Một tên cường giả tóc dài của Thần tộc, cười nhạt rồi nói: "Tìm ngươi đã ba năm rồi, nhưng bây giờ ngươi lại tự mò tới cửa, thật sự giảm không ít phiền toái cho bọn ta mà." Vừa nói xong, một số lượng lớn cường giả Thần tộc, vô cùng hiểu ý nhau mà bay từ phía sau nhanh chóng tản ra, không bao lâu liền vây lấy Lâm Lăng.
Tháp Thông Thiên phái ra một đội quân mạnh mẽ, ngay cả toàn bộ võ tu nhân loại cũng không thể chống lại nỗi
"Trần Tấn đâu? Hắn đã xảy ra chuyện gì?"
Ở giữa không trung, Lâm Lăng nhìn chằm chằm vào bốn gã cường giả Thần tộc, lạnh lùng hỏi.
"Đã là lúc nào rồi mà ngươi còn có rảnh rỗi đi quan tâm đ ến người khác, nhưng cũng coi như rất tình cảm, rất chính trực."
Cường giả tóc dài của Thần tộc cười lạnh một tiếng, giễu cợt rồi nói: "Nói cho ngươi biết cũng không sao, con người thấp bé kia đã bị ép mang Phù Nô Ấn, hiện tại đã là một người hầu của Tháp Thông Thiên chúng ta mà thôi."
Cái gì?!
Vừa nghe qua những lời này, sắc mặt Lâm Lăng lập tức âm trầm xuống.
Tên ngốc này đi đâu không đi, vậy mà lại chạy đến Tháp Thông Thiên để chịu chết!
Quả thật là chán sống!!
Trong lòng Lâm Lăng không nhịn được mà mắng một tiếng, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lo lắng cùng với tức giận.
Hắn và Trần Tấn, ở thời đại vạn năm trước, cùng nhau trải qua nhưng gian luân, từ là những kẻ địch rồi trở thành bạn bè của nhau, mối quan hệ đã sớm sâu đậm
Lần này lại nghe nói đối phương bị ép mang Phù Nô Ấn, trong lòng của hắn nhất định là phát tiết ra ngoài!
Ngay lập tức, Lâm Lăng liếc nhìn xung quanh, nhưng lại không thấy có bất kỳ dấu vết nào của Trần Tấn trong số rất nhiều cường giả của Thần tộc xung quanh mình.
"Nếu không muốn chịu nhiều đau khổ nữa, vậy hãy ngoan ngoãn cùng chúng ta đi đến Tháp Thông Thiên."
Ánh sáng màu trắng quay quanh cơ thể cường giả tóc dài Thần tộc, luồng khí tức mạnh mẽ đã khóa chặt cơ thể Lâm Lăng.
Để tránh cho thể chất của Lâm Lăng bị tổn thương và ảnh hưởng đến xác suất của Thần Hàng Thuật, nên hắn cũng không có ý định chiến đấu, chỉ có thể lên tiếng uy hiếp để bọn họ dừng lại.
Giữa không trung, vô số Ngụy Thần áo trắng vây quanh một mình Lâm Lăng.
“Trần Tấn có ở tháp Thông Thiên không?”
Đối mặt với đội quân mạnh mẽ này, Lâm Lăng không hề thay đổi sắc mặt mà chỉ lạnh giọng hỏi.
“Xem ra ngươi rất quan tâm tới tên nhân loại thấp kém đó nhỉ. Nếu như ngươi đến tháp Thông Thiên cùng với bọn ta thì ngươi có thể sẽ gặp hắn ta đấy.”
Thấy Lâm Lăng liên tục nói về vấn đề này, tên cường giả Thần tộc tóc dài nói: “Chắc hẳn hiện tại hắn ta đang ở tế đàn trên tầng thượng để bảo vệ và chữa thương cho chủ nhân.”
“Vừa rồi ngươi kích nổ trang bị khiến cho chủ nhân bị thương nặng cho nên lúc này Trần Tấn chỉ có thể phụ trách hầu hạ thôi.”
Khi nói ra lời này, tên cường giả Thần tộc tóc dài không khỏi mừng thầm trong lòng vì trong trận đấu trước hắn ta thua nên không lấy được bộ trang bị kia, nếu không nhất định hắn ta sẽ phải chịu một trận đau thấu xương.
Thật đáng tiếc, nếu như có thể thu được một thiên tài đỉnh cao như thế làm Thần phó thì hắn nhất định sẽ trở thành thủ lĩnh của tất cả Thần phó ở tháp Thông Thiên. Hoặc là hắn ta có thể sử dụng thân thể này thì lại càng tốt hơn.