Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1547:




Lang Vương cũng không am hiểu năng lực ẩn nấp. Cho nên trong lần theo dõi này, Lâm Lăng bảo Kinh Kha mở ra hình dạng ẩn thân, theo sát phía sau, âm thầm đi theo đội ngũ do cường giả Thiên Ma mười cánh kia cầm đầu.  
“Tìm được rồi, chính là nơi này!” Chỉ chốc lát, tiếng nói mừng rỡ vang lên.  
Chỉ thấy cuối cùng những tên đó kia đã đến trước một cánh cửa đá viễn cổ.  
Tuy trên đó phủ kín tro bụi, nhưng chất liệu cửa đá được đúc thành từ huyền thiên thạch thiên ngoại, mặc dù đã trải qua cả vạn năm, nhưng vẫn cực kỳ kiên cố.  
Mà ở điểm trung tâm hội tụ phù văn rõ ràng có một cái lỗ tương tự như lỗ khóa. Nhưng hiện giờ trong cái lỗ sớm đã chất đầy cát bụi.  
Hô ——!  
Tên Thiên Ma mười cánh cầm đầu tùy tiện vung tay lên, ma khí màu đen tràn ngập, trong nháy mắt đã hình thành một luồng khí mạnh mẽ, trực tiếp dọn sạch cát bụi trong cái lỗ đó.  
Sau đó, hắn ta lấy ra bốn cái chìa khóa hình thoi, nhưng dựa theo kích thước của chìa khóa thì lại cần năm cái mới có thể vừa được.  
“Gom đủ bốn cái.” Thấy thế, Lâm Lăng khẽ nhướng mày, sau đó cũng lấy ra một vật bằng đó từ không gian trữ vật.  
Hắn đạt được chìa khóa kia từ một đệ tử Cửu Huyền Tông vào vạn năm trước khi rèn luyện bên ngoài Thần Táng Chi Uyên.  
Lúc ấy bởi vì không thể gom đủ năm khối nên chỉ có thể vận dụng công năng hệ thống, tốn năm ngàn vạn kếch xù mới mở ra phong ấn cửa đá.  
“Xem ra lúc này có thể giảm một mục chi tiêu.”  
Mượn dùng thị giác của Kinh Kha, ánh mắt Lâm Lăng chớp động, nhìn chằm chằm vào bốn cái chìa khóa hình thoi trong tay tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một ý cười.  
Lần trước tiến công Thông Thiên Tháp, quân đoàn Ám Ma của hắn tổn thất hơn phân nửa, lần này tiết kiệm năm ngàn vạn, đúng lúc có thể mở rộng số lượng quân đoàn sủng vật lần nữa.  
Đương nhiên, điều kiện tiền đề là xử lý bọn người kia, cướp lấy bốn cái chìa khóa hình thoi còn lại.  
“Xem bọn chúng muốn làm trò gì trước đã.”  
Lâm Lăng dựa vào thị giác dùng chung với sủng vật, lẳng lặng nhìn chăm chú vào cảnh tượng trước mắt.  
Hắn không tin chỉ có bốn chìa khóa hình thoi thì có thể mở ra phong ấn cửa đá này.  
“Tìm được rồi, ở hướng bên trái, mau chạy lại đây.”  
Trong nhẫn không gian của tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia lao ra một lá bùa màu đen, sau đó cháy lên để truyền âm.  
“Không được, nếu để bọn chúng hội tụ, đợi lát nữa muốn đánh chết hết thì có chút khó khăn.” Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, nếu muốn giết chết thì hắn không muốn có con cá lọt lưới nào cả.  
“Ra tay!” Trong lòng Lâm Lăng lập tức đanh lại, trực tiếp hạ lệnh tiêu diệt. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.