Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1578:




Chỉ cần hai đứa con trai có thể trốn thoát thì dù có chết cũng đáng.  
"Ba người các ngươi đừng lo lắng, hôm nay không ai có thể chạy thoát được."  
Thân hình vạm vỡ của Ma Hoàng từ từ bay lên khỏi ghế rồng mười hai cánh sau lưng của hắn đột nhiên mở rộng ra.  
Bùm--!  
Trong thoáng chốc, ma khí mạnh mẽ tuôn trào ra giống như thủy triều cuồn cuộn đột nhiên hình thành một lĩnh vực pháp tắc hắc ám, trực tiếp cưỡng chế ma khí của Tào Thương và Đằng Tu giảm xuống.  
Nhưng mà,Trần Tấn ở trong lĩnh vực pháp tắc hắc ám, nhưng lại coi như là lĩnh vực của chính mình hoàn toàn không bị ảnh hưởng một chút nào.
"Hả?!"  
Nhìn thấy điều này, trong mắt Ma Hoàng lóe lên một chút ngạc nhiên.  
Hiển nhiên hắn ta không nghĩ tới thân thể  nhân loại của Trần Tấn lại có thể chống lại  lĩnh vực khí tràng cấp bậc cường đại của Thập Dực Thiên Ma.  
Làm sao có thể như thế được!  
Tám gã cường giả Thập Dực Thiên xung quanh, lúc này vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.  
"Ma Hoàng mười hai cánh cũng như vậy không hơn không kém."  
Khóe miệng Trần Tấn hiện lên một tia giễu cợt, lúc này hắn ta không còn giấu giếm gì nữa mà bộc lộ năng lực thật sự.  
Bùm!  
Với việc dẫn động ma linh trong cơ thể, hình dạng Thập Dực Thiên Ma lập tức biến hóa.  
Một vệt sáng màu đen và trắng giao nhau ở quanh thân thể, tản mát ra ngập trời giống như năng lượng dao động mạnh mẽ.  
Khí tức cường đại như vậy trực tiếp đập tan lĩnh vực hắc ám của Ma Hoàng.  
Cùng lúc đó, một trận pháp ánh sáng ngăn cách đột nhiên ngưng tụ trong đại điện.  
Không có lĩnh vực trấn áp, thân thể Tào Thương và Đằng Tu bỗng nhiên nhẹ đi vài phần, trong lòng kinh hãi giờ đây bọn họ không khỏi thầm mừng rỡ, may mắn thay, thực lực hiện tại của Trần Tấn đã tăng đến mức có thể so tài với Ma Hoàng.  
Bằng không mà nói, trong đêm nay ba cha con bọn họ có thể sẽ trở thành con rối biết đi!  
"Thần… thần lực?"  
Cảm nhận được năng lượng dao động phát ra từ cơ thể Trần Tấn, con ngươi trong mắt Ma Hoàng lập tức run lên.  
"Làm sao ngươi có thể có thần lực được chứ?!"  
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Trần Tấn với vẻ mặt khó tin, trong giọng nói của hắn ta mang theo một tia sợ hãi. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.