thánh vực như Hồng Dương, cũng cảm thấy có mùi nguy hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.