Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 296:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tổng hợp các kỹ năng: Kích Quang Phục Nhãn, Độc tố trí mạng, Thiên Trọng Ti Võng,…  
Kỹ năng thiên phú: Thiết Giáp Băng Liêm, Thuấn Gian Di Động.  
Cấp bậc tiến hóa: Cấp SS  
Danh hiệu: Sát thủ vương bài  
Kinh Kha đã tiến hóa lên cấp SS nên các số liệu thông tin cũng trở nên phong phú hơn nhiều. Nhìn thấy ‘Thuấn Gian Di Động’ được thêm vào kỹ năng thiên phú, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy khá mới lạ. Chẳng lẽ loại di chuyển này là loại trong không gian võ học?  
Nghĩ vậy, Lâm Lăng đảo mắt nhìn Kinh Kha trước mặt. Sau khi tiến hóa, tuy hình dáng trông vẫn nhỏ bé như trước nhưng những đường chỉ vàng sẫm trên cơ thể của nó làm cho nó trở nên mạnh mẽ và lạnh lùng hơn.  
“Kinh Kha, cho ta xem nào.”  
Lâm Lăng khẽ nhếch khóe miệng rồi ra lệnh. Kinh Kha không chút chậm trễ xoay người, giương cánh và bay thẳng tới chỗ vách tường đá. Ngay khi nó sắp đụng vào vách tường đá, cơ thể của nó biến mất ngay lập tức và xuyên qua một cách ấn tượng. Khoảnh khắc tiếp theo, một bóng đen nhỏ lại lướt qua và di chuyển ngay tới trước mặt Lâm Lăng.  
“Quả nhiên là Thuấn Gian Di Động.”  
Ánh mắt Lâm Lăng lóe lên, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Với kỹ năng này cộng thêm cả kỹ năng ám sát, Kinh Kha chắc chắn càng trở nên mạnh hơn!  
“Nếu như ta có thể học được kỹ năng Thuấn Gian Di Động như này thì hoàn hảo.”  
Lâm Lăng cười nhẹ, tựa như cảm thấy mình chưa được hoàn hảo. Đáng tiếc chức năng tiến hóa của hệ thống chỉ giới hạn ở động vật còn bản thân hắn thì không thể tận hưởng năng lực mới được cường hóa này.  
“Tiếp theo là phải đi tìm vị trí của chiếc chìa khóa viễn cổ này.”  
Trong khi Lâm Lăng tự lẩm bẩm, hắn dùng tay trái sờ vào nhẫn không gian và lấy ra một khối đá hình thoi.  
“Hửm? Sao lại có ánh sáng nhỉ?”  
Lâm Lăng rất ngạc nhiên khi phát hiện ra phù văn trên khối đá hình thoi tỏa ra ánh sáng màu vàng đỏ. Nhìn qua có vẻ nó đã được kích hoạt. Trong mắt Lâm Lăng lộ ra vẻ kinh ngạc. Chẳng lẽ những khối đá hình thoi khác cũng đã được mở phong ấn và đã có sự cảm ứng với nhau giữa chúng sao?  
Trong lòng Lâm Lăng thầm suy đoán. Vì để kiểm chứng suy nghĩ trong lòng, hắn cầm trong tay và đi ra khỏi phòng, sau đó giơ tay thăm dò khắp các hướng.  
Ngay sau đó, Lâm Lăng chú ý tới hướng đông bắc, ánh sáng phù văn của khối đá hình thoi tỏa ra rõ ràng hơn. Không cần nghi ngờ gì nữa, hướng này rất có thể là nơi cất giấu.  
Hắn có thể phát hiện ra chi tiết này thì những nhóm thí sinh khác nhận được khối đá hình thoi chắc hẳn cũng phát hiện ra điều này. Bằng cách này, đến khi tất cả mọi người tập trung ở chỗ đó thì có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian và có thể mở ngay cơ quan kho báu bí mật. Trong khi đang suy nghĩ, đột nhiên Lâm Lăng nghe thấy tiếng động cách đó không xa.  
“Mau nhìn xem, sắp tới chỗ bức màn ánh sáng kia rồi!”  
“Chúng ta mau chạy nhanh, nếu như bị cuốn vào bên trong thì huyết khí lực sẽ nhanh chóng mất đi cho đến khi chết mới thôi.”  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.